Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 15-1-2017] Tôi là một bác sĩ khoa nội, bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào mùa thu năm 1994.
Cơ duyên
Do những vấn đề sức khỏe nên trong thời gian tôi xin nghỉ ở nhà để hồi phục, một người bạn là bác sĩ phẫu thuật đã gợi ý rằng tập khí công sẽ giúp tôi bình phục. Tôi không thấy thích thú với bất kì môn tu luyện nào tôi nhìn thấy ngoài công viên, tôi cũng không tìm thấy môn khí công nào dạy người ta chữa lành bệnh tật cho những người khác. Điều đó đã khiến tôi không còn hứng thú nào với việc tìm kiếm một môn khí công tôi có thể tu luyện.
Sau đó tôi nhận thấy bệnh thần kinh tọa và mất ngủ của mẹ tôi đã hoàn toàn biến mất sau khi bà tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Được mẹ gợi ý, tôi bắt đầu đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi có ấn tượng sâu sắc với những gì đã đọc vì cuốn sách đã trả lời tất cả những thắc mắc của tôi.
Tu luyện không tinh tấn
Tôi tu luyện bằng cách học Pháp hay xem các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí không thường xuyên. Tôi dành rất ít thời gian để luyện công và chỉ luyện bài công pháp thứ nhất trong khoảng thời gian nghỉ trưa cùng đồng nghiệp, cũng là những học viên Đại Pháp. Tôi nghĩ rằng đây là môn tu luyện dành cho những người đã về hưu và tôi sẽ tinh tấn hơn sau khi nghỉ hưu.
Khi gia đình tôi và tôi xem “Vụ tự thiêu ở Thiên An Môn” trên kênh tin tức, tôi nói với mọi người rằng thông tin này hoàn toàn sai sự thật. Là một bác sĩ, tôi biết rằng một người bị hở khí quản sẽ không thể nào hát được. Hơn nữa, các phóng viên lại được phép ngồi bên cạnh giường của những bệnh nhân bị bỏng mà không mang áo choàng bảo vệ.
Ngày hôm sau giám đốc bệnh viện thông báo với chúng tôi rằng Pháp Luân Đại Pháp đã bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cấm và bảo chúng tôi hãy ngừng tu luyện. Một số đồng nghiệp đã từ bỏ tu luyện Đại Pháp và bắt đầu học pháp môn Tịnh Độ trong Phật giáo, trong khi những người khác vẫn tiếp tục tu luyện ở nhà. Tôi cũng học Tịnh Độ. Tuy nhiên, tôi tiếp tục giảng chân tướng và thậm chí còn mượn sách Chuyển Pháp Luân cho những người bạn bị ảnh hưởng bởi những tuyên truyền lừa dối của ĐCSTQ.
Ý nghĩa của một giấc mơ
Một giấc mơ vào năm 2003 đã đưa tôi trở lại tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Trong giấc mơ đó, rất nhiều người đang xếp hàng để đợi leo lên chiếc thang dẫn lên trời. Ba người phía trước tôi đã leo lên chiếc thang và biến mất. Tôi theo ngay sau họ. Khi chỉ còn hai bậc thang nữa là tôi leo lên đến đỉnh thì thanh gỗ bị gãy. Choáng váng, tôi tự hỏi chuyện gì đang diễn ra bởi vì tôi biết mình không dùng quá nhiều lực.
Mọi người ở phía sau nhắc tôi đi tiếp. Khi tôi cho họ thấy chiếc thang đã bị gãy, họ chán nản nói với tôi: “Nếu bạn không thể đi lên phía trên thì chúng tôi cũng không thể lên được.” Phía sau tôi là một hàng dài bất tận những người đang chờ đợi tới lượt họ leo lên chiếc thang. Tôi hối hận, tự đổ lỗi cho bản thân mình và vô cùng tuyệt vọng.
Tôi đã kể lại giấc mơ này cho hai người bạn thân của tôi, cũng là hai học viên Giáp và Ất. Họ không nói một lời nào. Tuy nhiên, sau đó Giáp nói với tôi rằng Ất không thích tôi bởi vì tôi đã từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Lời nói của cô ấy đã thức tỉnh tôi, và tôi nhận ra được ý nghĩa của giấc mơ đó. Tôi bắt đầu quay lại tu luyện Đại Pháp.
Uy lực của Đại Pháp
Đã 13 năm kể từ khi tôi quay trở lại con đường tu luyện Đại Pháp. Kể từ đó, các bạn đồng tu và tôi đã trải nghiệm những sự việc thần kỳ cho thấy huyền năng Đại Pháp đã triển hiện.
Gần như cả tháng, thân thể tôi được tịnh hóa. Mỗi thứ Bảy và Chủ Nhật tôi lại bị tiêu chảy và nôn mửa, suốt thời gian đó tôi chỉ có thể uống nước. Những triệu chứng đó của tôi biến mất vào ngày thứ 2, là lúc tôi phải đi làm, và tiếp tục xuất hiện vào những ngày thứ Bảy.
Một ngày, tôi đột nhiên không thể cử động được. Tôi nhờ con trai bật video một bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí. Tôi chìm vào giấc ngủ và tỉnh dậy lúc 10 giờ tối, thấy quần áo và ga trải giường ướt đẫm mồ hôi. Nhưng tôi đã có thể cử động lại được. Tôi thay quần áo và ga trải giường sau đó ngủ tiếp.
Khi tôi tới thăm nhà của một người thân ở vùng nông thôn, trong nhà họ có thờ cúng phụ thể, tôi cảm thấy có thứ gì đó ở lòng bàn chân của tôi chuyển động. Sau khi ngồi xuống đả tọa và đọc to một bài thơ của Sư phụ, việc đó đã biến mất.
Sư phụ đã giảng:
“Đại Pháp bất ly thân,
Tâm tồn Chân Thiện Nhẫn;
Thế gian nhân La Hán,
Thần quỷ cụ thập phân.”
(Uy đức, Hồng Ngâm I)
Diễn nghĩa:
“Đại Pháp không hề dời khỏi thân,
Tâm chứa Chân Thiện Nhẫn;
Bậc La-Hán tại thế gian cõi người,
Thần và quỷ mười phần đều phải nể sợ (ý nói nể sợ nhiều).”
(Uy đức, Hồng Ngâm II)
Các học viên thu được lợi ích từ Đại Pháp
Đồng tu Giáp đã từng bị thấp khớp nghiêm trọng khiến cô bị liệt và phải nằm liệt giường. Qua nhiều năm điều trị tốn kém, gia đình cô đã trở nên nghèo túng và vô cùng tuyệt vọng. Cũng đúng vào lúc gia đình cô đang chuẩn bị đám tang cho cô thì cô đã được giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp. Giữa mùa hè nóng bức, cô mặc một ác khoác mùa đông dày và đội mũ rồi được chồng và mẹ đưa tới điểm luyện công của Pháp Luân Đại Pháp. Một tuần sau đó, cô Giáp đã có thể đi ra điểm luyện công mà không cần ai giúp đỡ.
Học viên Ất bị nhịp tim không đều và bị trật đốt sống vùng ngực.Trong thời gian ba năm, cô đã từ chối tất cả nỗ lực không ngừng nghỉ của tôi trong việc giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho cô ấy. Cuối cùng, vào tháng 8 năm 2015, cô bị nghẹn trong lúc ăn. Các xét nghiệm ở bệnh viện khẳng định cô đã bị loạn sản tế bào biểu mô. Không có phương pháp điều trị cho chứng rối loạn này. Một lần nữa tôi lại nói chuyện với cô về Đại Pháp và cô đã quyết định thử [tu luyện].
Cô Ất học Pháp và luyện công rất tinh tấn. Sau hai tháng, lưng của cô trở lại bình thường. Ngay sau đó, nhịp tim và tình trạng thực quản của cô cũng trở lại bình thường, da của cô trở nên trắng mịn màng. Cô hối tiếc rằng đã không bước vào tu luyện sớm hơn.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/1/15/340879.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/2/3/162045.html
Đăng ngày 6-3-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.