Bài viết của học viên Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-08-2016] Trước khi tu luyện Pháp Luân Công (còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp), tôi gặp các vấn đề về sức khỏe nghiêm trọng đến mức rơi vào hoàn cảnh thập tử nhất sinh.

Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, mọi bệnh tật của tôi đều được chữa khỏi, tôi khỏe mạnh và có cuộc sống tốt đẹp.

Bị căn bệnh mãn tính hành hạ

Khi tôi 5 tuổi, bệnh lao phổi đã để lại cho tôi di chứng ho kéo dài và một thân thể gầy guộc. Chỉ bị cảm lạnh nhẹ cũng khiến tôi phải nằm liệt giường, và tôi phải duy trì chế độ uống nhiều loại thuốc và tiêm.

Bởi vì gia đình chúng tôi trông cậy vào thu nhập ít ỏi của bố tôi là một nhà nông, nên chúng tôi phải sống đạm bạc để chi trả tiền điều trị y tế cho tôi.

Mặc dù đã chạy chữa khắp nơi, và đã đổ nhiều tiền của để tìm mọi cách chữa trị, nhưng không gì chữa khỏi bệnh của tôi. Khi tôi đã trưởng thành, sức khỏe của tôi tiếp tục xấu đi.

Tuy nhiên, tôi tiếp tục uống một lượng thuốc lớn mà cũng không có hiệu quả gì. Tệ hơn thế nữa, tôi bị tác dụng phụ của thuốc như tim đập nhanh, run rẩy, buồn nôn, nôn mửa, và đau dạ dày nặng.

Vì bệnh tật, tôi đã không thể làm được việc đồng áng, khiến cho chồng tôi và gia đình của anh ấy rất cực nhọc. Chồng tôi buộc phải nghỉ ở nhà để làm ruộng và không thể tìm việc làm ở thành phố.

Tình trạng tài chính của chúng tôi còn căng thẳng hơn bởi tôi liên tục phải điều trị ở các bác sỹ địa phương. Chồng tôi kiếm được đồng nào từ vụ thu thì đều phải dùng để chi trả các phí y tế của tôi, phần ít ỏi còn lại là để gia đình nghèo khó của chúng tôi cầm cự.

Tôi khóc triền miên, than vãn cho cuộc đời khốn khổ của mình và những đau khổ mà tôi đã đem đến cho gia đình. Có lúc, thậm chí tôi đã nghĩ đến tự tử. Tuy nhiên, nghĩ đến việc con trai và con gái bé bỏng của mình sẽ phải vật lộn với cảnh mất mẹ đã ngăn tôi lại và động viên tôi vững vàng hơn.

Vào năm 1997, tình trạng của tôi có chiều hướng xấu đi. Không có sức để ra khỏi giường, tôi phải nhờ chồng tôi đỡ dậy để ăn.

Trong nỗ lực cuối cùng, các bác sỹ đã kê đơn cả thuốc Tây y lẫn Trung y – tất cả đều không có kết quả.

Tình trạng hiểm nghèo của tôi đã phủ lên gia đình tôi một không khí lo lắng và bi thương: mẹ chồng đã già của tôi ngã bệnh, chồng tôi âm thầm khóc triền miên, và con cái tôi nhìn tôi mà ứa nước mắt.

Pháp Luân Công đem lại cho tôi một luồng sinh khí mới

Trong số những người họ hàng đến thăm tôi có bác cả của tôi. Thông cảm trước tình thế khó khăn của chúng tôi, bác đã nhanh chóng nói với vợ, vốn đang sống ở thành phố khác, trở về nhà và hướng dẫn tôi tập Pháp Luân Công.

Sau đó, bác gái cả của tôi mang đến các sách Pháp Luân Công và tài liệu nghe giảng. Khi bác ấy ở bên tôi, chúng tôi đều nghe các bài giảng thu âm của Sư phụ Lý Hồng Chí.

Mặc dù tôi cử động rất khó khăn, nhưng bác gái cả của tôi vẫn khuyên tôi cố gắng làm theo các động tác luyện công khi tôi có thể. Sau chỉ hai hoặc ba phút, tôi đã đổ mồ hôi nhễ nhại.

Bác gái của tôi nói với tôi đừng lo lắng, vì đây là dấu hiệu thân thể tôi đang được tịnh hóa. Bác nói thêm: “Bác chắc chắn rằng bệnh của cháu sẽ sớm được chữa khỏi. Pháp Luân Công có những huyền năng kỳ diệu mà ngay cả các bệnh nhân ung thư cũng đã được chữa khỏi.“

Đúng như lời nói của bác, tôi đã nôn hơn một giờ đồng hồ vào đêm thứ ba, thổ ra ngoài rất nhiều dịch đắng. Vào ngày thứ tư, tôi bắt đầu đi tiểu liên tục, và vào ngày thứ bảy, phù thũng bất thường khắp thân thể đã giảm bớt. Tôi bắt đầu cảm thấy khỏe hơn.

Sau chỉ ba tuần tập Pháp Luân Công, tôi bắt đầu tiếp quản công việc nhà và cùng chồng tôi làm việc đồng áng. Chồng tôi hô lên với tất cả những ai mà anh ấy gặp: “Pháp Luân Công đã cứu vợ tôi!”

Tin tôi khỏi bệnh lan đi khắp làng, và mọi người đều kinh ngạc trước uy lực của Pháp Luân Công. Những người dân làng liên tục đến nhà chúng tôi chơi để tìm hiểu môn tập; trong vòng vài tháng, hàng chục người trong làng tôi đã trở thành những học viên Pháp Luân Công.

Chồng tôi kiên định ủng hộ Pháp Luân Công

Chứng kiến huyền năng của Pháp Luân Công, và những lợi ích mà môn tu luyện mang lại, chồng tôi hoàn toàn ủng hộ việc tu luyện của tôi.

Trong cuộc bức hại Pháp Luân Công vào năm 1999, tôi đã bị giam giữ bất hợp pháp sau khi tới Bắc Kinh để gửi đơn kháng cáo. Một vài cán bộ của Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tìm đến chồng tôi. Họ hỏi anh ấy: “Pháp Luân Công có thực sự tốt không?” “Pháp Luân Công quả thực rất tốt,” anh ấy đáp. “Bệnh tật của vợ tôi được chữa khỏi nhờ Pháp Luân Công.”

Trong suốt thời gian này, những nỗ lực của tôi trong việc làm sáng tỏ những tuyên truyền thù địch đối với Pháp Luân Công và Sư phụ Lý Hồng Chí đã biến tôi thành mục tiêu bị bức hại.

Vì lý do an toàn, tôi buộc phải rời khỏi nhà của mình và đi ẩn náu. Không thể tìm thấy tôi, cảnh sát đã nổi giận và thay vào đó bắt giữ chồng tôi.

Họ đưa anh ấy đến đồn cảnh sát và tra hỏi để biết tôi, cũng như các học viên Đại Pháp khác ở địa phương, đang ở đâu. Cảnh sát hăm dọa anh ấy bằng dùi cui điện. Tuy nhiên, anh ấy đã trả lời một cách mạnh mẽ, “Tôi không biết.”

Khi cảnh sát tìm thấy tôi, họ giam giữ bất hợp pháp tôi khoảng hơn 5 năm. Trong thời gian này, chồng tôi phải gánh vác mọi công việc gia đình của chúng tôi, mà không hề than phiền.

Anh ấy một tay nuôi nấng con trai của chúng tôi, dành hết thời gian chăm lo đồng ruộng và đàn lợn. Với sự trợ giúp từ gia đình, bạn bè, và người dân trong làng, anh ấy đã sửa lại ngôi nhà và lát sân nhỏ quanh nhà để đón tôi về.

Tôi xúc động bởi tấm lòng và sự ủng hộ của anh ấy đối với Pháp Luân Công.

Phúc báo cho người chân chính

Vì niềm tin kiên định của chồng tôi vào sự tốt đẹp của Pháp Luân Công, anh ấy đã thoát khỏi nhiều tình huống đe dọa đến tính mạng mà không hề hấn gì.

Có một lần, trong lúc đang điều khiển xe chất đầy thân cây ngô qua ngã tư, một chiếc xe tải chạy quá tốc độ bị lật thùng và chỉ vài centimet nữa là đụng vào anh ấy. Người lái xe tải hoảng hốt toát mồ hôi và thốt lên với chồng tôi, “Chúng tôi thực sự may mắn”

Một trường hợp khác, trong lúc điều khiển xe lừa kéo, con lừa nhà chúng tôi đã lồng lên, khiến cho xe lật úp. Mặc dù chồng tôi bị văng ra xa, nhưng anh ấy không bị thương chút nào.

Sau khi tôi ra khỏi tù, tôi tiếp tục công việc chăm lo đồng áng trong khi chồng tôi đã thử vận may sang thành phố khác để tìm kiếm việc làm. Cuối cùng anh ấy cũng tìm được công việc lao động thuần túy, và trong vòng một tháng bắt đầu công việc mới của mình, anh ấy được thăng chức lên làm giám sát bởi tính cần cù và thái độ tốt của anh ấy.

Sau đó, chỉ một năm sau, người quản lý công ty đã thăng chức cho chồng tôi một lần nữa.

Đơn vị của chồng tôi đạt được hiệu quả sản xuất cao ổn định, và là một trong số các đơn vị sinh lời nhất trong thị trấn. Vì thế, anh ấy được nhận nhiều lời khen ngợi từ những người giám sát của anh.

Thật khó để tin được rằng chồng tôi 60 tuổi, vốn không được đi học, và không có kinh nghiệm lại có thể đạt được nhiều thành công ở tuổi xế chiều đến vậy. Tôi tin rằng thành quả này xuất phát từ lòng kiên định ủng hộ Pháp Luân Công và niềm tin vào sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp của anh ấy.

Một gia đình hạnh phúc

Hiện tại con trai của chúng tôi có hôn nhân hạnh phúc, và mới đây chúng tôi đã chào đón sự ra đời của cháu trai. Gia đình chúng tôi hiểu được sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp, và con trai tôi và vợ của cháu đã thoái ĐCSTQ.

Trong khi chồng và con trai tôi làm việc xa ở thành phố khác, tôi chăm lo ruộng vườn. Năm người trong gia đình chúng tôi không đầy đủ vật chất nhưng chúng tôi đang sống một cuộc sống hạnh phúc và vui vẻ.

Tôi biết ơn Pháp Luân Công đã ban cho tôi sức khỏe, một cuộc đời mới, và một gia đình ấm áp và hạnh phúc.

Tôi chân thành hy vọng mọi người có thể hiểu rõ sự thật về Pháp Luân Công, nhận ra những lời dối trá do ĐCSTQ tuyên truyền, và ủng hộ môn tập chân chính này.


Bản tiếng Hán: https://minghui.org/mh/articles/2016/8/21/昔日病包子-今天幸福人-333235.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/9/15/158933.html

Đăng ngày 07-10-2016. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share