Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 3-6-2016] Một học viên Pháp Luân Công bị kết án phi pháp năm năm tù. Khi ở trong tù, bà đã giữ vững đức tin vào nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và đối đãi trước những tình huống khó khăn bằng sự ngay chính và chính niệm. Bà đã giúp nhiều người hiểu về Pháp Luân Công. Dưới đây là câu chuyện của bà.

Các tù nhân tìm hiểu về vụ “tự thiêu giả ở Thiên An Môn”

Tôi bị đưa đến tổ 11 khu giam giữ số 5. Tôi từ chối học thuộc các quy tắc hay mặc đồng phục trong tù. Vì điều này, trưởng khu giam tên Ân và hai tù nhân được chỉ định giám sát tôi đã bắt tôi phải đứng cả ngày. Bàn chân của tôi bị sưng phù lên rất nghiêm trọng.

Trong số 12 tù nhân ở tổ 11, hầu hết mọi người đều cảm thông cho tôi, ngoại trừ một người chịu án tử hình được hoãn thi thành án hai năm.

Tù nhân này chế giễu tôi và hỏi liệu có phải tôi bị bắt vì tội tự thiêu không. Tôi nói với cô ấy rằng mình bị bắt vì đã nói với mọi người rằng “tự thiêu ở Thiên An Môn” là trò lừa gạt.

Cô ấy và những người khác lập tức trở nên quan tâm và muốn biết trò lừa gạt đó như thế nào. Tôi nói với họ Pháp Luân Công là một môn tu luyện đạo đức cao cả tâm và thân, và nghiêm cấm sát sinh, bao gồm cả tự sát.

Pháp Luân Công dạy con người ta trở nên tốt hơn và thậm chí tốt hơn nữa bằng cách chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Những người tu luyện Pháp Luân Công có sức khỏe tốt và nội tâm an hòa. Môn tu luyện mang lại lợi ích cho cả cá nhân cũng như toàn thể xã hội.

Tôi chỉ ra nhiều sơ hở đáng ngờ trong các chương trình bị cáo buộc của đài truyền hình CCTV. Họ chăm chú lắng nghe và nói rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) không tốt và chỉ toàn lừa dối nhân dân.

Cảnh sát Ân là người phụ trách các học viên Pháp Luân Công trong khu 5 và được biết đến là người rất tàn bạo đối với các học viên mà từ chối từ bỏ đức tin của họ. Cô ta đã ra lệnh trói chặt thân thể các học viên theo tư thế người gập về phía trước. Các tù nhân sẽ đẩy các học viên bị trói xuống gầm giường hoặc bắt họ đứng yên trong một thời gian dài mà không được ngủ hay sử dụng nhà vệ sinh.

Tôi cảm thấy rất buồn khi những cảnh sát hành xử như vậy. Họ đã bị ĐCSTQ lừa dối và tẩy não. Trên danh nghĩa là những người thi hành pháp luật, họ thậm chí còn không biết mình đang làm điều xấu.

Phản kháng trước bản án tù bất hợp pháp

Một lần, sau nhiều ngày bị ép phải đứng trong thời gian dài, tôi đã ngồi xuống giường. Hai tù nhân giám sát tôi đã báo cáo điều này cho lính canh trong phiên trực. Họ lo sợ sẽ bị khiển trách vì hành động của tôi.

Cảnh sát Ân giận dữ bước đến. Cô ta la mắng tôi: “Bà đã ở đây gần một tháng và bà từ chối làm theo bất kỳ mệnh lệnh nào. Cách duy nhất để bà rời khỏi đây là chịu chuyển hóa, hoặc nếu không bà sẽ phải chịu đau đớn.”

Tôi rất bình tĩnh hỏi cô ta liệu có thể giải thích một số vấn đề pháp lý cho tôi không.

Cô ta nói: “Có phán quyết của tòa án cho bà rồi.”

Tôi nói: “Cô thấy đấy, một số người đã bịa đặt những cáo buộc chống lại tôi. Nên tôi đã bác bỏ những lời dối trá đó. Bản án phải được đổi thành một tuyên bố trắng án.”

Khi nghe điều này, cô ta phá lên cười. Các tù nhân xung quanh chúng tôi cũng cố gắng kìm lại tiếng cười của họ.

Một viên chức khác đã đến chỗ Ân và nói: “Hãy cho tôi biết bà cần giải thích vấn đề pháp lý nào.”

Vị viên chức này là phó giám đốc nhà tù tên Lâm. Tôi đã có ba câu hỏi.

Thứ nhất, có bốn nguyên tắc pháp lý cơ bản của luật pháp Trung Quốc. Làm sao mà một điều luật lại vi phạm ba trong bốn nguyên tắc này khi đối xử với các học viên Pháp Luân Công? Sao một điều luật như vậy có thể được coi là hợp pháp khi nó đi ngược lại các nguyên tắc cơ bản trong luật pháp?

Thứ hai, Trung Quốc đã ký Công ước Quốc tế về các quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR) vào năm 1998, trong đó quy định tại mục 2, điều 19: “’Mọi người có quyền tự do ngôn luận. Quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và truyền đạt mọi thông tin, ý kiến, không phân biệt lĩnh vực, hình thức tuyên truyền bằng miệng, bằng bản viết, in, hoặc dưới hình thức nghệ thuật, thông qua bất kỳ phương tiện thông tin đại chúng nào tuỳ theo sự lựa chọn của họ.’ Cô có thể cho tôi biết các học viên Pháp Luân Công đã vi phạm công ước đó như thế nào không?”

Thứ ba, luật pháp nào cho phép những người ngụy tạo lời vu khống lại được hành xử một cách vô luật lệ trong khi những người bác bỏ lời vu khống đó lại bị ngược đãi?

Lâm đã hỏi về trình độ học vấn của tôi và nói rằng cô ta muốn nói chuyện với tôi một lần nữa trong vài ngày tới. Nhưng cô ta đã không bao giờ trở lại.

Đường đường chính chính như một học viên Pháp Luân Công

Một đội trưởng họ Trương ở khu giam chúng tôi phụ trách hoạt động sản xuất của khu. Cô ta được biết đến là một người có tính khí khủng khiếp và các tù nhân đều sợ cô ta.

Một lần khi cô ta nói lời bất kính về Pháp Luân Công, tôi đã ngăn cô ta lại. Cô ta bị sốc, vì không ai dám nói chuyện với mình theo cách đó.

Sau đó, tôi nói với cô rằng nếu muốn biết về Pháp Luân Công tôi có thể nói cho cô biết. Tôi nhận ra rằng cô ta đã bị tẩy não sâu sắc bởi những lời dối trá, vì vậy tôi không biết bắt đầu từ đâu. Tôi bắt đầu đọc Luận Ngữ, mà Trương chưa bao giờ được nghe trước đó.

Khi tôi đọc xong, cô ấy nói: “Tôi chưa bao giờ biết chị có một giọng nói ấm áp như vậy. Tại sao lúc nào chị cũng im lặng?” Giọng điệu của cô ấy chuyển sang rất nhẹ nhàng, như thể cô đã thay đổi thành một người khác.

Rồi cô ấy kể với tôi rằng mình có tâm trạng không tốt vì được yêu cầu tất cả hàng hóa phải được làm xong và xếp lên xe tải trước 9 giờ tối, không cần biết bằng cách nào.

Tôi thấy cô ấy đang trong tình trạng tuyệt vọng. Tôi nói: “Nếu cô đừng đối xử với tôi như một tù nhân, tôi sẽ giúp cô.” Cô ấy đã đồng ý.

Tôi chỉ cho cô ấy cách sắp xếp lại các dây chuyền sản xuất và nơi cần thêm người giúp. Tôi chỉ cho một số tù nhân cách làm việc hiệu quả hơn.

Trương đã rất vui và cũng tham gia làm cùng chúng tôi. Chúng tôi đã hoàn thành xong lúc 9 giờ 10 phút tối.

Khi một đội trưởng khu khác biết về việc này, cô ấy đã tới cảm ơn tôi vì sự giúp đỡ. Cô ấy nói rằng nếu tôi tham gia lao động, cô sẽ đề nghị Ân giảm hạn tù cho tôi.

Tôi nói: “Các học viên Pháp Luân Công đang bị bức hại một cách bất hợp pháp.”

“Tôi sẽ không tham gia lao động cưỡng bức trong tù để được giảm án. Hôm nay tôi giúp đỡ chỉ vì tình thế đang tuyệt vọng, và tôi muốn cho mọi người biết rằng tất cả các học viên Pháp Luân Công không phải như những gì được nói trên truyền hình.”

“Tôi sẽ không tham gia lao động cưỡng bức, cũng không mặc đồng phục tù, bởi vì đây là cách tôi nói với mọi người rằng cuộc đàn áp Pháp Luân Công là bất hợp pháp.”

Sau ngày hôm đó, không ai còn yêu cầu tôi phải lao động cưỡng bức nữa.

Chiến lược “chuyển hóa đặc biệt” thất bại

Khi tôi bị cầm tù chừng ba năm, các viên chức nhà tù đã lên kế hoạch áp dụng một chiến dịch “chuyển hóa đặc biệt” để buộc tôi từ bỏ Pháp Luân Công.

Ân đã chỉ định 11 người canh chừng tôi. Suốt cả ngày, họ ngồi vây quanh tôi và đọc lớn các tài liệu vu khống Pháp Luân Công.

Họ cố gắng bắt tôi xem các video phỉ báng hoặc những lời phát biểu lố bịch. Nhưng họ đã gặp rắc rối. Mỗi lần cố gắng mở video, thì hoặc là màn hình không hiển thị bất kỳ hình ảnh nào hoặc là không có âm thanh.

Họ không cho phép tôi sử dụng phòng vệ sinh, và bữa sáng chỉ cho tôi ăn một chút cháo loãng. Nhưng nó đều không có tác dụng đối với tôi.

Ba tháng sau, Ân thấy rằng hầu hết những người mà cô ta chỉ định làm việc với tôi bắt đầu đứng về phía tôi, đặc biệt là những người đã từng tu luyện Pháp Luân Công nhưng đã bị lừa dối tẩy não. Họ thích nghe tôi đọc thuộc lòng các bài giảng của Sư phụ. Họ viết báo cáo rằng tôi là một người rất tốt bụng.

Các chiến dịch chống lại tôi đã hoàn toàn thất bại và cả nhóm đã bị giải tán.

Tôi bị giam cầm tròn năm năm. Trong thời gian đó, tôi đã tận dụng mọi cơ hội để nói với mọi người mình gặp về Pháp Luân Công: các tù nhân, cảnh sát, đội trưởng các khu giam giữ, và các viên chức nhà tù. Tôi hy vọng tất cả họ sẽ lựa chọn chân tướng thay vì những lời dối trá.

Khi nhớ lại những trải nghiệm trong suốt những năm tháng đó, tâm tôi lại tràn đầy lòng cảm ân sâu sắc đối với Sư phụ tôn kính của chúng ta.

Nhờ sự bảo hộ từ bi và Phật ân vô biên của Sư phụ, tôi đã có thể bảo trì sự kiên định và chính niệm khi đối mặt với những khó khăn và khổ nạn to lớn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/3/329419.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/6/23/157533.html

Đăng ngày 24-7-2016. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share