Bài viết của một học viên trẻ tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-12-2016] Tôi biết đến Pháp Luân Đại Pháp từ khi còn rất bé vì cả bà và mẹ tôi đều là các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Họ thường phải đốc thúc tôi học Pháp và luyện công cho tới khi tôi vào đại học vào năm ngoái.

Đó là bước ngoặt trong tu luyện của tôi. Lần đầu tiên tôi nhận ra rằng tôi cần phải chủ động học Pháp và phải có trách nhiệm đối với tu luyện của bản thân. Học Pháp mỗi ngày đã giúp tôi giữ được sự tập trung và tinh tấn trong suốt 1,5 năm qua.

Khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999, lúc đó tôi mới chỉ vài tuổi. Cả bà và mẹ tôi đều bị bắt vì không từ bỏ tu luyện Đại Pháp. Bố tôi rất bận rộn với công việc, do vậy tôi phải chuyển đến ở với bà nội (bà không phải là học viên).

Tôi biết là mẹ tôi đã bị những người xấu đưa đi. Chiến dịch tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) nhằm vu khống Đại Pháp được thực hiện thường xuyên, nhưng tôi biết đó là những lời dối trá. Tôi không bao giờ có bất cứ hoài nghi nào về Đại Pháp.

Một thói quen giúp học Pháp hiệu quả

Bà và mẹ tôi được thả khi tôi học tiểu học. Tôi đã bị xa rời Đại Pháp trong thời gian quá lâu, bởi vậy tôi đã không chăm chỉ học Pháp và cần liên tục được nhắc nhở học Pháp và luyện công. Cũng giống như các bạn cùng trang lứa, trong thời gian học ở trường trung học và trường phổ thông, tôi đã nghiện điện thoại di động và đọc tiểu thuyết.

Tôi thường có những nốt chắp trên mí mắt, nốt sau lại to hơn nốt trước, chúng làm tôi khó chịu trong suốt 6 tháng liền. Tôi biết đó là nghiệp lực. Mọi người khuyên tôi nên làm tiểu phẫu cắt bỏ nó đi, nhưng tôi biết hẳn là trước đây trong quá khứ tôi đã làm điều gì đó sai và việc phẫu thuật không thể tiêu trừ được nghiệp lực đó. Thông qua việc học Pháp và luyện công, dần dần các nốt chắp đã biến mất.

Tôi đã được nhận vào một trường đại học rất tốt ở một thành phố khác. Do vậy tôi sẽ phải chuyển đến ở trong ký túc xá với các bạn, tôi tự hỏi không biết tôi sẽ học Pháp và luyện công như thế nào đây. Tôi nhận ra rằng tôi cần phải tự chủ động học Pháp mà không cần ai phải nhắc nhở nữa.

Tôi nghĩ có lẽ tôi đã buông lơi tu luyện nhưng tôi đã nhanh chóng có được một thói quen giúp tôi giữ được sự tinh tấn. Tôi đã bất ngờ khi nhận thấy rằng việc học Pháp sẽ là một trải nghiệm thật tuyệt diệu khi học Pháp với một tâm thuần tịnh và trầm tĩnh.

Biết điều gì là quan trọng

Tôi cố gắng mỗi ngày học ít nhất một bài giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân và sẽ đọc thêm nếu có thời gian. Nếu tôi bỏ qua một ngày, tôi sẽ cảm thấy mọi việc có chút xáo trộn.

Trong ký túc xá, các giường ngủ được phân cách bằng các tấm ngăn, bởi vậy tôi có thể phát chính niệm mỗi ngày. Tôi thường đi ngủ sau khi phát chính niệm lúc nửa đêm và thức dậy trước giờ phát chính niệm buổi sáng lúc 6 giờ. Đôi lúc tôi ăn trưa muộn nên bị lỡ mất giờ phát chính niệm buổi trưa.

Tôi đã nỗ lực hết sức để thu xếp thời gian luyện cộng trong suốt học kỳ I. Đôi lúc các bạn cùng phòng ra ngoài cùng nhau, do vậy tôi đã ở lại và luyện công. Các bạn cùng phòng đã nghĩ tôi là người thật lạ và cô độc vì tôi không bao giờ tham gia cùng họ, nhưng tôi đã không để tâm đến điều đó – tôi biết mình cần ưu tiên điều gì.

Năm học này có hai buổi sáng trong tuần tôi không phải lên lớp, đây là một cơ hội lớn để tôi có thể luyện công. Tôi biết đó là Sư phụ đã an bài cho tôi.

Tôi cảm thấy tâm tính của mình đề cao lên rất nhiều từ khi tôi đặt ra yêu cầu cao cho tu luyện bản thân. Nhận thức của tôi về Pháp cũng sâu sắc hơn khi tôi tăng cường học Pháp, cũng nhờ vậy mà tôi ngày càng minh bạch hơn về tầm quan trọng của việc học Pháp. Sự tín Sư tín Pháp của tôi do đó cũng mạnh mẽ hơn.

Đại Pháp đã ban cho tôi trí huệ

Tôi đã tham gia một lớp khoa học trình độ thấp hơn vào năm ngoái. Giáo viên hướng dẫn nổi tiếng là khắt khe với điểm số. Một người học khóa trước nói với tôi rằng anh đã bị thi trượt năm ngoái. Tôi có một chút lo lắng nhưng tôi đã quyết định không để bị rớt.

Chúng tôi được yêu cầu phải làm một đề tài lớn vào cuối kỳ và giáo viên hướng dẫn sẽ nhận xét nội dung chuẩn bị của từng học sinh trong lớp khi từng người lên trình bày.

Tôi chưa kịp nói gì thầy đã xem phần nội dung của tôi và nói rằng phần nội dung tôi chuẩn bị thầy cho là tốt nhất từ trước đến nay. Tôi đã đạt điểm cao nhất trong lớp. Tôi biết là Sư phụ đang khích lệ tôi. Tôi biết Sư phụ luôn ở bên tôi khi tôi tinh tấn và thực tu bản thân.

Có trách nhiệm với tu luyện

Tôi đã trở nên tinh tấn hơn khi tự chủ động tu luyện thay vì phải có người thúc giục như trước đây. Tôi từng ở một trạng thái tu luyện khác khi được người khác thúc giục học Pháp. Nhưng kể từ khi tôi có trách nhiệm với việc tu luyện của bản thân, tôi cảm thấy hoàn toàn khác. Tôi coi bản thân là một người tu luyện thực sự và giờ đây tôi đã tín Sư tín Pháp hơn.

Tôi biết là nhiều học viên trẻ giống như tôi đã biết đến Pháp từ khi còn rất nhỏ. Những người lớn tu luyện trong gia đình đóng vai trò rất quan trọng trong việc dẫn dắt và giúp đỡ chúng tôi tu luyện.

Vấn đề là ở chỗ chúng tôi không làm việc đó vì chúng tôi muốn mà là vì chúng tôi bị nhắc nhở phải làm. Đôi lúc chúng tôi vui vẻ thực hiện nhưng khi chúng tôi bận rộn với việc học ở trường hoặc muốn chơi, chúng tôi sẽ không muốn dành thời gian hay không thể giữ tập trung khi học Pháp hay luyện công.

Là những người trẻ tuổi, chúng ta không nên cần phải có ai đó nhắc nhở hay thúc giục mà thay vào đó, phải có trách nhiệm với tu luyện của chính mình.

Tầm quan trọng của việc học Pháp

Sống trong một xã hội mà đạo đức đã bại hoại thật là đáng sợ và đặc biệt là nó rất dễ khiến cho những người trẻ tuổi lạc lối trong một môi trường như vậy. Tôi nhận ra rằng cách tốt nhất để có thể vượt lên và giữ được sự tinh tấn là học Pháp.

Các sinh viên đại học ngày nay đã quá lạc lối. Họ nghiện Internet, mắng chửi mà không nghĩ kỹ trước khi nói và các giá trị cũng như quan điểm về cuộc sống đều biến dị. Họ coi trọng tiền bạc và vật chất.

Nhiều nữ sinh trong trường của tôi trang điểm đậm và nói chuyện video chat với mọi người trên Internet để kiếm tiền. Điều này rất phổ biến mặc dù trường của tôi là một trường có uy tín.

Con đường duy nhất cho cảm xúc của giới trẻ là yêu và ghét lẫn nhau và họ làm các việc như vậy để thể hiện nó, nếu chúng ta không học Pháp, chúng ta sẽ có thể rất dễ sa vào một môi trường như vậy.

Rất nhiều thứ trong thế giới người thường có thể mang lại chấp trước cho chúng ta và chúng ta sẽ bị vướng vào chúng nếu buông lơi dù chỉ một chút. Tôi nhận thấy bản thân mình vẫn thường bị vướng vào môi trường của người thường.

Trong một thời gian, tôi đã rất chú ý đến ngoại hình của mình và thường xuyên soi gương. Một ngày tôi tự hỏi bản thân rằng liệu một người tu luyện thực sự có soi mình trong gương như vậy không? Tôi nhận ra rằng đó là một chấp trước. Chúng ta thực sự cần phải thường xuyên học Pháp và tu luyện một cách vững chắc nhằm tránh những sai lệch như vậy.

Tôi hy vọng rằng các học viên trẻ sẽ không quên thệ ước của chúng ta và lạc lối trong người thường. Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa. Hãy bắt kịp tiến trình Chính Pháp, tận dụng thời gian để học Pháp và tinh tấn tu luyện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/12/20/339144.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/1/12/161107.html

Đăng ngày 10-6-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share