Bài viết của học viên ở Ấn Độ
[MINH HUỆ 29-7-2017] Khoảng 200 học viên từ khắp Ấn Độ đã tề tựu tại New Delhi vào ngày 14-16 tháng 7 cho Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm Ấn Độ 2017 và để tưởng niệm ngày 20 tháng 7 năm 1999, ngày mà cuộc bức hại bắt đầu. Cũng có 12 học viên từ Malaysia, Singapore và Việt Nam, và một học viên từ Hoa Kỳ đang công tác ở New Delhi.
Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm Ấn Độ 2017 ở New Delhi
Trước sự kiện này, có một bài viết của một trong những tờ báo hàng đầu Ấn Độ có tựa đề “Ấn Độ chúc mừng Pháp Luân Công” đã thu hút sự chú ý đến các sự kiện của các học viên và cuộc bức hại Pháp Luân Công tại Trung Quốc.
Các học viên đã luyện công tập thể vào sáng ngày 14 tháng 7, sau đó học Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công. Sau đó, họ diễn tập cho cuộc diễu hành ngày hôm sau.
Các học viên luyện công tập thể tại Lodhi Gardens
Bài Pháp Luân Trang Pháp
Ngồi thiền tại Lodhi Gardens
Trong số đó, 17 học viên đã chia sẻ kinh nghiệm tu luyện tại Pháp hội. Dưới đây là một số những kinh nghiệm được chia sẻ.
(Theo chiều kim đồng hồ từ phía trên bên trái) Vinod, Vimal, Razia, Sarika
Bà Razia chia sẻ, bà sinh ra trong một gia đình Hồi giáo, bố mẹ bà thoải mái và không ép buộc bà phải tuân theo bất kỳ nghi lễ tôn giáo nào. Bà đang tìm kiếm con đường tâm linh của mình, và người giáo trưởng nói với bà rằng, khi thời điểm đến, bà sẽ tìm được con đường tu luyện của mình.
Một lần, bà được hồng Pháp và bắt đầu đọc sách, nhưng ban đầu, bà chỉ hiểu được ở tầng bề mặt. Nhưng khi đối mặt với nhiều khảo nghiệm tâm tính và có hiểu biết sâu hơn, bà đã trải qua quá trình thanh lọc thân thể. Tuy nhiên, sự khó chịu trên thân thể bà không bao giờ xảy ra khi bà làm các hoạt động Đại Pháp. Cái chết của chồng bà đã gây ra nhiều tranh chấp tài sản với người thân của ông ấy, nhưng bà đã tìm được sức mạnh trong Đại Pháp để giải quyết với họ một cách bình tĩnh. Bà nhận ra rằng tu luyện là một quá trình lâu dài và những khảo nghiệm tâm tính sẽ không ngừng đến.
Bà Vimal chia sẻ, lần đầu tiên đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, bà đã bị lôi cuốn nhưng không hiểu gì nhiều, bà tự hỏi liệu xã hội nơi bà sinh sống có chấp nhận nó không, vì bất cứ điều gì không được khoa học chứng minh đều bị coi là “mê tín”. Tuy nhiên, bà đã nhận ra nhiều bệnh tật của bà đã biến mất. Thông qua những điểm hóa trong mơ, Sư phụ đã giúp bà vượt qua những khảo nghiệm về sắc dục. Bà nhận ra rằng, là một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, bà phải làm tốt ba việc, và bà đã bắt đầu tham gia vào các hạng mục Đại Pháp.
Ông Vinod đã chia sẻ rằng ông nhận ra không có điều gì là ngẫu nhiên, và mọi thứ là do Sư phụ an bài. Có một lần ông kiếm được lợi nhuận khi bán lại một chiếc ăngten nhưng đã trả lại số tiền chênh lệch đó cho người mua và đã có cơ hội giảng chân tướng. Một lần khác, ông đã nhân cơ hội thể hiện sự tốt lành của Pháp Luân Đại Pháp khi một người lái xe máy đâm vào ô tô của ông. Ông đã bình tĩnh và thể hiện sự quan tâm tới người lái xe máy, người có lỗi, và thậm chí đã trả tiền cho những thiệt hại của chiếc xe cho người chủ xe.
Ông Vinod cảm thấy rằng điều quan trọng là phải chứng thực Pháp trong mọi tình huống. Vì rất muốn có thể làm các hạng mục giảng chân tướng toàn thời gian, mà vẫn có thể kiếm sống, ông đã từ bỏ một công việc lương cao để làm quản lý cho Đài truyền hình Tân Đường Nhân ở Ấn Độ. Rất nhiều thách thức, nhưng ông đã không nản lòng vì ông có niềm tin vào sự an bài của Sư phụ.
Cô Sarika chia sẻ cách cô vượt qua nỗi sợ hãi vào việc bị say xe và lái xe trên những con đường quanh co. Cô cảm thấy rằng Sư phụ đã an bài con đường tu luyện cho cô. Cô kể lại cuộc gặp gỡ của cô với cảnh sát Trung Quốc ở biên giới Trung- Ấn khi cô và các học viên khác quyết định phát chính niệm ở gần đó. Cô đã có chút lo sợ, nhưng cũng thấy được chút thành tựu nhỏ bé vì họ có thể khiến những người lính Trung Quốc nhận thức được rằng Pháp Luân Đại Pháp cũng được tu luyện ở Ấn Độ. Cô đã nhận ra rằng việc mọi người cùng phát chính niệm mạnh mẽ bất cứ khi nào có thể có vai trò quan trọng trong việc chấm dứt cuộc bức hại.
Cô Tania, một học viên Nga sống ở Pondicherry, chia sẻ cô đã được truyền cảm hứng từ những học viên “ở trong Pháp 24 giờ một ngày”. Họ đã vượt qua được chấp trước vào ngủ và nghỉ ngơi. Bản thân Tania, sau nhiều năm không xem phim, đã bắt đầu xem phim để thư giãn, và đã nhận ra rằng nó can nhiễu đến việc tu luyện của cô. Cô nhận ra rằng, vì những thiếu sót của mình, cô đã không cứu độ chúng sinh. Cô nhớ lại lời giảng của Sư phụ:
“Giảng chân tướng, cứu chúng sinh, đó chính là điều chư vị cần làm, trừ đó ra thì không có điều chư vị cần làm, trên thế gian này không có điều chư vị cần làm.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2015)
Điều này đã khiến cô quyết tâm làm tốt hơn.
Cô Chitra chia sẻ, trong 16 năm tu luyện của mình, bất cứ khi nào cô sinh tâm an nhàn, Sư phụ đều cho cô một “gậy cảnh tỉnh”. Khi cô tham gia vào những hạng mục Đại Pháp lớn và những quan niệm cố hữu bị phơi bày, cô có thể chấp nhận rằng những người khác có kỹ năng và năng lực tổ chức tốt hơn, và cô có thể buông bỏ nó. Cô nói cô đã lại trải qua những khảo nghiệm tương tự khi thành lập Đài truyền hình Tân Đường Nhân ở Ấn Độ. Cô nhận ra rằng, với những hạng mục như vậy, điều chúng ta đạt được không phải là sự thành công, mà là quá trình phối hợp cùng nhau và buông bỏ nhân tâm, đó là chìa khóa. Đối với những nhiệm vụ được giao cô tự hỏi: “Mình có hành xử như một học viên không?”
Các học viên khác chia sẻ những lợi ích sức khỏe và những điều kỳ diệu của họ trong tu luyện Đại Pháp, tầm quan trọng của việc học Pháp, hướng nội là chìa khóa trong tu luyện, và họ cảm thấy rằng Sư phụ đã an bài mọi thứ. Nhiều người chia sẻ rằng họ luôn cảm thấy Sư phụ ở bên cạnh họ.
Trong một buổi chia sẻ bên lề, các học viên từ các nước khác đã chân thành chia sẻ, và các học viên Ấn Độ đã có được những hiểu biết mới và có thể đối chiếu với những vấn đề tâm tính phổ biến của mình. Các học viên đến từ nơi khác nói rằng họ sẽ mang theo những kỷ niệm đẹp khi về nhà và muốn quay lại trợ giúp bất kỳ hạng mục Đại Pháp nào ở Ấn Độ.
Nhiều học viên đã chia sẻ rằng họ đã thu được lợi ích từ việc chia sẻ kinh nghiệm và nói rằng họ muốn trở nên tinh tấn hơn trong tu luyện và cứu chúng sinh càng nhiều càng tốt vì thời gian ngày càng cấp bách.
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/7/29/164838.html
Đăng ngày 4-8-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.