Bài viết của Sơ Tỉnh, vợ của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 8-12-2016] Năm nay tôi vừa tròn 40 tuổi. Đối với một đời người, 40 năm chỉ tựa như một cái chớp mắt. Nhìn lại, những gì tôi đạt được chẳng có gì đáng kể ngoài mấy thứ vật chất bề ngoài.

Tôi tự hỏi liệu sau 40 năm nữa, tôi có để lại được gì chăng. Nếu tôi không tỉnh ngộ, sẽ chẳng có gì thay đổi cả.

Tôi muốn chia sẻ với các bạn về việc tôi đã thức tỉnh trước những dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và trở thành một người ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp ra sao.

Cuộc hôn nhân đầy sóng gió

Sau khi kết hôn, chúng tôi sống trong một ngôi nhà cũ kỹ ở một ngôi làng xa xôi hẻo lánh. Nhà tôi cách chỗ làm chừng 20 dặm. Tôi đi làm bằng xe buýt nên phải đi từ sớm và tới muộn mới về nhà.

Chúng tôi thường xuyên cãi vã. Chồng tôi ngập sâu trong rượu chè, cờ bạc và trò chơi điện tử; rượu đã uống là phải say; bài bạc, điện tử đã chơi là phải mất cả đêm. Tôi đã nhiều lần khuyên anh ấy từ bỏ những thói quen xấu này, anh ấy cũng tiếp nhận, nhưng sau đó lại tái diễn. Tôi thường hối tiếc vì đã lấy một người như vậy làm chồng.

Kết hôn được vài năm, con chúng tôi chào đời và tình hình tài chính cũng khá hơn. Chúng tôi mua được một căn nhà và chiếc xe hơi. Sự thỏa mãn về vật chất phần nào khỏa lấp sự trống trải trong tâm hồn và giúp tôi quên đi lo âu, phiền não.

Sức khỏe của chồng suy sụp

Sức khỏe của chồng tôi xấu đi theo tuổi tác. Anh ấy mắc chứng khó tiêu mãn tính và bị đau các đốt sống cổ, ngực và thắt lưng. Cơn đau ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống hàng ngày của anh ấy.

Anh ấy đã thử nhiều phương pháp điều trị y tế, nào là Trung y, xoa bóp, giác hơi, châm cứu, v.v. Nhưng đều chỉ là giải pháp tình thế. Không một phương pháp nào thực sự chữa khỏi được bệnh cho anh ấy.

Định mệnh

Vào dịp kỷ niệm 10 năm ngày cưới, chồng tôi bảo: “Anh vất vả khổ cực phấn đấu cả cuộc đời, thân thể giờ lại đầy rẫy bệnh tật. Em không phải làm việc vất vả mà cuộc sống em cũng dễ chịu hơn cuộc sống của anh. Nếu không phải là số mệnh thì làm sao giải thích được chứ? Phải chăng cuộc hôn nhân của chúng ta cũng đã được an bài từ trước?”

Anh ấy thắp một ngọn nến rồi nói: “Con có một ước nguyện. Con muốn biết ý nghĩa của sinh mệnh.”

Trước đây, tôi chưa từng nghiêm túc nghĩ về số mệnh. Tôi không biết vì sao tôi lại đến thế giới này, bởi vì nó không do tôi quyết định.

Tôi đồng tình với anh ấy: Số mệnh là do ông Trời định đoạt.

Chồng tôi bước vào tu luyện Pháp Luân Công

Một buổi chiều nọ, tôi thấy một cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” ở trên giường khi đi làm về. Tôi có phần bối rối.

Trước kia tôi không biết nhiều về Pháp Luân Công mà chỉ thấy cha mẹ tập từ hồi tôi còn nhỏ.

Sau ngày 20 tháng 7 năm 1999, tuyên truyền phỉ báng Pháp Luân Công rợp trời dậy đất trên ti-vi và đài báo, khiến người dân cảm thấy như thể họ sẽ gặp nguy hiểm nếu họ tiếp xúc với Pháp Luân Công. Tôi cũng thấy sợ kể cả khi chỉ nhìn thấy chữ “Pháp Luân Công” ở nhà.

Tôi mất bình tĩnh với chồng khi anh ấy vừa về đến nhà. Tôi tra hỏi: “Anh tập thứ này để làm gì?”

Anh ấy vặn lại: “Tu luyện Pháp Luân Công có gì là sai?”

“Đảng [Cộng sản Trung Quốc] cấm người dân tu luyện môn này bao nhiêu năm nay rồi! Anh đừng có mà tập”, tôi hét lên.

“Lúc nào mà Đảng chả nói Pháp Luân Công xấu thế này thế nọ. Bây giờ, anh muốn tự kiểm chứng xem sao”, chồng tôi bình tĩnh nói.

Tôi tức giận: “Chúng ta phải sống ra sao nếu không có ĐCSTQ? Chẳng phải tiền lương của anh cũng là do Đảng cấp sao?”

Chúng tôi lâm vào tình trạng bế tắc mất một thời gian.

Quyền năng chữa bệnh của Đại Pháp

Sau khi tu luyện Pháp Luân Công một thời gian, mọi bệnh tật của chồng tôi đều biến mất. Anh ấy hồi phục sức khỏe và luôn cảm thấy thư thái. Anh ấy bảo tôi rằng Sư phụ Lý đã tịnh hóa thân thể anh.

Anh ấy luôn mỉm cười hạnh phúc, một nụ cười chỉ một người hoàn toàn vô bệnh mới có. Tôi cũng cười.

Tôi cũng đã chứng kiến những thay đổi khác của anh ấy. Anh ấy không còn uống rượu, cờ bạc hay chơi điện tử nữa. Anh ấy giúp tôi làm việc nhà và đã chế ngự được tính nóng nảy của mình.

Chứng kiến sự thần kỳ và vĩ đại của Đại Pháp, tôi không thể không thốt lên “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” (đó là những nguyên lý căn bản của Đại Pháp)

Thức tỉnh trước những dối trá của ĐCSTQ

Để giúp tôi hiểu chân tướng Pháp Luân Công, chồng tôi đã cho tôi xem các video như “Vụ tự thiêu giả”, “Mổ cướp tạng sống từ các học viên Pháp Luân Công còn sống,” “Chúng tôi nói về tương lai,” và nhiều video khác nữa. Chúng tôi cũng xem nhiều chương trình khác phơi bày những tuyên truyền dối trá của ĐCSTQ, bàn luận về lịch sử hiện đại của Trung Quốc, và mổ xẻ bản chất tà ác của ĐCSTQ.

Qua những chương trình này, tôi đã nhận thức thế giới từ một giác độ khác. Tôi nhận ra rằng tôi đã bị đầu độc thâm sâu và bị văn hóa của ĐCSTQ lừa dối bao thập kỷ nay.

Tôi không thể hình dung nổi làm sao trẻ em lớn lên trong xã hội này có thể có một cái nhìn đúng đắn về lịch sử, thế giới nhân loại, và vũ trụ.

Tôi đã bị lừa dối mà tin rằng nếu không có ĐCSTQ thì tôi đã không có cuộc sống này, bởi công việc và lương bổng của tôi là do đảng cấp cho. Thực tế mà nói, thì tôi kiếm được đồng lương từ chính sức lao động của mình.

Sống trong chế độ của ĐCSTQ, chuẩn mực đạo đức của con người tụt dốc không phanh, tham nhũng tràn lan. Tôi nhận ra rằng mọi người sẽ sống tốt hơn nếu không có ĐCSTQ.

Khi những suy nghĩ của tôi về ĐCSTQ thay đổi, tôi thực sự hiểu thấu được cái đảng này tà ác làm sao!

Thoái xuất khỏi ĐCSTQ

Sư phụ Lý Hồng Chí giảng về ý nghĩa của “Mất và được”:

“[…]; điều người thường muốn được chính là lợi ích cá nhân, [sống] sao được tốt, được thoải mái. Nhưng người luyện công chúng ta không thế, mà hoàn toàn trái lại: chúng ta không mong truy cầu những gì người thường muốn được, nhưng chỗ mà chúng ta được thì người thường có muốn cũng không thể được, trừ phi [họ] tu luyện.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Chồng tôi nói: “Điều mà Sư phụ ban cho chúng ta quý giá hơn hết thảy mọi thứ trong vũ trụ này. Đó là một chiếc thang đến Thiên thượng. Anh phải trân quý cơ duyên vạn cổ này.”

Chồng tôi đã đạt được sự thành công về vật chất từ khi còn trẻ. Sau khi bước vào tu luyện Pháp Luân Công, anh ấy nhận ra rằng điều anh theo đuổi chỉ là hư không và rằng con người ta sống là để phản bổn quy chân. Do đó anh ấy đã lựa chọn con đường tu luyện của mình.

Cuối cùng, tôi đã hiểu Pháp Luân Công tốt cho tất cả mọi người, cho gia đình, cho xã hội và cho quốc gia. Các học viên là một đoàn thể người tu luyện tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.

ĐCSTQ tuyên truyền dối trá nhằm phỉ báng Pháp Luân Công. Mọi người hãy mau chóng nhận ra sự xấu xa của nó và sớm tỉnh ngộ.

Tôi không còn hồ nghi gì nữa mà nhanh chóng đề nghị chồng giúp tôi thoái ĐCSTQ để có một cuộc sống mới.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2016/12/8/338621.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/12/23/160436.html

Đăng ngày 28-12-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share