Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đức

[MINH HUỆ 23-4-2016] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính! Xin chào các bạn đồng tu!

Tôi may mắn đắc Pháp vào năm 2011 và đã trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp kể từ đó.

Năm 20 tuổi, tôi rời Trung Quốc ra nước ngoài định cư. Trong những năm sống ở Trung Quốc, tôi đã bị ảnh hưởng của văn hóa đảng do Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) truyền bá.

Cũng như các bạn đồng tu, tôi đã đọc cuốn sách “Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản” và cuốn “Giải thể văn hóa đảng” bằng tiếng Trung. Tôi cũng đã tham gia quảng bá Thần Vận. Những điều này đã giúp tôi từng bước liễu giải được văn hóa truyền thống Trung Quốc chân chính.

Trong quá trình so sánh văn hóa truyền thống với văn hóa đảng, tôi cũng dần dần nhận ra rằng tâm trí của tôi vẫn còn chứa đầy những khẩu hiệu và nhận thức của ĐCSTQ.

Vật chất văn hóa đảng đã bám chặt lấy tôi, hiện tại tôi vẫn đang không ngừng thanh trừ chúng và quy chính bản thân mình. Trước đây, không phải là tôi không nhận ra ảnh hưởng tiêu cực của văn hóa đảng, nhưng do không chú ý đến vấn đề này một cách nghiêm túc, nên tôi vẫn chưa hoàn toàn thanh trừ hết độc tố này trong tư tưởng và hành vi của tôi. Vì vậy, mỗi khi đọc phần giảng Pháp của Sư phụ về văn hóa đảng, tôi đều cảm thấy có lỗi và hổ thẹn.

Sư phụ giảng:

“Nhiều lúc kênh truyền thông dùng chư vị, hoặc có lúc mà hạng mục dùng chư vị, thì lối nghĩ của chư vị, kiểu văn hoá đảng với cách làm cực đoan, giả dối, và tác phong công tác hời hợt bề mặt, quả thực khiến họ không chịu nổi.” (Giảng Pháp tại Pháp hội San Francisco 2014)

Mỗi lần đọc đến đây, trong tâm tôi đều cảm thấy phi thường xấu hổ, tôi nghĩ: “Chẳng phải Sư phụ đang nói về mình sao?” Tuy nhiên, tôi chỉ cảm thấy hổ thẹn một lúc, chứ không nghiêm túc nhìn lại hành vi và tư tưởng cụ thể của mình. Vì vậy, tôi vẫn chưa thực sự thanh trừ được độc tố này.

Khi chia sẻ kinh nghiệm tu luyện trong quá trình quảng bá Thần Vận với các đồng tu, tôi đã tìm ra được một số tư tưởng dơ bẩn và đáng sợ còn tồn tại ở trong tôi, chúng đều bắt nguồn từ văn hóa đảng.

May mắn thay, tôi có cơ hội viết bài giao lưu chia sẻ trong Pháp hội này. Trong quá trình viết ra những suy nghĩ của mình, tôi cảm giác được các vật chất văn hóa đảng cũng từng bước bị loại bỏ, và tôi không còn để chúng kiểm soát bản thân mình nữa.

Sử dụng mánh khóe đối với người khác: Một đặc tính của văn hóa đảng

Có một sự cố đã khắc sâu vào tâm trí tôi, nó xảy ra khi chúng tôi quảng bá cho Thần Vận vào năm 2015. Một khách hàng tiềm năng đến quầy bán vé của chúng tôi. Bà ấy xem đoạn video quảng bá Thần Vận và rất muốn mua hai vé. Tuy nhiên, trước khi đặt chỗ, bà ấy muốn gọi điện hỏi con gái mình có muốn đi xem buổi biểu diễn không.

Tôi đã lo lắng rằng con gái của bà có thể không quan tâm. Kỳ thực tâm sợ hãi này là không đúng, nhưng tôi đã không nhận ra. Ngược lại, một ý nghĩ giảo hoạt còn nảy sinh trong đầu tôi. Tôi cứ in vé ra, rồi bà ấy bất đắc dĩ sẽ phải mua chúng. May mắn thay, tôi đã kịp thời phát hiện suy nghĩ sai lầm này. Tôi không thể ép buộc bà ấy mua vé. Một học viên không nên có suy nghĩ như vậy. Trong khi tôi đang bị dao động thì một đồng tu đi tới, tôi đã chia sẻ tình huống khó xử của tôi với cô ấy. Cô ấy nói với tôi rằng suy nghĩ như vậy là không đúng, điều đó đã giúp tôi thoát khỏi tư tưởng bất hảo đó và khiến tâm tôi bình tĩnh trở lại.

Lúc đó, người phụ nữ kia quay trở lại và nói rằng con gái bà không thích xem buổi biểu diễn, tuy nhiên, bà sẽ đưa cháu trai theo. Bà đã mua hai vé và tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Dù vậy, sau sự cố này, tôi vẫn không tìm ra căn nguyên của vấn đề khiến tôi có niệm đầu bất hảo như vậy. Tuy nhiên, tôi không thể quên sự cố này, và cuối cùng tôi đã hiểu được rằng tu luyện là thực sự nghiêm túc. Tôi đã suýt nữa đi sai lệch trong tình huống này.

Sau một thời gian đào sâu suy nghĩ về sự việc này, tôi nhận ra rằng đó chính là chủng đặc tính lừa dối, hoang ngôn và mưu kế của văn hóa đảng, đều là những tư tưởng đã bị ô nhiễm bởi hoàn cảnh ở Đại lục.

Thói quen nói dối trong văn hóa đảng

Thật không may, câu chuyện ở trên không phải là sự cố duy nhất mà tôi mắc phải. Trong thời gian quảng bá cho Thần Vận, tôi còn đối mặt với một tình huống khác khiến tôi cảm thấy buồn phiền trong một thời gian dài. Tôi đã không triệt để giải quyết vấn đề này cho đến gần đây, khi tôi tham gia bán vé cùng một đồng tu. Chỉ sau đó tôi mới nhận ra rằng một số tư tưởng bất hảo của tôi xuất hiện là do tôi đã tiếp xúc với văn hóa đảng.

Tại các điểm bán vé, chúng tôi cùng thực thi một phương pháp bán vé. Mỗi chỗ ngồi trong hội trường biểu diễn được thể hiện bằng một dấu chấm được tô màu. Nếu chỗ ngồi là màu sắc (không phải màu xám), thì chúng tôi có thể bán vé. Nếu chỗ ngồi là màu xám, có nghĩa là vị trí đó đã được các quầy bán vé khác đảm nhận, hoặc vé đã được bán rồi. Điều này khiến tôi lo lắng mỗi khi khách hàng hỏi tôi có phải những chỗ ngồi này đã được bán hết rồi phải không. Tôi muốn trả lời rằng chúng đã được bán hết, bởi vì tôi nghĩ rằng điều đó sẽ thúc đẩy khách hàng mua vé, vì nếu họ không mua sớm thì sẽ không có chỗ ngồi tốt.

Tuy nhiên, điều này có nghĩa là tôi đã nói dối và nó đi ngược lại với nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp. Nó có thể làm tổn hại danh tiếng của Thần Vận nếu những khách hàng này mua vé và sau đó nhận ra rằng các chỗ ngồi kia vẫn còn trống.

Một học viên phương Tây đã trả lời câu hỏi này một cách trung thực và giải thích rằng có những nơi bán vé khác chịu trách nhiệm bán một số chỗ ngồi nhất định. Tuy nhiên, cô ấy khuyên khách hàng rằng đây là những chỗ ngồi tốt và nếu ai mua vé trước thì người đó sẽ có được chỗ ngồi tốt. Khi nghe cô ấy nói, trong tâm tôi liền cảm thấy đây mới là cách hành xử chính thường, còn cách xử lý của tôi là không đúng, đó là biểu hiện của “không từ một thủ đoạn nào để đạt được mục đích” của văn hóa đảng.

Sợ bị mất thể diện

Một vài sự việc khác cũng cho tôi thấy tôi vẫn còn bị ảnh hưởng bởi văn hóa đảng.

Trong quá trình làm việc, tôi đã dần dần nhận ra rằng văn hóa đảng vẫn tồn tại trong hành vi của tôi. Tôi vẫn chưa hoàn toàn từ bỏ được các biểu hiện của văn hóa đảng: “lừa dối, hoang ngôn, nói một đằng làm một nẻo, không từ một thủ đoạn nào để đạt được mục đích”. Về phương diện tu “chân”, tôi còn không bằng một người chính thường trong xã hội.

Tôi là một nhân viên bán hàng tại một cửa hàng bán các đồ nổi tiếng của Đức, hầu hết khách hàng của tôi là khách du lịch Trung Quốc. Trong những lần khách hàng hỏi mà tôi không biết câu trả lời, chỉ có vài lần tôi nói với họ rằng tôi không biết và tôi sẽ tìm hiểu thêm. Để giảm bớt phiền hà và để đẩy mạnh lượng tiêu thụ, phần lớn thời gian là tôi trả lời tùy tiện theo những suy nghĩ xuất hiện trong đầu mình. Sau này khi tôi hỏi lại các đồng nghiệp, tôi nhận ra rằng không phải lúc nào tôi cũng trả lời đúng. Tuy nhiên, tôi đã không đào sâu vào vấn đề này bởi vì tôi cảm thấy nó không quan trọng lắm.

Khi nhớ lại rằng tôi đang tu luyện chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, tôi cảm thấy rất xấu hổ về cách hành xử của mình. Một lần nữa, tôi đã không coi trọng vấn đề này và thói quen xấu không “chân” của tôi vẫn tiếp diễn hết lần này đến lần khác.

Các đồng nghiệp người Đức của tôi thường trả lời rằng họ không biết và sẽ cố gắng tìm hiểu thêm. Họ không lo lắng về việc mất thể diện. Ngược lại, tôi đã nói dối vì tôi vẫn còn tâm sợ bị mất thể diện. Vật chất văn hóa đảng tồn tại trong tôi bấy lâu nay vẫn chưa được loại bỏ hoàn toàn.

Ngoài ra, tôi còn tìm thấy một hành vi văn hóa đảng khác của mình, đó là làm việc qua quýt tắc trách và từ chối trách nhiệm. Điều này một lần nữa lại là chấp trước sợ bị mất thể diện của tôi, và là hậu quả tự nhiên của việc bị nhồi nhét văn hóa đảng.

Trong bài chia sẻ tại Pháp hội lần này, tôi đã đem các tư tưởng và hành vi văn hóa đảng dơ bẩn của tôi phơi bày ra ánh sáng, điều này đã giúp tôi nhận thức được chúng rõ ràng hơn. Tôi hạ quyết tâm rằng tôi phải triệt để phá trừ văn hóa đảng. Sau cùng, tôi sẽ luôn luôn tuân theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.

Con xin cảm tạ Sư phụ tôn kính! Xin cảm ơn các bạn đồng tu đã cho tôi cơ hội nhận ra những thiếu sót của mình.

(Bài chia sẻ trên được trình bày tại Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp 2016 tại Đức)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/4/23/327023.html

Bản tiếng Đức: https://de.minghui.org/html/articles/2016/1/13/118666.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/5/2/156502.html

Đăng ngày 20-6-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share