Bài viết của Lý Viên Duyên, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-05-2017] Tôi đã ngoài 70. Hàng ngày tôi ra ngoài để giảng chân tướng cho mọi người về lý do tại sao cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp là sai và giúp họ thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Tôi muốn chia sẻ câu chuyện về việc làm thế nào mà 108 viên công an đã sử dụng tên thật của họ để tuyên bố thoái ĐCSTQ. Tất cả bắt đầu với em trai tôi.

Em trai tôi là một bí thư Đảng tại một trường đại học ở ngoại tỉnh. Hết năm này qua năm khác cậu ấy chưa bao giờ nghi ngờ bất cứ điều gì ĐCSTQ đưa ra. Cậu ấy hoàn toàn phản đối Pháp Luân Đại Pháp sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999. Cậu ấy không muốn nghe những gì tôi nói và sẽ không ghé thăm tôi khi cậu ấy về nhà. Cậu ấy luôn thô lỗ khi chúng tôi nói chuyện qua điện thoại.

Một ngày nọ cậu đưa theo vài người về thành phố và muốn tôi cùng họ ăn tối. Cậu ấy nói ngay với tôi: “Tôi ở đây để tẩy não chị [từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp]. Chị chuẩn bị đi.”

Tôi đã giảng chân tướng cho nhiều người ở mọi lứa tuổi và từ tất cả các giai tầng trong xã hội trong nhiều năm. Cho dù họ hiểu lầm về Pháp Luân Đại Pháp và thù địch với tôi sâu sắc thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn có thể thuyết phục họ bằng trí huệ mà Đại Pháp ban cho. Tôi đã giúp gần 20.000 người thoái đảng ĐCSTQ trong mười năm qua. Ngoại trừ em trai tôi, mọi người trong gia đình tôi cuối cùng đã trở thành học viên sau khi tôi giảng chân tướng cho họ.

Tôi đã cầu xin Sư phụ giúp và lấy rất nhiều tài liệu mang theo khi đi ăn tối tại một nhà hàng của khách sạn. Tôi biết hầu hết mọi người ở đó gồm có: các giáo sư đại học, anh rể tôi, bạn bè, và một vài giám đốc điều hành ngân hàng.

Tôi nói với em trai mình: “Chúng ta có thể gặp được nhau tối nay thật quý tới nhường nào. Tại sao cậu không đưa họ đến nhà tôi? “Tôi đã choáng váng khi cậu ấy trả lời: “Tại sao tôi lại phải làm thế? Các chị [học viên Pháp Luân Công] giết người mà.”

Khi tôi tĩnh tâm lại và nói với cậu ta rằng tôi sẽ không bao giờ làm việc này, cậu ấy bắt đầu hét lên với tôi cho đến khi một giáo sư can cậu ta: “Làm sao cậu có thể nói chuyện với chị gái của cậu theo cách đó?” “Bà ấy không phải là chị gái tôi,” cậu trả lời, “Bà ấy là kẻ thù của tôi.”

“Tôi chiểu theo Chân Thiện Nhẫn và không có kẻ thù. Những người theo nguyên lý này là những người tốt và những người không theo là người xấu”, tôi tươi cười chỉ vào em trai và tiếp tục: “Một người xấu tính như cậu ấy đã lệch khỏi những nguyên lý này, vì vậy cậu ấy là kẻ thù của chúng ta.” Mọi người bắt đầu cười.

Bầu không khí ấm dần lên, mọi người bắt đầu nói về Pháp Luân Đại Pháp. Một người trong số họ nói với tôi: “Tôi đã từng làm việc với ba học viên. Họ bị giam trong một thời gian rất dài và những cuốn sách của họ bị đốt. “Tôi nói với ông ta rằng điều đó thật khủng khiếp vì cuốn sách dạy mọi người cách làm người tốt và giữ gìn sức khoẻ.

Một giám đốc ngân hàng đứng lên và nói: “Tôi đã đọc cuốn sách đó (Chuyển Pháp Luân) và đó là một quyển sách tuyệt vời. Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt diệu. Ông có rất nhiều đệ tử ở khắp nơi trên thế giới, nhiều người trong số họ là các chuyên gia, học giả, giáo sư, nhà khoa học và quan chức chính phủ quan trọng. Giang Trạch Dân không có gì sánh được với Ông nên việc đó đã làm cho họ Giang tật đố. Những điều duy nhất Giang làm được là tham nhũng và gái gú.”

Khi mọi người bắt đầu chỉ trích những sai lầm của Giang, tôi đã đưa ra những tài liệu mà tôi đã mang. Tôi muốn cứu tất cả mọi người ở đây, kể cả em mình. Tôi đã đưa cho cậu một tờ rơi về vụ tự thiêu tại Thiên An Môn. Tôi đã giải thích những sự khác biệt trong video và chỉ ra những chỗ phi lý.

“Bất cứ ai tin vào những thông tin sai lệch này hẳn tâm thần phải có vấn đề,” tôi nói khi nhìn vào em mình “Và cậu muốn tẩy não tôi? Cậu nên tẩy não của mình trước. “Một người đang lắng nghe bên cạnh cậu ấy nói với cậu ấy: ” Chị gái của cậu thật tuyệt vời. Tôi ước mình có một người chị như thế.“ Em tôi vẫn im lặng.

Khi chúng tôi đang ăn, một giáo sư nói: “Bức hại Pháp Luân Công là điều ngu ngốc nhất mà Giang có thể làm. Tôi biết rất nhiều học viên Pháp Luân Công và họ đều là những người tốt. Hàng xóm của tôi là một người không bao giờ lợi dụng bất cứ ai. ”

Sau bữa ăn, cậu em đưa tôi đến bến xe buýt. Tôi vẫy chào tạm biệt khi xe buýt đến nơi, nghĩ rằng cậu ấy sẽ trở lại khách sạn. Cậu ấy nói với tôi rằng cậu ấy sẽ về nhà cùng với tôi, điều đó đã làm tôi ngạc nhiên.

Sáng hôm sau, khi tôi đang nghe các bài giảng của Sư phụ cậu ấy bước vào phòng và nói: “Này, chị.” Đây là một điều ngạc nhiên khác, bởi vì trong nhiều năm cậu ấy đã không nói chuyện với tôi theo cách đó.

Cậu ấy nói với tôi rằng đêm hôm trước cậu ấy đã thức khuya và đọc xong Cửu Bình và đó là một quyển sách hay. Cậu ấy dùng tên thật của mình thoái ĐCSTQ và mượn băng ghi âm các bài giảng Pháp Luân Đại Pháp.

Trưởng công an huyện giải thể trung tâm tẩy não

Em trai tôi đã cho bố vợ cậu ấy là trưởng công an huyện xem thông tin mà tôi đã đưa cho cậu ấy. Bố vợ cậu ấy nhận ra rằng bắt giam các học viên là một tội ác và sẽ bị quả báo về những gì ông ta đã làm.

Ông đã đóng cửa trung tâm tẩy não địa phương và thả tất cả các học viên bị bắt giam. Ông cũng giúp đảm bảo thả một học viên sắp bị kết án.

Kể từ đó, các học viên trong vùng đã không bị sách nhiễu, bắt, hoặc giam giữ. Vị trưởng công an cũng bảo cấp dưới của ông thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới.

Hè năm 2013, em trai tôi đã đưa cho tôi danh sách 108 viên công an muốn thoái ĐCSTQ. Tất cả đều thuộc khu vực của bố vợ cậu ấy.

Em tôi đã trở thành một học viên. Sau khi bố vợ cậu ấy nghỉ hưu, ông ấy cùng vợ thích giúp tôi cùng giảng chân tướng cho những người qua lại trong công viên.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/5/23/163964.html

Bản tiếng Trung: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/5/10/346770.html

Đăng ngày 15-06-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share