Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 23-2-2017] Tôi năm nay 80 tuổi, và là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi thường cùng với một đồng tu lớn tuổi khác đi đến vùng nông thôn để nói cho mọi người biết về môn tu luyện và cuộc bức hại. Người dân ở miền quê rất muốn nghe về Pháp Luân Đại Pháp và hỏi xin tài liệu, ngay khi họ nhìn thấy chúng tôi.
Vài người dân làng nói, “Chúng cháu rất vui khi nhìn thấy các bác. Chúng cháu đã lo lắng chờ đợi các bác quay trở lại. Sao các bác lâu quay lại thế?”
Cùng với việc hỏi xin thông tin về Pháp Luân Đại Pháp, dân làng cũng hỏi xin chúng tôi những lá bùa hộ mệnh, và bất kỳ tài liệu nào của Đại Pháp.
Khi chúng tôi đi xuống phía nam của một ngôi làng, một người đàn ông từ trong túp lều chạy ra và la to lên, “Đợi! Đợi đã! Đừng đi!” Sau đó, cậu ấy chạy từ đồi xuống, nhảy qua một con mương và bắt kịp chúng tôi. Mặc dù bị mệt và thở dốc, cậu ấy cố gắng hỏi xin tài liệu về Pháp Luân Đại Pháp. Cậu ấy nói, “Cháu sẽ đọc bất cứ tài liệu nào mà các bác đưa cho cháu.”
Chúng tôi đã nói chuyện và giúp cậu ấy thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).
Chúng tôi cũng gặp một người đàn ông trung niên và nói về việc thoái Đảng.
Cậu ấy nói, “Vâng, cháu muốn thoái, xin giúp cháu”. Mặc dù chúng tôi cho cậu ấy một hóa danh, nhưng cậu ta muốn sử dụng tên thật của mình để thoái đảng.
“Cháu biết Đảng Cộng sản đã làm rất nhiều việc xấu,” cậu ấy nói. “Pháp Luân Đại Pháp thật sự tốt! Các bác đã dùng tiền của chính mình làm tài liệu để phát cho chúng cháu và giúp chúng cháu biết được nhiều sự thật mà Đảng đã che đậy. Cháu thật sự cám ơn các bác!”
Khi rời đi, cậu ấy liên tục nhẩm, “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Cám ơn Pháp Luân Đại Pháp!”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/2/23/343437.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/3/4/162387.html
Đăng ngày 19-4-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.