Bài viết của Thanh Liên, một đệ tử Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-4-2017] Một ngày tháng 10 năm 1998, trên đường từ chợ về nhà, có người đưa cho tôi một tờ rơi giới thiệu về Pháp Luân Công, còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, dạy mọi người tu tâm như thế nào và huyền năng trị bệnh của môn tập. Việc đó khiến tôi chú ý, vì trong nhiều năm qua tôi đã bị nhiều vấn đề về sức khỏe làm phiền.

Tôi bị đau đầu, đau thắt lưng, sưng tấy chân, tức ngực và nhịp tim bất thường. Khi bị những cơn đau nhức đầu dữ dội tấn công, tôi nổi nóng và thường cãi nhau với chồng.

Tôi có một cuốn sách Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công. Trước khi đọc cuốn sách, tôi đến điểm luyện công tập thể và học các bài công pháp. Giữa lúc luyện bài “Pháp Luân Trang pháp”, tôi thấy gáy mình nóng và đầu thì vô cùng nhẹ nhõm. Dần dần, tất cả các bệnh tật của tôi đều hoàn toàn biến mất.

Tôi cũng được trải nghiệm và chứng kiến nhiều phép màu của Đại Pháp.

Trải nghiệm huyền năng của Đại Pháp

Một buổi tối, tôi để lại tài liệu về Pháp Luân Công ở một doanh trại quân đội gần đó và nghĩ mình có thể sẽ bị bắt giữ. Trong lúc chợp mắt sau bữa trưa ngày hôm sau, tôi có cảm giác mình có thể sớm bị bắt giữ. Sau đó, tôi thấy Pháp thân của Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Công, ở bên cạnh mình và một Pháp Luân lơn đang xoay quanh. Tôi biết Sư phụ đang bảo hộ mình. Việc bắt giữ đã không hề xảy ra.

Có một lần, tôi đi dán biểu ngữ về Pháp Luân Công. Tôi lo mình có thể sẽ không đủ keo để làm xong việc. Nhưng keo chỉ hết ngay khi công việc hoàn thành. Tôi đã kể cho chồng nghe về những điều kỳ diệu này. Anh lo lắng về những gì tôi làm và đánh vào thắt lưng của tôi. Tay anh ấy bị thương trong khi tôi không làm sao cả.

Tôi làm việc cho một nhà máy. Một lần, ba ngón tay, thịt và móng tay tôi bị cuốn vào một vành đai máy, khiến lộ cả xương và khiến máu chảy đầm đìa. Ông chủ của tôi đã đưa tôi đi bệnh viện.

Y tá lấy máu để kiểm tra. Tôi tự nhủ rằng đệ tử Đại Pháp sẽ không cần phải lấy máu. Các mẫu máu lập tức đông lại.

Khi bác sĩ muốn ghép da, tôi không đồng ý vì tôi biết Đại Pháp là toàn năng và vết thương của tôi sẽ lành mà không cần phẫu thuật. Ông chủ của tôi ký giấy và bảo tôi điểm chỉ vào. Tôi cố gắng nhưng không thể điểm chỉ được. Lúc đó, tôi đã không ngộ ra rằng đây là điểm hóa của Sư phụ. Khi tôi thử lại, các ngón tay bị chảy máu nặng hơn. Tôi lập tức xin Sư phụ giúp đỡ và máu liền ngừng chảy. Tôi cũng từ chối đề nghị ở lại bệnh viện của bác sĩ.

Tôi không cảm thấy đau nữa sau khi trở về nhà. Tôi kiên định học Pháp và luyện công, dần dần các vết thương cũng lành.

Tôi đã trả lại 1.300 nhân dân tệ chi phí y tế cho ông chủ. Thấy việc làm tốt của tôi, gia đình ông chủ của tôi đều tin vào chân tướng về Pháp Luân Công và thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Năm 2012, khi bị giam trong trại tạm giam, tôi bị chẩn đoán u xơ tử cung. Chồng tôi lo sợ. Tôi bảo anh rằng đó chỉ là giả tướng vì Đại Pháp đã chữa lành tất cả bệnh tật của tôi rồi. Cuối cùng, không có chuyện gì xảy ra cả.

Chứng kiến những thay đổi ở gia đình chồng

Giống như nhiều người bị ĐCSTQ lừa gạt, gia đình chồng tôi không muốn tôi tu luyện Pháp Luân Công. Anh cả thậm chí còn bảo chồng tôi trông chừng tôi để đảm bảo tôi không tự thiêu. Vì tôi tu luyện Pháp Luân Công, chồng tôi cũng bị giam trong trại tạm giam một tháng. Sau khi được thả, anh bảo anh trai mình qua gặp, nhưng chị dâu tôi lại ngăn chồng mình lại vì sợ bị liên lụy.

Sư phụ dạy chúng ta buông bỏ những oán hận cũ. Chúng tôi thường xuyên đến thăm anh trai khi anh bị ung thư di căn sau đó. Chúng tôi cũng không tranh giành đất đai của gia đình với họ.

Chúng tôi nói với anh chân tướng về Đại Pháp và khuyên anh ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo và Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Chúng tôi cũng tặng anh một cuốn Chuyển Pháp Luân.

Sau này, anh bảo chúng tôi rằng: “Anh thích cuốn sách này. Anh luôn rửa sạch tay và khấu đầu trước cuốn sách trước khi mở ra.” Tôi đã xúc động đến rơi lệ.

Anh và cả gia đình anh đã chấp nhận sự tốt lành của Đại Pháp và thoái ĐCSTQ.

Bố chồng tôi đã ngoài 80 tuổi khi tôi mời ông đến sống cùng chúng tôi. Tôi thiện đãi ông: giặt sạch quần áo và chăn màn bị bẩn của ông, nấu ăn ba bữa một ngày cho ông. Chúng tôi chăm sóc ông cho đến khi ông qua đời. Sau đó, chúng tôi cũng tổ chức đám tang cho ông.

Ông đã từng trải qua nhiều cuộc vận động chính trị và biết được sự tà ác của ĐCSTQ. Lo lắng rằng tôi có thể lại bị bắt, một lần ông đã hành xử như một người điên khi một đồng tu đến thăm tôi.

Chúng tôi chăm sóc cẩn thận cho ông khi ông bị ốm. Có một lần, ông bị một cơn đau dạ dày nặng. Tôi khóc và nói: “Xin bố hãy niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ và ‘Chân-Thiện-Nhẫn hảo’, rồi bố sẽ ổn thôi ạ.” Sau đó, tôi niệm cùng ông và cơn đau nhanh chóng biến mất.

Cảm động trước lòng tốt của tôi, ông dần minh bạch chân tướng về Đại Pháp và đã đăng một nghiêm chính thanh minh nhằm vô hiệu hóa những lời xúc phạm Đại Pháp trước đây của mình.

Chị chồng tôi cũng đánh giá cao việc tôi chăm sóc bố đẻ chị. Chị đã chăm lo cho các con tôi khi tôi bị cầm tù phi pháp trong trại lao động và khi chồng tôi bị giam trong trại tạm giam. Chị luôn sẵn lòng nói với tôi những gì chị nghĩ. Đôi lúc chị nghe Pháp và luyện công. Chị thường bảo mọi người rằng tôi đã tốt hơn rất nhiều sau khi tu luyện Pháp Luân Công.

Cuộc đàn áp Pháp Luân Công tàn bạo bắt đầu vào 20 tháng 7 năm 1999, khi mà cả gia đình tôi đang tận hưởng niềm hạnh phúc mà Đại Pháp ban cho. Bất chấp việc nhà mình bị lục soát phi pháp, tôi bị bắt giam, tẩy não, cầm tù và tra tấn, nhưng tôi vẫn tin tưởng sâu sắc vào Đại Pháp và cảm nhận được sức mạnh và sự thần kỳ của môn tu luyện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/4/11/337974.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/25/162970.html

Đăng ngày 13-6-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share