Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 25-6-2016] Cuối năm ngoái, chồng tôi được chẩn đoán bị ung thư tuyến tụy giai đoạn cuối và chỉ còn có thể sống thêm được ba tháng. Tôi khuyến khích anh ấy thử tập Pháp Luân Đại Pháp. Chồng tôi đã đồng ý và hiện tại sức khỏe của anh ấy đang dần dần hồi phục.
Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hơn 17 năm, nhưng chưa bao giờ thực sự tinh tấn. Triệu chứng ung thư của chồng tôi đã trở thành một chất xúc tác làm thay đổi trạng thái tu luyện trì trệ của tôi. Trong khi giúp anh ấy vượt qua nghiệp bệnh, tôi thường kinh ngạc trước sức mạnh của Đại Pháp và sự từ bi của Sư phụ tôn kính.
Chồng tôi phỉ báng Đại Pháp
Ngày 30 tháng 6 năm 2015, tôi nộp đơn kiện Giang Trạch Dân, cựu độc tài Trung Quốc, kẻ đã phát động cuộc bức hại tàn bạo với Pháp Luân Công. Sau đó, đến ngày 10 tháng 12 năm 2015, tôi bị cảnh sát bắt giữ tại nơi làm việc.
Tôi đã bị giam 10 ngày trong trại tạm giam. Đây là lần đầu tiên tôi bị bắt và chưa từng trải qua một cú sốc lớn đến như vậy. Điều này đã ảnh hưởng lớn tới chồng tôi. Sau khi tôi được thả, anh ấy đã dùng nhiều cách để bắt tôi phải từ bỏ đức tin của mình, thậm chí còn dọa ly dị tôi.
Mặc dù chúng tôi không ly dị, nhưng chồng tôi đã phạm tội với Đại Pháp. Anh ấy đã đứng về phía tà ác để phỉ báng Sư phụ và Đại Pháp.
Chịu nghiệp báo vì đã phạm tội với Đại Pháp
Khi hoàn cảnh gia đình vừa mới yên ổn được không lâu thì chồng tôi bắt đầu có biểu hiện của bệnh, thân thể cảm thấy không được thoải mái, da và mắt anh đột nhiên chuyển sang màu vàng. Tôi đưa anh tới bệnh viện để kiểm tra, các bác sĩ đã chẩn đoán anh đã bị ung thư tuyến tụy giai đoạn cuối.
Các bác sĩ không thể làm phẫu thuật do vị trí và kích thước của khối u đã quá lớn, hơn nữa, khối u đã di căn đến gan. Các bác sĩ nói chồng tôi chỉ còn có thể sống được khoảng ba tháng nữa. Khi đó, chồng tôi mới 46 tuổi.
Tôi nói với anh: “Hãy tu luyện Đại Pháp cùng em. Chỉ có Đại Pháp mới có thể cứu được anh mà thôi.”
Anh ấy không nói gì. Sau đó, tôi khuyên anh ấy chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Anh đã niệm những câu trên và đã viết Bản Nghiêm chính Thanh minh vì đã phỉ báng Đại Pháp và Sư phụ.
Sau đó, anh ấy đã tới một bệnh viện ung bướu cấp tỉnh để làm phẫu thuật do bị tắc nghẽn ống dẫn mật và phải nằm ở đó khoảng hai tuần. Các bác sĩ đã không thể làm được gì hơn để giúp anh, nên đã cho anh xuất viện về nhà trước dịp Tết 2016.
Việc dữ hóa lành
Sau khi về nhà, tôi bắt đầu dạy anh luyện các bài công pháp, sau đó chia sẻ với anh những câu chuyện về các trường hợp phục hồi sức khỏe kỳ diệu được đăng trên Minh Huệ Net và Đài truyền hình Tân Đường Nhân – trong mục “Những câu chuyện cuộc sống”.
Lúc đầu, anh vẫn còn bán tín bán nghi bởi vì anh không chắc mình có được thụ ích từ Đại Pháp hay không. Tôi vẫn tiếp tục an ủi và khuyến khích anh.
Tôi nói: “Thật không may khi bị ung thư. Tuy nhiên, nếu anh tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và sức khỏe của anh được hồi phục, thì như thế chẳng phải là việc dữ hóa lành hay sao.”
Dần dần anh đã có tín tâm hơn, anh đã nhận ra tầm quan trọng của việc học Pháp và cũng rất tích cực luyện công.
Xem các bài giảng Pháp của Sư phụ và giúp chồng luyện công cũng đã giúp tôi đề cao tâm tính của mình. Trong quá trình này, các biểu hiện của anh trong mọi thời khắc đều ma luyện nhân tâm của tôi. Trên bề mặt thì tôi đang giúp đỡ anh ấy, kỳ thực tôi biết rằng chính là anh ấy đang giúp tôi tu luyện. Đồng thời tôi cũng chứng kiến rất nhiều điều thần kỳ và siêu thường của Đại Pháp thể hiện trên thân thể của anh ấy, càng khiến tôi cảm thụ sâu sắc hơn Phật ân hạo đãng của Sư phụ.
Những trải nghiệm siêu thường
Đối với những người mới, luyện bài tĩnh công số năm trong tư thế ngồi song bàn khá khó khăn.
Một lần, chồng tôi cảm thấy rất đau đớn khi đang luyện bài tĩnh công, nhưng anh vẫn kiên trì tiếp tục luyện và thầm niệm Pháp của Sư phụ:
“Nan Nhẫn năng Nhẫn, nan hành năng hành” (Chuyển Pháp Luân)
Anh ấy cảm thấy chân của mình như sắp tàn phế rồi, hoàn toàn không thể cử động được nữa. Tuy nhiên, anh vẫn liên tục nhẩm Pháp của Sư phụ, rồi đột nhiên cơn đau dừng lại và chân anh lại có thể cử động được.
Khi luyện bài công pháp số ba, anh nhìn thấy nhiều chấm đen rơi khỏi cơ thể mình. Chúng đã biến mất sau khi anh luyện công xong. Anh kể với tôi những gì mình đã nhìn thấy và nói: “Anh có quá nhiều nghiệp!”
Anh cũng thường nghe nhạc Đại Pháp, đặc biệt là khi anh phải đối mặt với những khảo nghiệm về nghiệp lực. Điều đó đã giúp anh vượt qua được từng khảo nghiệm một.
Chồng tôi từng bị các bệnh sỏi gan, sỏi thận và sỏi mật hành hạ. Một ngày, anh cảm thấy đau buốt và không thể đi tiểu. Khi anh kể với tôi, tôi nói rằng đó là những triệu chứng nghiệp bệnh và Sư phụ đang gỡ bỏ chúng đi cho anh. Sau khi hiểu được vấn đề, anh ấy đã có thể ngay lập tức đi tiểu được một cách bình thường.
Kể từ khi tu luyện Đại Pháp, anh ấy đã ba lần bị sốt cao, nhưng anh đã không hề uống một viên thuốc nào và cũng không đi khám bác sĩ.
Sáu giờ đau đớn
Một ngày nọ, tại nơi làm việc, anh đã bị một cơn đau tim dữ dội tấn công. Anh tự nhốt mình trong phòng làm việc, không để người khác nhìn thấy, đợi đến buổi trưa khi có ít người ở đó mới gọi điện cho tôi tới đón anh về nhà. Anh nói rằng đồng nghiệp sẽ đưa anh tới bệnh viện nếu như họ nhìn thấy anh bị đau như vậy.
Sau khi về tới nhà, cơn đau tim của anh vẫn tiếp tục. Tôi biết rằng đây cũng là một khảo nghiệm cho tôi. Một đoạn Pháp của Sư phụ bỗng xuất hiện trong tâm trí tôi:
“khi bạn bè thân quyến gặp chuyện thống khổ, chư vị có bất động tâm hay không, chư vị nhìn nhận sự việc như thế nào đây; làm người luyện công khó khăn như vậy đấy!“ (Chuyển Pháp Luân)
Tôi đã gạt bỏ cảm xúc của mình và không còn cảm thấy lo lắng nữa vì tôi biết rằng Sư phụ đã chăm sóc cho anh. Tôi ngồi xuống phát chính niệm.
Anh ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy anh nói: “Cơn đau dường như vượt quá sức chịu đựng của anh, anh đã đau đến mức sắp bị hôn mê. Cơn đau khủng khiếp kéo dài sáu giờ đồng hồ đã đột nhiên dừng lại.”
Anh thường xuyên trải qua trạng thái tiêu nghiệp. Đã bốn tháng trôi qua kể từ khi các bác sĩ thông báo anh chỉ còn sống được thêm ba tháng, hiện tại anh vẫn sống và kiên định tu luyện.
Tìm ra những chấp trước của bản thân
Vì sức khỏe của chồng tôi tốt dần lên, có lúc tôi đã tưởng tượng rằng tôi sẽ tận dụng trường hợp hồi phục sức khỏe của chồng tôi để giúp các bác sĩ, người thân và bạn bè hiểu chân tướng về Đại Pháp, thậm chí còn có thể giúp họ bước vào tu luyện.
Sau đó, tôi chợt nhận ra rằng như thế là tôi đang cố gắng an bài lại con đường tu luyện của tôi và của chồng tôi, thậm chí là thay đổi cả an bài của Sư phụ về thời điểm nào thì loại bỏ hoàn toàn nghiệp bệnh cho chồng tôi. Mọi thứ tôi tính toán đều là vì lợi ích của riêng mình, trong khi cứu người chỉ là một cái cớ. Những gì mà tôi quan tâm thực ra chỉ là cái cớ để chứng thực bản thân.
Chỉ khi ngồi viết bài viết này, tôi mới nhận thức được rõ hơn những vấn đề của bản thân và những chấp trước người thường của mình, chúng thật nguy hiểm và đáng sợ. Tâm tật đố, tâm hiển thị và tâm truy cầu; đây là những chấp trước ích kỷ chỉ nhằm để chứng thực bản thân mình.
Bây giờ, tôi không còn tính toán và lập kế hoạch cho con đường tu luyện của mình nữa. Tôi tin rằng Sư phụ đã an bài con đường tốt nhất cho tôi và chồng tôi rồi. Những gì mà chúng tôi cần làm bây giờ là tu luyện làm sao để đạt được tiêu chuẩn của một đệ tử Đại Pháp thời Chính Pháp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/25/330290.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/7/9/157740.html
Đăng ngày13-8-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.