Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 31-3-2017] Một ngày tháng 3 năm 2016, tôi bắt xe buýt và đi lên bằng cửa sau. Xe buýt chuyển bánh trước khi tôi kịp ngồi xuống, sau đó người lái xe đột ngột nhấn phanh. Tôi mất thăng bằng, bay về phía trước, và tôi bị ngất đi. Người lái xe lo lắng gọi tôi. Sau khi tỉnh dậy, đầu óc tôi trống rỗng, tôi không biết chuyện gì vừa xảy ra. Tôi chỉ nghe thấy người lái xe nói: “Tôi đã phải phanh gấp để tránh đâm vào một chiếc xe ở phía trước.”

Tôi nghĩ: “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi sẽ không sao. Tôi nên đứng dậy.” Nhưng tôi không thể cử động được. Tôi nhờ người lái xe đỡ tôi đến chỗ ngồi. Sau đó tôi nói với anh ấy: “Tôi ổn. Xin đừng lo lắng cho tôi.”

Tôi bắt đầu niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Ngay sau đó tôi cảm thấy tốt hơn.

Tôi đến gần người lái xe và nói: “Tôi đã gần 70 tuổi. Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, thì anh đã gặp rắc rối rồi. Tôi ổn và sẽ không trách cứ anh.” Tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho người lái xe, cuối cùng đã giúp anh ấy thoái đội, anh ấy đã rất cảm kích và liên tục nói lời cảm ơn.

Tôi xuống xe buýt và đi bộ về nhà. Sau khi về đến nhà, toàn thân tôi bắt đầu đau nhức, lục phủ ngũ tạng đều đau rát, thậm chí tôi thở cũng thấy đau. Nơi xương sống thắt lưng của tôi đau đến mức tôi không thể khom lưng hay xoay người lại, tôi nằm trên giường mà không thể cựa mình. Tôi cảm thấy mệt và buồn nôn, và không ăn được gì. Tôi đau đến nỗi không thể ngủ được, do vậy tôi bắt đầu học Pháp, luyện công, phát chính niệm và hướng nội tìm. Tôi nhận ra rằng từ sau khi gửi đơn kiện Giang Trạch Dân, thân và tâm của tôi đều phát sinh biến hoá rất lớn, tâm hoan hỷ của tôi đã nổi lên, và cựu thế lực đã dùi vào sơ hở đó khiến tôi bị ngã trên xe buýt.

Các con tôi nghe nói tôi bị tai nạn nên muốn tố cáo người lái xe. Các cháu đề nghị tôi nên khám sức khoẻ tại bệnh viện. Tôi nói với các cháu rằng tôi sẽ ổn bởi vì tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi giữ tâm kiên định, hàng ngày đều toàn tâm toàn ý học Pháp và luyện công. Mỗi ngày tôi luyện công ba đến bốn lần, ban đêm đau đến mức không ngủ được thì tôi nghe Sư phụ giảng Pháp. Lúc đó tôi chỉ có một niệm kiên định: tin tưởng Sư phụ, tin tưởng Đại Pháp, nhất định sẽ quy chính. Trong khi luyện công, người tôi đầm đìa mồ hôi, nhưng sau đó tôi cảm thấy rất nhẹ nhõm.

Vào ngày thứ bảy, tôi ho liên tục. Toàn bộ vùng bụng của tôi bị đau dữ dội. Tôi không thể thở, trong tâm tôi nghĩ: “Có chết tôi cũng không quan tâm, dù sao tôi đã đắc Pháp rồi.”

Ngay lúc đó, tôi nghe thấy một âm thanh lớn và tôi cảm thấy xương sống của mình như được điều chỉnh lại. Eo lưng của tôi lập tức không còn đau nữa. Toàn bộ cơ thể tôi cảm thấy thoải mái, và tôi có thể thở dễ dàng. Tôi đứng dậy và bước đi vài vòng, và nhận ra rằng tôi đã hoàn toàn bình phục.

Tôi đã chia sẻ sự hồi phục kỳ diệu này với bạn bè và người thân. Tất cả đều cảm động trước huyền năng của Pháp Luân Đại Pháp!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/31/344555.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/4/162728.html

Đăng ngày 1-6-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share