Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 1-5-2016] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công từ trước khi cuộc đàn áp bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Tôi luôn cảm động khi đọc các bài chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của các đồng tu. Hôm nay tôi cũng muốn chia sẻ một số thể hội của bản thân về việc giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Công.

Phủ định can nhiễu của tà ác, thể nghiệm uy lực của chính niệm

Là một người tu luyện, tôi đặc biệt coi trọng việc phát chính niệm, tôi cũng đã thực sự thể nghiệm được uy lực của chính niệm. Có chính niệm thì mọi việc sẽ thông suốt, không có chính niệm thì sẽ gặp rất nhiều trở ngại.

Thời kỳ đầu của cuộc bức hại, lúc tà ác đang điên cuồng nhất, người hàng xóm đối diện nhà tôi là Phó Giám đốc Sở Cảnh sát, phụ trách bức hại Pháp Luân Công ở địa phương chúng tôi. Vợ của ông ấy làm việc tại Viện kiểm sát.

Với hy vọng họ sẽ chấm dứt bức hại Pháp Luân Công sau khi liễu giải được chân tướng, tôi quyết định nói chuyện với người vợ về Pháp Luân Công.

Người vợ hỏi: “Nếu cô nói Pháp Luân Công là tốt thì tại sao Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lại đàn áp? Hàng ngày đều có các chương trình truyền hình phát sóng thông tin về Pháp Luân Công. Cô không xem à? Tôi sẽ không nghe cô. Công việc của chúng tôi là thực thi các chính sách của chính quyền.”

Tôi phát chính niệm ba lần vào buổi tối hôm đó và ba lần nữa vào sáng ngày hôm sau để loại bỏ tất cả các nhân tố xấu trong môi trường tu luyện của mình.

Tôi dán hai tấm biểu ngữ với dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” trên cửa ra vào nhà tôi. Người hàng xóm đó đã không yêu cầu tôi gỡ nó xuống.

Kết cục của một cảnh sát

Gia đình tôi chuyển đến một thành phố khác vào năm 2002. Chính quyền và cảnh sát nơi tôi chuyển đến yêu cầu chúng tôi quay trở lại nơi ở cũ. Họ lo sợ tôi sẽ đi đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho quyền tự do tu luyện Pháp Luân Công, điều này có thể khiến họ mất việc.

Tôi trả lời rằng, là một công dân Trung Quốc, tôi có quyền tự do chọn nơi tôi muốn sống. Tôi nói với họ rằng những gì họ đang làm là bất hợp pháp, và nếu họ tiếp tục đàn áp những người tốt, thì họ sẽ bị báo ứng.

“Tôi không quan tâm,” viên cảnh sát nói. “Tôi chỉ làm công việc của tôi. Tôi sẽ không thể đối mặt với cấp trên nếu cô từ chối quay trở về.”

Từ trong tâm, tôi thỉnh cầu Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Công gia trì chính niệm mạnh mẽ cho tôi. Cuối cùng, họ đã rời đi.

Sau một thời gian, tôi nghe nói rằng viên sĩ quan đó đã chết trong một tai nạn xe hơi.

Đối mặt với đàn áp bằng chính niệm

Một ngày, tôi đến cơ quan cũ để giảng chân tướng cho các đồng nghiệp cũ của mình. Trên đường đi, tôi đột nhiên bị đau đầu, đau nhức toàn thân, tôi cảm thấy khó thở và bị nôn. Sau đó, tôi đã đến nhà một đồng tu.

Tôi mệt đến nỗi không thể ngồi dậy được, hơi thở của tôi rất yếu ớt. Lúc đó, bên ngoài mưa to gió lớn, trời lạnh như thể mùa đông vậy. Tôi biết rằng đó là cựu thế lực và hắc thủ lạn quỷ đang tìm cách ngăn cản tôi cứu người.

Tôi liên tục phát chính niệm hàng giờ liền. Hai ngày trôi qua, khi nhìn qua thiên mục, tôi nhìn thấy một con trăn khổng lồ đã chết trên đường phố. Vào sáng ngày thứ ba, tôi khỏe mạnh trở lại, và nắng trải dài ở bên ngoài.

Sư phụ giảng:

“Cứu người là trách nhiệm của đệ tử Đại Pháp.” (Giảng Pháp tại Pháp hội San Francisco năm 2014)

Cứu đồng nghiệp

Sau khi về hưu, tôi trở về quê nhà sinh sống. Tôi tin rằng các đồng nghiệp cũ và hàng xóm cũ của mình đều là những người hữu duyên với tôi, tôi có trách nhiệm phải cứu họ. Phải mất 10 tiếng đồng hồ để đi đến thành phố nơi tôi làm việc, và tôi đã ở lại nhà một đồng tu. Chúng tôi đã cùng nhau chia sẻ kinh nghiệm và phát chính niệm.

Hai ngày sau đó, tôi đến nhà của một đồng nghiệp cũ. Trước đây một đồng tu đã giảng chân tướng cho ông ấy, nhưng ông ấy không muốn nghe bất cứ điều gì về Pháp Luân Công, lại còn mắng người đó. Vì vậy tôi đã phát chính niệm trước khi tới nói chuyện với ông. Năm trong số các thành viên trong gia đình ông đã quyết định thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Tôi lần lượt đến thăm từng nhà và nói với họ về Pháp Luân Công, kết quả là tất cả gia đình của các đồng nghiệp đều đã đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Sau đó, tôi đi bộ qua các con phố và các khu chợ, cũng như các quận và các thị trấn lân cận để giúp mọi người thoái ĐCSTQ.

Cảnh sát địa phương biết được tôi đã trở lại. Họ cử cảnh sát mặc thường phục theo dõi tôi suốt ngày đêm. Tôi phớt lờ họ và phát chính niệm thường xuyên hơn. Trong vòng hai tuần, tôi đã giúp 142 người thoái ĐCSTQ.

Thay đổi cách tiếp cận

Thật không dễ dàng để đi bộ trên đường phố và nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công. Đôi khi có người đe dọa báo cáo tôi với cảnh sát. Tôi nghĩ rằng nếu có thể mở một cửa hàng, thì tôi sẽ nói chuyện với khách hàng dễ dàng hơn so với việc đi bộ trên đường phố.

Sau khởi đầu thất bại với một cửa hàng tạp hóa và mất một khoản tiền, tôi đã mở một tiệm may quần áo vào tháng 4 năm 2008. Việc kinh doanh của tôi ngày càng phát triển, và tôi đã giúp nhiều người thoái ĐCSTQ.

Mỗi ngày, tôi học các bài giảng Pháp Luân Công vào buổi sáng, luyện các bài công pháp vào buổi tối, và mỗi giờ đều phát chính niệm. Tôi thường cầu xin Sư phụ an bài cho nhiều người hơn nữa đến cửa hàng của tôi, để họ có cơ hội lắng nghe sự thật và thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Tiệm may của tôi đã hoạt động trong 6 năm nay và tôi đã có nhiều cơ hội để giúp mọi người thoái ĐCSTQ.

Hai câu chuyện về giảng chân tướng

Năm bạn sinh viên đã đi đến cửa hàng của tôi để may quần áo sau khi được giáo viên của họ giới thiệu. Tôi được biết đến là một người may đẹp, và tôi tính tiền công ít hơn so với các thợ may khác. Tôi đã nói chuyện với họ về Pháp Luân Công và cuộc bức hại. Tất cả họ đều đồng ý thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Một nữ quân nhân về hưu đến cửa hàng của tôi. Tôi đã nói chuyện với bà và sau đó bắt đầu nói về Pháp Luân Công. Bà là đảng viên ĐCSTQ và từ chối lắng nghe bất cứ điều gì về Pháp Luân Công. Bà ấy đã lặp lại những lời dối trá do ĐCSTQ tuyên truyền trên TV để công kích Đại Pháp. Tôi nói với bà ấy rằng tốt nhất là bà đừng lặp lại những lời dối trá đó.

Một lần khác, bà ấy trở lại cửa hàng của tôi với một cây gậy batoong. Bà giải thích rằng chân của bà bị thương sau hôm bà rời khỏi cửa hàng, và cái chân đó đã không hồi phục suốt một tháng nay.

Tôi nói với bà ấy rằng bà đã bị báo ứng bởi vì bà đã nói những lời sai trái. Lần này, bà đã nghe theo lời khuyên của tôi và thoái ĐCSTQ. Tôi bảo bà hãy nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Sau đó bà trở lại với con trai mình, và người con trai đó cũng đã thoái ĐCSTQ.

Sinh viên đại học thoái Đảng Cộng sản

Một sinh viên tốt nghiệp đại học cần may vài bộ quần áo. Chúng tôi đã nói chuyện hơn một giờ đồng hồ, và tôi đã giảng rõ sự thật về Pháp Luân Công cho cậu ấy.

Tôi cho cậu ấy biết rằng chính ĐCSTQ đã huấn luyện người ta cách giết người và làm hại lẫn nhau, và rằng Đảng đã giết chết 80 triệu người Trung Quốc trong các phong trào chính trị của nó kể từ khi lên nắm quyền.

Tôi cũng cảnh báo cậu rằng tất cả những ai gia nhập ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó sẽ bị trừng phạt khi nó sụp đổ, bởi vì họ đã xuất một lời thề hy sinh cả thân mình cho Đảng.

Cậu ấy đã đồng ý thoái đảng bằng chính tên thật của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/5/1/327361.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/6/12/157382.html

Đăng ngày 23-7-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share