Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 23-7-2016] Pháp Luân Đại Pháp đã thanh lọc cơ thể, cải biến tâm hồn tôi và giải thoát tôi khỏi bệnh trầm cảm. Tôi đã trở nên cởi mở và vui vẻ hơn, sức khỏe của tôi cũng được cải thiện đáng kể. Mọi người trong gia đình tôi sống với nhau rất hòa thuận. Pháp Luân Đại Pháp đã cho tôi cuộc đời mới.
Tôi viết bài chia sẻ này với hy vọng những người bị trầm cảm sẽ trở nên lạc quan hơn.
Trầm cảm tác động tới tôi như thế nào
Khi còn nhỏ, tôi là một cô bé sôi nổi và năng động với nụ cười thường nở trên môi và được người thân bạn bè thầy cô giáo quý mến.
Khi tôi 10 tuổi, cuộc Đại Cách mạng Văn hóa bắt đầu. Nhà của chúng tôi bị lục soát. Đến năm tôi 14 tuổi, sáu thành viên trong gia đình tôi bị chính quyền ép phải di rời tới vùng nông thôn. Là chị cả trong 4 anh chị em, trong suốt 6 năm trời, hàng ngày tôi đều phải lấy nước từ dưới giếng sâu 3 mét lên, đổ vào những cái xô lớn và về nhà để sử dụng.
Đến năm 20 tuổi, do thường xuyên phải lao động nặng nhọc, tôi đã bị giãn dây chằng lưng, nó khiến tôi không thể đứng được lâu vì đau
Khi lưng tôi đỡ đau một chút, tôi đã thay đổi công việc và trở thành nhân viên vận hành máy tiện. Vài lần trong khi đang làm việc, tôi đã phải ngồi xuống để nghỉ ngơi vì lưng bị đau. Giám đốc bộ phận đã chỉ trích tôi giữa cuộc họp mặc dù không trực tiếp nêu tên tôi. Vì đau lưng và áp lực tinh thần của công việc quá lớn, trong suốt nửa năm làm việc, ngày nào tôi cũng cảm thấy chán nản, áp lực.
Sau đó tôi làm giáo viên của một trường dạy nghề. Mỗi ngày tôi chỉ có thể dạy được hai lớp, khi đó bệnh đau lưng của tôi trở nên rất nghiêm trọng.
Vì bệnh đau lưng mãn tính này khiến tôi ngày càng trở nên sống khép kín hơn. Tôi không thích giao tiếp với mọi người và thích được ở một mình.
Sau khi lập gia đình, tôi không thể hòa đồng với gia đình nhà chồng bởi vì chúng tôi có những thói quen và lối sống khác nhau. Tôi phải sống cùng 7 người trong gia đình nhà chồng bao gồm: anh chồng, vợ anh chồng và con trai anh ấy. Thực sự tôi với chồng tôi cũng khá khác nhau, tôi khó có thể hài hòa được với anh ấy. Tôi không bao giờ cãi nhau với mọi người trong gia đình nhà chồng, nhưng trong tâm tôi rất oán hận họ và khi không có ai ở gần là tôi lại khóc.
Để có thể ở gần nhà chăm sóc cho con gái 3 tuổi của chúng tôi, tôi đã thay đổi công việc lần nữa và làm nhân viên quản trị văn phòng cho một công ty tư nhân. Công việc không đảm bảo cho cuộc sống khiến tôi cảm thấy rất áp lực. Tôi đã thay đổi công việc vài lần nữa và cuối cùng, tôi đã bị thất nghiệp 5 năm khi công ty cuối cùng mà tôi làm việc phải đóng cửa.
Sau đó tôi bị rất nhiều bệnh bao gồm: bệnh tim, sỏi thận, viêm phế quản, bệnh phụ khoa, đau nửa đầu, bệnh Meniere và bị trầm cảm.
Một công việc bấp bênh, một cơ thể đầy bệnh tật và một cuộc hôn nhân không hạnh phúc đã khiến tôi trở nên bi quan chán nản với mọi thứ và nó đã khiến tôi bị mất ngủ. Từ châm cứu cho đến thuốc Trung y và thuốc ngủ cũng không có tác dụng. Cuộc sống của tôi như ở trong địa ngục và tôi thường nghĩ tới chuyện tự tử
Pháp Luân Đại Pháp cải biến hoàn toàn con người tôi
Ngày 17 tháng 1 năm 1994 là một ngày không thể nào quên trong cuộc đời tôi, đó là ngày tôi bắt đầu bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nguyên lý “ Chân-Thiện-Nhẫn” của Pháp Luân Luân Đại Pháp đã làm tôi chấn động.
Tôi đã đến nghe bài giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp. Khi mới bắt đầu, tôi rất chú ý nghe Sư phụ giảng, nhưng sau đó, dần dần tôi cảm thấy buồn ngủ. Những ngày tiếp theo, tôi vẫn cảm thấy buồn ngủ trong khi đang nghe Sư phụ giảng Pháp.
Sư phụ giảng :
“Có một số vị cá biệt thì ngủ, tôi giảng xong thì vị ấy cũng tỉnh giấc. Tại sao vậy? Bởi vì trong sọ não vị ấy có bệnh, cần phải điều chỉnh. Hễ điều chỉnh bộ não, thì họ không thể chịu được; do đó cần cho họ vào trạng thái mê man bất tỉnh, để họ không hay biết.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)
Giống như những điều Sư phụ giảng, tôi bị bệnh đau nửa đầu, bệnh Meniere và bị chứng trầm cảm. Sư phụ đang thanh lọc cơ thể của tôi.
Bởi vì bị đầu độc bởi thuyết vô thần của đảng cộng sản trong nhiều năm, nên tôi đã không tu luyện một cách chân chính. Tôi chỉ luyện các bài công pháp với mục đích trị bệnh của mình là chính.
Một ngày năm 1999, khi tôi đang ngồi đả tọa thì đột nhiên từ trong sâu thẳm trái tim, tôi cảm thấy vô cùng hối tiếc vì tôi đã không trân quý Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã khóc. Sau đó tôi chính lại tư tưởng của mình và quyết tâm từ nay về sau phải chân chính tu luyện .
Tôi học Pháp và luôn cố gắng thực hành theo nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn” để loại bỏ nhiều chấp trước của bản thân như: tâm tật đố, tâm tranh đấu, tâm oán hận, tâm hư vinh, và tâm danh lợi. Khi gặp mâu thuẫn với người khác tôi luôn có gắng hướng nội tìm chấp trước và hàng ngày, tôi đều chăm chỉ luyện năm bài công pháp.
Chỉ trong vòng ba tháng, thể chất và tinh thần của tôi đã tốt hơn trước rất nhiều. Chứng mất ngủ và trầm cảm của tôi đã biến mất. Các bệnh khác đều thuyên giảm rõ rệt. Tôi cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng, thoải mái và rất hạnh phục.
Sự thay đổi về tinh thần
Khi chân chính tu luyện, tôi mới có thể nhận ra mình là người ích kỷ và hẹp hòi với rất nhiều tâm chấp trước về hiển thị bản thân và tự tư. Từ đó tôi hiểu rằng vấn đề mà tôi và chồng tôi đang gặp phải là do bản thân tôi đã không làm tốt trách nhiệm của mình.
Mặc dù chồng tôi tính hơi cố chấp, nhưng anh ấy là người điềm tĩnh và hay giúp đỡ người khác, không hiển thị bản thân và tự tư. Tôi không muốn ly hôn với chồng nữa. Đã nhiều năm sau khi kết hôn, chúng tôi không nói chuyện thường xuyên với nhau bởi tôi là ngưới sống khép kín và bị trầm cảm. Hiện nay chúng tôi nói chuyện rất hòa hợp. Những điều khúc mắc giữa chúng tôi trước đây đều được giải quyết. Trong nửa năm trở lại đây chúng tôi chia sẻ với nhau nhiều hơn cả 10 năm trước đó cộng lại.
Trước khi tu luyện, tôi thường hay mâu thuẫn với mẹ chồng. Sau khi tu luyện, tôi không còn oán trách mẹ chồng nữa. Chúng tôi mua cho bà một căn nhà nhỏ ở kế bên cạnh nhà của chúng tôi, để hàng ngày chúng tôi có thể qua lại chăm sóc bà. Mẹ tôi rất thích đọc sách, trong hai năm ngày nào bà cũng đọc sách Đại Pháp và rất hiếm khi bà chia sẻ với chúng tôi. Chồng tôi hay trêu mẹ tôi về điều đó, nhưng bà chỉ cười. Khi mẹ chồng tôi qua đời, bà đã ra đi rất thanh thản và bình yên.
Trong tâm tôi cũng thường hay oán trách cha mẹ vì đã đưa tôi tới vùng nông thôn, nơi đây đã khiến tôi bị giãn dây chằng lưng, không có ai để trò chuyện, và lỡ mất cơ hội đi học Đại Học. Tôi cũng oán chính quyền: suốt cuộc Đại Cách mạng Văn hóa; họ đã lục soát nhà tôi; ép gia đình tôi phải di rời tới vùng nông thông; khiến tôi thất nghiệp… Sau khi tôi thực sự chân chính tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi không còn oán hận những điều đó nữa.
Nhìn lại những gì đã trải qua trong quá khứ, tôi nhận ra rằng chính vì tinh thần của tôi đã khiến tôi bị trầm cảm. Trong tâm tôi luôn có suy nghĩ tiêu cực và hay oán hận về mọi thứ không tốt xảy đến với mình.
Được hướng dẫn bởi những nguyên lý của Đại Pháp, tôi đang cố gắng loại bỏ những chấp trước của mình như tâm oán hận, tâm tật đố, sự ích kỷ, sự áp đặt lên người khác và các quan niệm nơi người thường. Ngay sau khi coi nhẹ được chấp trước của bản thân, tôi cảm thấy rất thoải mái và hạnh phúc. Những điều trước đây tôi không hiểu và khó lý giải thì nay đều được giải đáp trong sách Chuyển Pháp Luân. Cuộc chiến nội tâm của tôi đã kết thúc và tôi tìm được ý nghĩa chân chính của cuộc sống.
Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thực sự rất tốt. Bây giờ tôi rất lạc quan vào cuộc sống và mọi người xung quanh. Tôi hy vọng mọi người sẽ đọc cuốn “Chuyển Pháp Luân” và có thể thoát khỏi bệnh trầm cảm như tôi. Tôi chúc tất cả mọi người có cuộc sống hạnh phúc và tương lai tươi sáng.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/7/23/331656.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/8/26/158421.html
Đăng ngày 19-9-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.