Viết bởi một học viên từ tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-06-2009] Gần đây, tôi để ý rằng sự tu luyện của tôi chững lại. Tôi vẫn học Pháp và làm ba việc và cuộc sống của tôi vẫn diễn ra như thường lệ. Tuy nhiên, tôi chỉ cảm thấy rằng nên có một sự đột phá nào đó. Tuy nhiên tôi thậm chí không biết tìm kiếm nó ở đâu. Tôi cảm chán nản và thất vọng với bản thân. Trớ trêu thay, khi tôi nhờ các đồng tu chỉ ra sự thiếu sót của tôi, tôi không đối diện với họ một cách trầm tĩnh. Học viên A nói rằng tôi không lắng nghe và chấp nhận những ý kiến của người khác và rằng tôi nghĩ tôi giỏi hơn người khác, điều đó làm cho những đồng tu khác không sẵn lòng chỉ ra vấn đề của tôi mà thay vào đó luôn luôn vui vẻ với tôi. Khi mâu thuẫn và vấn đề nổi lên trong sự hợp tác trong nhiều dự án, tôi không nghe theo những lời góp ý của người khác và luôn luôn bám lấy cách làm việc của mình. Khi tôi nghe những lời nhận xét của học viên A, tôi cảm thấy rất khó chịu. Tôi phàn nàn trong tâm, “Chị đang quan trọng hóa những vấn đề nhỏ. Vấn đề của tôi không nghiêm trọng như vậy.

Con gái tôi sẽ tốt nghiệp đại học năm nay và đang đối mặt với vấn đề tìm việc làm. Con bé tập Pháp Luân Công được hơn mười năm và có những hiểu biết cũng như quan điểm riêng về tu luyện như thế nào trong khi tìm việc làm. Là một người mẹ, tôi phát triển một đống chấp trước sau khi nhận ra con bé bám lấy những ý kiến của mình và không nghe lời tôi. Những vấn đề bao gồm khuynh hướng phàn nàn nhiều, cảm thấy mình bị thể diện, cảm thấy chán nản, cảm thấy bất lực và nhiều chấp trước khác. Tuy nhiên, tôi không nhận ra tính nghiêm trọng của những vấn đề của tôi. Tôi liên tục tìm kiếm vấn đề, nhưng không thể tìm thấy điều gì.

Sáng nay khi tôi đang học thuộc Pháp, một đoạn Pháp xuất hiện trong tâm tôi,
…mục đích không phải [vì] để làm người; [nên] bảo chư vị phản bổn quy chân, quay trở về. Người thường chẳng ngộ ra điểm này; người thường ở nơi xã hội người thường, họ [chỉ] là người thường; muốn phát triển như thế nào, [sống] tốt ra sao. Họ càng [sống] tốt, thì càng tự tư, càng muốn chiếm hữu nhiều, họ càng rời xa đặc tính vũ trụ, họ tiến đến diệt vong.” (Chuyển Pháp Luân)

Đột nhiên, tôi ngộ ra được. Tôi đang dùng quan niệm con người, bao gồm ham muốn tiền bạc và danh tiếng, để dẫn dắt và tác động con gái tôi. Không những tôi không thể thanh lọc bản thân bằng cách này, mà tôi còn làm nhiễm bẩn những người khác.

Bằng việc nhìn lại và tìm bên trong, tôi nhận ra rằng tôi không đối xử với con gái tôi như một người tu luyện và cũng không đối xử với xung đột giữa con bé và tôi như một cơ hội để tu luyện và đề cao. Tại sao tôi không tìm thấy những chấp trước của mình và những vật chất xấu có liên quan trong những không gian khác? Nguyên nhân căn bản là tôi đang bám chặt lấy “cái tôi” và tôi đang đi lòng vòng ở tầng của người thường.

Khi tôi đang viết bài này, tới thời điểm này tôi cảm thấy trút được gánh nặng và tôi cuối cùng đã tìm thấy điều mà tôi cần từ bỏ. Tuy nhiên, tôi không tỉnh táo và không thấy được gốc rễ tận cùng của chấp trước của tôi. Lúc này, những lời của học viên A vang lên trong tai tôi. Tôi nhận ra rằng tôi bị bao bọc trong pháo đài của “cái tôi” mà được xây lên theo năm tháng. Tôi đã duy trì cái pháo đài mà không biết điều đó và không biết rút lui khỏi nó. Trong những năm qua sự vui buồn của tôi gắn liền với sự vui buồn của gia đình tôi, điều đó đã làm cho gia đình tôi nói và làm những việc để làm tôi vui lòng. Đối diện mâu thuẫn với con gái mình, tôi có thể cảm thấy chấp trước vào “cái tôi” đã nuôi dưỡng những chấp trước khác, như là chấp trước vào danh tiếng và tiền bạc, và rất nhiều những chấp trước khác. Mặc dù tôi đã vứt bỏ nhiều chấp trước, nhưng chấp trước căn bản nhất của tôi lại không bị động chạm đến. Sự tu luyện không vững chắc của tôi làm cho tôi phát triển thêm những chấp trước mới từ chấp trước căn bản nhất và tôi phải tiếp tục vứt bỏ chúng lần này qua lần khác.

Trải qua kinh nghiệm tu luyện vừa qua này đã làm tôi nhận ra vấn đề của tôi ẩn đằng sau vẻ bề ngoài có vẻ hoàn hảo. Những vấn đề này cần phải giải quyết trong những thời gian tu luyện sắp tới. Chỉ sau khi tôi diệt trừ tất cả vật chất mà bản chất của chúng được đặt nền tảng trên “cái tôi” thì rốt cuộc tôi mới có thể trở thành một sinh mệnh của vũ trụ mới.

Ngày 23/06/2009


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/6/23/203212.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/7/9/109028.html
Đăng ngày: 10-07-2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.

Share