Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

Nhân chứng tiết lộ sự hiểu biết về sự kiện thỉnh nguyện ôn hòa ngày 25- 4 của các học viên Pháp Luân Công

[MINH HUỆ 25-2-2016] Tôi có một người bạn tốt là Giám đốc Ủy Ban Chính trị Pháp luật tại địa phương chúng tôi. Một lần, chúng tôi đã có một chuyến đi cùng với một người đồng nghiệp của ông là Giám đốc Hội đồng Nhân dân địa phương, một bà mẹ trẻ cùng cậu con trai bốn tuổi. Để giữ cho cậu con trai của mình không quậy phá, bà mẹ đã cho cậu bé xem các video về văn hóa truyền thống của Trung Quốc trên iPad của mình.

Hai vị giám đốc đã hỏi xem làm cách nào mà cô ấy có thể tìm được những video đó vì hiện nay các trường học của Trung Quốc đã không còn dạy học sinh về văn hóa truyền thống nữa. Tôi đã kể cho họ nghe con cái của các học viên Pháp Luân Công đã được dạy về văn hóa truyền thống của Trung Quốc như thế nào.

Giám đốc Hội đồng Nhân dân đã thốt lên rằng: “Cô đúng là một người phụ nữ thanh lịch và đầy hiểu biết. Hẳn là cô đã đọc rất nhiều.”

Tôi đáp lại: “Thực tế là, các kiến thức mà tôi có được đều chỉ từ một quyển sách duy nhất là ‘Chuyển Pháp Luân‘.“

Sau đó tôi đã mở ra trang đầu tiên của quyển sách: “Luận Ngữ”. Người bạn của tôi đã đề nghị tôi đọc to trang đó lên vì anh ấy đang lái xe.

Sau khi tôi đọc xong, người bạn của vị giám đốc đã kể cho chúng tôi nghe một câu chuyện. Ông ấy đã ở phía bên trong Văn phòng Kháng cáo gần quảng trường Thiên An Môn và đã nhìn thấy hàng nghìn người tu luyện Pháp Luân Công thỉnh nguyện một cách ôn hòa lên Chính Phủ vào ngày 25 tháng 4 năm 1999.

Ông vẫn nhớ rằng lúc đó các học viên Pháp Luân Công đã thỉnh nguyện đề nghị Chính phủ chấm dứt việc đối xử bất hợp pháp với những người tu luyện. Ông cũng đã từng để ý thấy một số người tu luyện đọc sách và một số người thì ngồi thiền. Sau đó, ông lại nghe được thông tin từ các kênh truyền hình do Chính phủ kiểm soát cho biết những người tu luyện Pháp Luân Công đang bao vây khu vực chính phủ trung ương và tuyên truyền lừa dối coi những người tu luyện Pháp Luân Công như một mối đe dọa.

Cuối cùng ông ấy đã nói: “Đảng Cộng Sản Trung Quốc đã bị mục ruỗng từ gốc rễ và sẽ sớm bị hủy diệt.”

Chưa sẵn sàng thoái Đảng

Tôi đã hỏi ông: “Tại sao ông không thoái đảng để tránh bị liên can khi Đảng Cộng Sản Trung Quốc diệt vong?”

Ông đã không trả lời câu hỏi của tôi mà chỉ nói rằng: “Tôi không thích việc các học viên Pháp Luân Công luôn luôn nói về vấn đề thoái Đảng. Làm như vậy thì chẳng phải là các bạn đang tham gia chính trị sao?”

Tôi giải thích rằng: “Chúng tôi chẳng quan tâm đến một chút chính trị nào hết. Đảng Cộng sản Trung Quốc đang đẩy nhanh sự hủy diệt của chính nó bằng việc giết hại hàng nghìn học viên vô tội. Nó đã mổ cướp và cấy ghép nội tạng của những học viên đang còn sống để kiếm tiền. Không sớm thì muộn, những người tham gia bức hại sẽ bị đưa ra công lý. Ông không biết là nhiều quan chức cấp cao đã bị truy tố rồi sao?”

Sau đó, tôi đã nói với ông ấy: “Ông gia nhập Đảng Cộng sản vì nó có thể giúp ích cho sự nghiệp của ông. Nhưng thoái xuất khỏi nó sẽ đem lại cho ông một tương lai tốt đẹp.”

Người bạn của tôi nói thêm vào: “Nếu trong tâm ông hiểu được chân tướng thì cũng là tốt rồi.” Tôi nhận thấy rằng có lẽ ông ấy do dự thoái Đảng vì sự có mặt của bà mẹ trẻ.

Trong khi đi bộ trên bãi biển, ông giám đốc Hội đồng Nhân dân đã nói với tôi: “Tôi sẽ viết một điều cho cô.” Sau đó ông ấy đã viết trên cát: “Tôi rất đồng cảm với cô.”

Tin tưởng vào Đại Pháp đã giúp thoát khỏi một âm mưu hãm hại

Người bạn của tôi đã giúp đỡ tôi trong suốt những ngày tôi bị bức hại. Sau khi anh được bổ nhiệm chức Giám đốc Ủy ban Chính trị Pháp luật, tôi đã nói với anh ấy rằng lẽ ra anh không nên nhận vị trí đó bởi vì có thể anh sẽ phải tham gia bức hại những người tu luyện Pháp Luân Công, nhưng vì anh đã nhận vị trí đó rồi thì anh nên cố gắng hết sức mình mà bảo vệ các học viên Pháp Luân Công.

Một năm sau đó, Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật tỉnh và thành phố đã bắt đầu có âm mưu hãm hại anh. Đã có một vài bài báo trên mạng công kích anh. Anh ấy nhận ra rằng không thể tin tưởng vào ai được nữa và do vậy anh đã đến xin lời khuyên của tôi. Tôi đã bảo anh ấy thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” bởi vì chỉ có Sư phụ mới có thể giúp được anh.

Anh ấy đã nói với tôi: “Sau khi nói chuyện với chị, tôi cảm thấy thật thoải mái và không còn căng thẳng nữa.” Sau đó anh chắp tay trước ngực và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Những vấn đề của anh ấy đã được giải quyết sau đó khoảng 6 tháng. Anh ấy đã mời một vài người bạn trong đó có tôi tới nhà và nói với tôi rằng anh ấy đang có kế hoạch rời khỏi vị trí “tử thần” đó. Sau đó anh lại chắp tay trước ngực bày tỏ sự tôn kính và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Anh ấy đã nói: “Tôi có thể cảm nhận được Đại Pháp sẽ sớm ngày vinh danh.” “Và bây giờ chị hãy giúp tôi thoái Đảng đi, có thể chị sẽ là nhân chứng của tôi trong tương lai.”


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2016/2/25/324574.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2016/3/10/155865.html

Đăng ngày 9-5-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share