Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc.
[MINH HUỆ 18-2-2017] Tháng 2 năm 1997, lần đầu tiên tôi được biết đến Pháp Luân Công thông qua người anh trai của mình. Lúc ấy tôi đang ở cửa hàng bán thực phẩm của em gái. Anh trai tôi đã kể cho chúng tôi về sự mỹ hảo của pháp môn và việc được Sư Phụ bảo hộ. Nhưng tôi không tin vào điều đó, do vậy tôi đã bỏ lỡ một cơ hội bước vào tu luyện.
Tháng 2 năm sau, tôi nghe người hàng xóm của chị dâu nhắc đến Pháp Luân Công. Cô ấy nói: “Chỉ cần chị chiểu theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Công, chị không cần phải truy cầu điều gì cả, Sư phụ Lý sẽ chăm sóc và bảo hộ cho chị.” Không hiểu tại sao lần này tôi lại tin vào điều đó, và tôi đã mượn sách để đọc.
Sau đó, tôi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân một mạch cho đến tận nửa đêm. Bình thường, tôi bị chứng suy nhược thần kinh nên không thể đọc sách hay xem ti vi. Nhưng lần này, tôi có thể đọc hết cuốn sách. Sau khi thức khuya, tôi nghĩ có lẽ sáng hôm sau tôi sẽ không thể bò dậy nổi và có thể còn bị đau đầu nữa. Thế nhưng, không những tôi đã dậy đúng giờ mà thân thể tôi còn rất nhẹ nhàng và thoải mái. Công việc của tôi ngày hôm ấy cũng không bị ảnh hưởng gì.
Tôi học Pháp nhiều hơn và ngộ ra rằng người ta đến thế gian này đều là vì Đại Pháp, và sở dĩ con người phải chịu khổ là do đời đời kiếp kiếp đã tạo nghiệp. Từ đó, tôi nghiêm khắc chiểu theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn để quy chính mọi tư tưởng và hành vi của bản thân. Tôi đối xử tốt với tất cả mọi người, và trở thành một người khỏe mạnh và có phẩm chất đạo đức cao thượng. Vì vậy, hoàn cảnh gia đình tôi cũng thay đổi, chúng tôi sống vui vẻ và hòa thuận hơn.
Chứng kiến sự thay đổi về thể chất và tinh thần của tôi, chồng tôi cũng cảm thấy sự thần kỳ của Pháp Luân Công. Anh rất tôn kính Sư phụ Lý và ủng hộ tôi tu luyện.
Trước khi tôi tu luyện Pháp Luân Công, cứ một năm chồng tôi lại bị ốm hai lần. Anh ấy không thể lao động nặng nhọc vì bị đau lưng và cổ. Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi nói với anh rằng một người tu luyện cả nhà được lợi ích. Một lần, anh bị đau lưng không chịu nổi và chuẩn bị uống thuốc, nhưng viên thuốc đã cứa vào môi anh. Anh nhận ra rằng anh không nên uống thuốc. Sau đó, cơn đau đó đã sớm chấm dứt và anh không bao giờ bị đau lưng nữa.
Năm thứ hai, chồng tôi, anh chồng, và cả mẹ chồng tôi đều bị chứng méo miệng. Anh chồng và mẹ chồng tôi đã đi khám nhiều nơi và khuyên chồng tôi cùng sử dụng phương pháp trị liệu với họ. Nhưng chồng tôi rất kiên tín vào Sư phụ và tin rằng anh không cần dùng thuốc. Sau đó không lâu, anh đã bình phục.
Sau khi chữa trị, anh chồng và mẹ chồng tôi vẫn còn di chứng, trong khi đó chồng tôi không phải dùng một viên thuốc nào nhưng đã hoàn toàn bình phục. Cả gia đình tôi đã được chứng kiến sự thần kỳ của Pháp Luân Công.
Một ngày mùa đông, trời có tuyết lớn, chồng tôi lái xe về nhà trên đoạn đường đồi rất dài, dốc, và nằm ngay cạnh một vực đá sâu. Bỗng nhiên, anh bị mất tay lái. Anh liền nghĩ: “Vợ tôi tu luyện Pháp Luân Công, tôi sẽ không sao cả!” Đúng lúc đó, chiếc xe bỗng chệch hướng sang trái. Bên trái đường có một đống cỏ khô ở giữa hai cái cây. Xe của chồng tôi rơi vào đống cỏ nên không sao cả.
Pháp Luân Công không những đem lại lợi ích sức khỏe cho tôi và gia đình mà còn giúp chúng tôi đề cao phẩm chất đạo đức.
Một lần chồng tôi ra ngoài thu mua lương thực. Lúc đổ bao thóc ra, anh nhìn thấy một xấp tiền ở trong. Không hề do dự, anh đã đem trả ngay số tiền đó. Chủ nhân số tiền ấy vô cùng biết ơn và đã mời chồng tôi dùng bữa, nhưng chồng tôi đã lịch sự từ chối.
Một lần khác, chồng tôi tìm thấy một thùng mỹ phẩm ở trên xe tải của mình. Ai đó đã để quên trong lúc chồng tôi mua đồ ở cửa hàng. Chồng tôi đã lái xe quay lại cửa hàng nhưng không tìm thấy chủ nhân của chỗ mỹ phẩm. Sau đó, chúng tôi mở thùng ra và tìm thấy một cuốn sổ ghi số điện thoại. Chúng tôi gọi cho từng số một, và cuối cùng đã tìm ra chủ nhân. Cô ấy đã cầm theo trứng gà để cảm ơn chúng tôi. Tôi nói với cô rằng chúng tôi tu luyện Pháp Luân Công và không thể nhận quà của cô. Cân nhắc việc cô mang chỗ trứng về có thể sẽ bất tiện, nên tôi đã trả tiền để mua chỗ trứng đó.
Nhiều năm qua, chồng tôi và tôi thu được nhiều hóa đơn có tờ 50 và 100 tệ tiền giả. Không một chút do dự, chúng tôi đã tiêu hủy chúng để người khác không bị tổn hại.
Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Công, thì đạo đức và sức khỏe của chúng tôi sẽ không được tốt như vậy. Tôi hy vọng nhiều người hơn nữa sẽ hiểu rõ sự mỹ hảo của pháp môn tu luyện này.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/2/18/343235.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/3/10/162444.html
Đăng ngày 28-4-2017; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.