Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 31-3-2016] Tối ngày 19 tháng 3, tôi đã đến các làng lân cận để phân phát tài liệu về Pháp Luân Công và cuộc đàn áp. Tôi đi bộ dọc một con phố và đặt tài liệu ở cửa mỗi nhà. Ngay trước nửa đêm, tôi đột nhiên nhận ra có một người đàn ông đang theo sau mình.
Với hy vọng “cắt đuôi” anh ta, tôi đã lẻn vào một ngõ tối và chờ đợi. Tuy nhiên, cuối cùng khi tôi đi ra khỏi ngõ, anh ấy đã đang đợi tôi ở đó.
Anh ấy nói: “Tôi có một câu hỏi. Pháp Luân Công là gì?”
Tôi nhận ra rằng anh ấy không có ý xấu mà chỉ đơn thuần muốn biết thêm về Pháp Luân Công và cuộc đàn áp. Vì vậy, tôi nói cho anh về Pháp Luân Công và cuộc đàn áp tàn bạo. Khi tôi đề cập đến việc có hàng triệu người Trung Quốc đang thoái Đảng Cộng sản để họ sẽ không bị liên lụy khi Đảng phải chịu trách nhiệm cho những tội ác của nó, anh nói rằng anh cũng muốn thoái.
Trước khi anh ấy rời đi, tôi bảo anh ghi nhớ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”
Sau 1 giờ sáng, tôi đến một làng nhỏ khác. Để ý thấy một ngôi nhà vẫn sáng đèn, tôi liền bước về phía đó. Cửa mở và một người đàn ông hỏi tôi đang làm gì. Tôi đưa anh một tờ rơi và nói: “Thông tin này rất quan trọng!”
Anh ấy mời tôi vào nhà nhưng tôi đã lịch sự từ chối vì tôi vẫn còn một vài tờ tài liệu cần phân phát. Tôi nói chuyện với anh về cuộc đàn áp Pháp Luân Công và anh đã thoái xuất khỏi hai tổ chức liên đới của Đảng.
Lo lắng việc đi bộ một mình trong đêm có thể không an toàn, anh đã đi theo tôi để phân phát tài liệu cho cả làng. Khi chúng tôi phân phát xong, anh ấy mời tôi về nhà anh uống nước và nghỉ ngơi. Tôi cảm tạ vì lòng tốt của anh nhưng đã từ chối lời mời.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/3/31/326057.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/4/6/156174.html
Đăng ngày 06-05-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.