Bài viết của một học viên ở thành phố Đại Khánh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-03-2016] Tôi là một trợ lý bác sỹ. Năm 1996, sau khi trải qua một đợt xạ trị để điều trị một khối u não, tôi thấy khả năng miễn dịch của mình kém đi và hay bị sốt. Tuy nhiên, sau khi tập Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp), sức khỏe của tôi đã hồi phục, còn gia đình tôi thì nhận được rất nhiều phúc báo.

Từ một người yếu đuối đã có được cơ thể khỏe mạnh

Bên cạnh việc bị ung thư não, tôi còn bị bệnh thấp khớp, đau nửa đầu mãn tính, bệnh tim và bệnh tăng nhãn áp. Mỗi khi bệnh đau tim hoặc cơn đau nửa đầu của tôi bùng phát là tôi bị đau đến nỗi không thể chịu đựng nổi. Mặc dù đã sớm đọc Chuyển Pháp Luân và xem video các bài giảng Pháp của Sư phụ, tôi vẫn còn là một người tin vào chủ nghĩa vô thần, và vì thế tôi đã không thực sự tu luyện sau đó.

Phương pháp xạ trị bằng tia Gamma, có nghĩa là dùng tia Gamma để tiêu diệt các tế bào ung thư trong não, nhưng nó cũng làm chết cả các tế bào còn khỏe mạnh khác trong não của tôi. Khả năng miễn dịch của tôi bị suy yếu đến mức tôi hầu như không còn khả năng tự chăm sóc cho các nhu cầu tối thiểu của bản thân, và không thể làm được các công việc nhà cần thiết. Tệ hơn nữa, qua theo dõi ảnh chụp quét bộ não của tôi hai năm sau khi tiến hành xạ trị, khối u của tôi chỉ thu nhỏ được có một chút.

Khi bệnh tật của tôi ngày càng trở nên nghiêm trọng, thì tâm thần của tôi cũng ngày càng trở nên suy yếu và thường thấy mình như sống trong một trạng thái bị kích động thần kinh không ngừng. Trong những lúc như vậy, tôi đã nhớ lại cuốn sách Chuyển Pháp Luân và quyết định lấy nó ra đọc để tự trấn an mình xuống. Với suy nghĩ này trong tâm tôi đã bắt đầu đọc, đôi khi tôi cũng có luyện công. Sau đó, tôi đã nhận ra rằng mình đã ngừng uống thuốc mà không hề hay biết.

Vào đầu tháng 4 năm 1999, tôi bắt đầu tham gia luyện công tại một điểm luyện công chung. Vào một buổi sáng khi tỉnh giấc, tôi thấy một luồng nhiệt ấm áp đang bao trùm lấy mình từ đầu đến chân. Tôi biết rằng Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho tôi. Tất cả các loại bệnh tật của tôi đều đã biến mất. Tôi cũng đã có được một nguồn năng lượng khổng lồ. Chồng của tôi đã rất ấn tượng khi thấy tôi tự mình làm được tất cả các công việc nhà.

Chồng tôi đã được hưởng lợi từ Đại Pháp như thế nào

Vào năm 2006, ngón tay cái của chồng tôi đã bị cuốn vào bánh răng của một cỗ máy và không thể cầm được máu. Tôi khuyên anh phải đến bệnh viện điều trị ngay. Tuy nhiên, anh ấy đã từ chối và nói rằng anh đã có niềm tin vào sức mạnh bảo hộ của Sư phụ và Đại Pháp. Anh tiếp tục học Pháp và chấn thương của anh đã được chữa lành mà không cần phải điều trị y tế.

Lúc đầu, chồng của tôi bị huyết áp cao, tăng sản trong cổ họng (sự phát triển tiền ung thư), amidan phình to và các loại bệnh tật khác. Trong 10 năm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, các căn bệnh của anh ấy đã được chữa khỏi hoàn toàn.

Bố mẹ chồng tôi hưởng lợi từ Đại Pháp như thế nào

Vào tháng 11 năm 2010, nhân ngày sinh nhật của mẹ chồng tôi, cả nhà tôi đã đến một nhà hàng để tổ chức bữa tiệc sinh nhật cho bà. Trong khi rời khỏi nhà hàng, bố chồng tôi bị trượt chân và ngã xuống cầu thang. Chúng tôi giúp ông ấy đứng dậy. Với khuôn mặt nhợt nhạt vì đau đớn, ông nói rằng cổ tay của ông đã bị gãy. Ngay lập tức tôi đã bảo ông hãy niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo.“

Kết quả chụp X-quang tại bệnh viện chỉnh hình đã khẳng định ông đã bị gãy xương cổ tay nghiêm trọng. Tôi đã ở lại để chăm sóc cho bố chồng mình. Sau một đêm nghỉ ngơi, ông đã cảm thấy tốt hơn nhiều và không còn thấy đau nữa. Cả gia đình tôi đã rất ngạc nhiên khi các bác sỹ ở bệnh viện gỡ bỏ các thanh nẹp chỉ sau có 20 ngày, cổ tay của ông đã hoàn toàn bình phục. Bố vợ tôi [sau sự kiện này] đã đọc Chuyển Pháp Luân và thậm chí còn bắt đầu đọc Cửu Bình (loạt chín bài bình luận về Đảng Cộng sản Trung Quốc).

Khoảng 3 giờ sáng ngày 3 tháng 8 năm 2015, vợ chồng dì tôi đến nhà tôi báo cho tôi rằng mẹ chồng tôi đã phải nhập viện. Vì tôi thường là người chăm sóc chính mỗi lần bố hoặc mẹ chồng tôi đi viện, sự có mặt của tôi là hết sức cần thiết. Trên đường đến bệnh viện, tôi đã bảo vợ chồng dì tôi hãy nhẩm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Khi đến bệnh viện, chúng tôi thấy mẹ chồng tôi vẫn còn tỉnh táo và ý thức được, dù đã bị chẩn đoán là bị nhồi máu não nghiêm trọng.

Các bác sĩ đã đưa ra lời cảnh báo cho chúng tôi rằng thể trạng của bà sẽ xấu đi rõ rệt trong vòng một tuần. Trưa hôm đó khi dìu mẹ chồng vào phòng tắm, tôi nhận ra rằng tình trạng của bà đã bắt đầu xấu đi. Chân tay bà không thể cử động được. Tôi đã bảo mọi người hãy liên tục niệm: “Pháp Luân Đại Pháp là hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Chúng tôi ngồi cạnh bà và tiếp tục niệm. Đến nửa đêm, bà đã tỉnh dậy và nói với chúng tôi: “Mẹ cảm thấy khỏe hơn một chút rồi và có thể nhấc được tay lên rồi.” Tôi đã giúp bà ngồi dậy ở trên giường và dùng xe lăn hỗ trợ để giúp bà tự đứng dậy. Tôi biết rằng chính Sư phụ đã chữa bệnh cho bà.

Qua từng ngày, tình trạng sức khỏe của bà đã được cải thiện cho đến khi bà có thể đứng dậy và đi men dọc theo bức tường. Vào buổi sáng ngày thứ năm, người em [chồng] thứ ba của tôi đã đến viện để thay tôi chăm sóc bà. Trước khi đi, tôi đã đưa cho mẹ chồng tôi một máy nghe nhạc MP3 có chứa các bài giảng Pháp của Sư phụ, và bảo bà hãy nghe nó. Đến ngày thứ chín, bệnh viện đã tiến hành chụp MRI cho bà. Kết quả đã cho thấy sức khỏe của bà đã có sự cải thiện rất lớn và đã đồng ý cho bà xuất viện.

Vài ngày sau khi bà được xuất viện, tôi đã đến thăm bà và ở lại đó qua đêm. Sáng hôm sau, bà đã nhận xét: “Thật kỳ lạ. Sau một đêm ngủ ngon giấc, các khớp xương của mẹ đã không còn bị đau nữa. “Điều này thật là tuyệt vời bởi bà đã bị viêm khớp đầu gối rất nặng, thoát vị đĩa đệm, và bị hẹp cột sống, tất cả các loại bệnh này đều yêu cầu bà phải uống thuốc giảm đau liều cao hàng ngày.

Tôi đã kể lại những cải thiện sức khỏe đáng kể của bà cho bố chồng tôi nghe và bảo ông khuyến khích bà nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ. Bà đã tạo được một thói quen nghe các bài giảng của Sư phụ hàng ngày.

Con trai tôi được hưởng lợi từ Đại Pháp như thế nào

Vào năm 2000, tôi đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện yêu cầu chính phủ đối xử công bằng hơn đối với Sư phụ và Đại Pháp. Lúc đó, con trai tôi mới đang học trung học cơ sở năm thứ ba. Tôi đã bị giam giữ phi pháp 15 ngày trước khi được thả về nhà, và đã bị người chủ thuê tôi làm việc gửi tới các phiên tẩy não. Họ đã ép chồng tôi phải giúp họ “chuyển hóa” tôi, và trong vòng hơn một tháng, con trai tôi đã bị buộc phải tìm chỗ ở tại nhà bạn cùng lớp của cháu. Sự cố này đã ảnh hưởng lớn đến thành tích học tập của cháu.

Sau khi được thả ra, tôi đã nhanh chóng giảng rõ chân tướng về Đại Pháp cho con trai của tôi, và điểm số của cháu ở trường đã bắt đầu được cải thiện. Ngay trước khi cháu phải thi môn khoa học chính trị, tôi đã nhắc cháu không được trả lời bất kỳ câu hỏi nào có nội dung phỉ báng Pháp Luân Công. Cháu đã đồng ý, nhưng trong kỳ thi đó, cháu đã không chịu để mất điểm khi để trống các câu hỏi mà không có câu trả lời, do đó cháu đã trả lời các câu hỏi có nội dung phỉ báng Pháp Luân Công. Sau đó, cháu đã không chịu viết bản Nghiêm chính thanh minh theo yêu cầu của tôi và không nói chuyện với tôi.

Không lâu sau, trong lúc đang chơi ở nhà một người bạn cùng lớp, cháu đột nhiên cảm thấy chóng mặt và không kiểm soát được chân tay của mình. Cháu đã gọi điện cho tôi, và tôi đã vội vàng gọi một chiếc taxi đến đưa cháu đi bệnh viện. Trên đường đi, cháu nắm lấy tay tôi và nói rằng: “Mẹ ơi, con cảm thấy như mình sắp chết rồi ấy.”

Tại bệnh viện, cháu đã nằm bất tỉnh ở trên giường, người cứng đờ và không có phản ứng gì cả. Tôi vẫn bình tĩnh, bất chấp tình trạng kinh hoàng đang xảy ra với con mình. Tôi đặt trọn niềm tin vào Sư phụ. Kết quả xét nghiệm máu đã sớm chẩn đoán cháu bị thiếu kali trầm trọng và tình trạng của cháu là dễ xử lý bằng cách tiêm tĩnh mạch.

Sau khi trở về nhà vào đêm hôm đó, cháu đã viết một bản Nghiêm chính thanh minh, hứa rằng sẽ không lặp lại sai lầm của mình nữa. Cháu đã sớm được nhận vào một lớp tốt nhất trong các trường trung học uy tín của tỉnh.

Một hôm, con trai tôi đã đọc một cuốn sách Pháp Luân Công. Cháu nói với tôi bằng giọng đầy phấn khích: “Mẹ ơi, con muốn tu luyện Pháp Luân Công!” Từ đó, cháu đã bắt đầu luyện công và chăm chỉ học Pháp. Trong suốt bốn năm học đại học, các căn bệnh cháu từng có trước đây đã được chữa khỏi.

Cháu thường bị đau xung quanh chiếc răng đã được nhổ đi. Trong một lần chơi bóng rổ, cháu đã bị bóng đập vào quai hàm. Lực tác động đã khiến phần còn lại của chiếc răng [nhổ chưa hết] rụng ra. Chỉ khi đó chúng tôi mới nhận ra rằng quy trình nhổ răng đã không được thực hiện tốt, khiến một phần của chiếc răng bị nhổ vẫn còn lại ở trong miệng. Cơn đau của cháu đã sớm biến mất sau việc này.

Tôi tin rằng Đại Pháp đã khai mở trí huệ tiềm ẩn của con trai tôi và giúp cháu học tốt. Cuối cùng, cháu đã nhận được học bổng để tiếp tục việc học của mình và đã bảo vệ thành công Luận án Tiến sĩ. Đáp lại, cháu đã phó xuất hơn 2.000 nhân dân tệ từ khoản tiền học bổng của mình để hỗ trợ cho các hoạt động của các học viên nhằm nâng cao nhận thức cho người dân về cuộc đàn áp Pháp Luân Công trong địa phương chúng tôi.


Bản tiếng Hán; https://www.minghui.org/mh/articles/2016/3/21/325627.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/4/18/156326.html

Đăng ngày 15-5-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share