Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 4-6-2017] Mùa xuân năm ngoái, tôi được bảy tuổi và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp với cha mình. Tôi hành xử theo các yêu cầu của Pháp Luân Đại Pháp và cố gắng làm một tiểu đệ tử tốt.

Cuối năm ngoái, một cậu bé tại trường học đã đánh tôi. Cậu ấy học ở lớp khác và thấp hơn tôi. Đầu tiên cậu ấy đấm vào mặt tôi. Nó rất đau, nhưng tôi không hề khóc. Sau đó cậu ấy tiếp tục đánh tôi khắp nơi.

Tôi cao và khoẻ, và có thể đánh bại cậu ấy. Nhưng tôi đã chọn không đánh trả cũng không mắng trả cậu ấy, bởi vì tôi đang hành xử theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp. Cậu ấy không dừng lại cho tới khi giáo viên tới và hét lên: “Không được đánh nữa!” Sau khi giáo viên đi vào phòng làm việc, cậu ấy lại bắt đầu đánh tôi. Cậu ấy đánh tôi thêm 20 phút nữa, nhưng tôi đã tha thứ và không nói với giáo viên.

Tôi biết rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) rất là xấu. Tôi đã đốt khăn quàng đỏ của ĐCSTQ, mỗi khi ở trường kéo lá cờ máu lên, tôi liền nghĩ đó chỉ là một miếng vải cũ. Khi mọi người giơ tay chào cờ và hát bài hát của ĐCSTQ, tôi chắp tay sau lưng và hát “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”

Các bạn học của tôi thích chơi trò chơi đóng kịch. Có bốn vai diễn là chủ tịch, quan viên, đảng viên, và người nghèo. Họ rủ tôi cùng chơi, nhưng tôi đã từ chối. Một người bạn hỏi tôi tại sao tôi không muốn chơi, tôi nói với cậu ấy rằng ĐCSTQ là xấu và làm hại nhân dân.

Cậu bạn của tôi nói: “Cậu nhục mạ ĐCSTQ, tôi sẽ mách với thầy giáo về cậu.”

Ở Trung Quốc, giáo viên được phép đánh học sinh của mình. Cậu ấy nói với thầy giáo, nhưng thầy đã không đánh tôi. Cậu ấy tiếp tục đi kể khắp nơi về điều tôi đã nói, nhưng thầy giáo vẫn không hề đánh tôi.

Tháng tư vừa qua, chúng tôi thi toán ở trường và có một bài toán rất khó. Bài toán này là giành cho học sinh lớp ba, và tất cả các bạn trong lớp tôi đều không giải được. Lúc đầu tôi cũng không giải được, tôi suy nghĩ khoảng hai phút và tìm ra đáp áp. Bài thi toán đó tôi đã nhận được điểm cao.

Hôm thi ngữ văn, có một câu hỏi làm tôi bế tắc bởi vì tôi không giỏi bính âm (phiên âm Latin của tiếng Hán). Tôi suy nghĩ một lúc mà không tìm ra câu trả lời, nên tôi định sẽ bỏ qua câu hỏi đó. Khi đó trong đầu tôi xuất hiện một dấu hỏi lớn, dấu hỏi lắc lư rồi vỡ ra. Sau đó một câu trả lời xuất hiện ngay nơi dấu hỏi. Tôi chép đáp án đó xuống bài thi, kết quả là bài thi ngữ văn tôi đã đạt 99 điểm.

Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp với cha tôi, kỳ thực tôi là một đứa trẻ rất nghịch. Cha tôi và các thầy giáo cũng nghĩ như thế. Thông qua tu luyện, tôi đã trở thành một học sinh giỏi và là một đứa trẻ ngoan.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/6/4/349157.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/6/21/164348.html

Đăng ngày 28-7-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share