Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 14-2-2016] Tôi sống ở thành phố Chiêu Viễn, tỉnh Sơn Đông và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998. Trong suốt những năm qua, tôi đã được trải nghiệm uy lực siêu thường của Đại Pháp hết lần này đến lần khác, và tôi cũng đã được bảo hộ khỏi nhiều nguy hiểm và khổ nạn. Qua câu chuyện của mình, tôi muốn chia sẻ vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp, và giúp mọi người thấy rõ được bản chất của những tuyên truyền dối trá của Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ).
Nhiều năm chữa trị và uống thuốc đều vô ích
Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi bị đau lưng vùng thấp, thoát vị đĩa đệm, tăng sản xương, đau chân, viêm khớp, đau vai nặng, mất ngủ, và nhiều bệnh tật khác. Trong số các bệnh trạng của tôi thì bệnh đau lưng là nặng nhất. Tôi đã mất hơn 30 năm, từ năm 1964 đến năm 1998, đi khắp Trung Quốc để tìm kiếm cách chữa trị, tiêu tốn nhiều tiền tiết kiệm của mình cho các phương thức điều trị và thuốc men khác nhau, nhưng đều vô ích.
Trước khi nghỉ hưu vào năm 1990, lãnh đạo nơi tôi làm việc đã đưa tôi đến một chuyên gia ở bệnh viện Thiên Tân để kiểm tra. Bác sỹ khuyên tôi nên phẫu thuật để giảm nhẹ chứng đau lưng, nhưng tôi đã từ chối bởi vì tôi đã có một trải nghiệm thật tồi tệ sau đợt phẫu thuật dạ dày vào năm 1972. Lãnh đạo nơi tôi làm việc đã cố gắng thuyết phục tôi tiến hành phẫu thuật, ông nói rằng: “Cứ phẫu thuật trước khi anh nghỉ hưu, trong lúc công ty vẫn còn có thể thanh toán toàn bộ các chi phí y tế cho anh.” Tôi kiên quyết từ chối đề xuất của ông ấy.
Con gái tôi mới đảm nhiệm công việc kinh doanh khách sạn, vợ tôi cùng tôi đã chuyển đến sống với cháu vì chúng tôi đã nghỉ hưu.
Vì không thể lao động chân tay được nữa, tôi đã giúp con gái mình lập sổ ghi chép các khoản chi tiêu hàng ngày của cháu. Trong khi đó, chứng đau lưng của tôi ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Tôi đã không thể ăn uống bình thường mà phải mượn đến việc uống rượu thật nhiều để làm giảm bớt cơn đau.
Đọc được cuốn sách quý
Một buổi tối vào năm 1998, trong lúc đi bộ về nhà, tình cờ tôi đã gặp con rể của một người họ hàng. Cậu ấy đã hỏi thăm tình hình sức khỏe của tôi. Sau khi biết được tình trạng của tôi, cậu ấy khuyên tôi nên cân nhắc đến việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cảm thấy nghi hoặc và hỏi cậu ấy xem liệu tôi có thể đọc sách trước được không. Chúng tôi đã đến lấy cuốn sách Chuyển Pháp Luân ở nhà của cậu ấy. Tôi đã bị xúc động một cách lạ thường bởi tiêu đề của cuốn sách, và trước khi kịp nhận ra điều đó, nước mắt đã lăn dài trên má tôi.
Cẩn thận cầm cuốn sách quý trên tay, tôi đi thẳng về nhà và kể với vợ mình về cuộc gặp gỡ này. Sau khi ăn tối xong, vợ tôi đã giúp tôi đi vào giường và điều chỉnh ánh sáng để tôi đọc sách. Tôi bắt đầu đọc, và càng đọc tôi lại càng cảm thấy say mê trong khi thời gian thì cứ dần trôi.
Đến bài giảng thứ tư, vợ tôi chuẩn bị đi ngủ và hỏi xem tôi có cần bất cứ thứ gì hay không. Tôi từ chối lời đề nghị của cô ấy, chúc cô ấy ngủ ngon và tiếp tục đọc sách. Lúc sau tôi bất giác nhìn lên thì thấy bình minh đã rạng.
Tôi không nghĩ gì mà đi ra khỏi giường để đánh thức vợ tôi dậy. Vợ tôi kinh ngạc khi nhìn thấy tôi: “Cái giường rất cao. Làm sao anh lại tự xuống được cơ chứ?” Chỉ khi đó tôi mới nhận ra rằng mình đã tự xuống được giường mà không gặp bất cứ vấn đề gì, và rằng bệnh đau lưng của tôi đã biến mất.
Vợ tôi và tôi hết sức kinh ngạc không tin nổi. Làm sao mà bệnh lại có thể được chữa khỏi chỉ bằng việc đọc sách Chuyển Pháp Luân trong một đêm vậy chứ?!
Quá sung sướng, tôi chạy đến phòng khám ở cơ quan cũ của tôi và nói với các bác sỹ về việc bệnh của tôi đã được chữa khỏi một cách thần kỳ. Họ cảm thấy hoài nghi và đã đưa tôi đến Bệnh viện Đại học Y Thanh Đảo để kiểm tra. Một cuộc kiểm tra toàn diện đã trả về các kết quả hoàn toàn bình thường và các đồng nghiệp cũ của tôi đã rất mừng cho số phận may mắn của tôi. Từ thời điểm đó, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp một cách nghiêm túc.
Được bảo hộ khỏi nguy hiểm
Một mùa đông, xe kéo hai bánh chạy bằng xăng của chúng tôi không khởi động được. Để động cơ hoạt động, tôi đã kéo xe phía trước trong khi đó vợ tôi đẩy phía sau. Tôi bị giật mình khi động cơ đột nhiên nổ máy trở lại. Chiếc xe kéo lao nhanh qua người tôi trước khi đâm vào một con mương. Vụ tai nạn được nhiều người chứng kiến và họ đã nghĩ đến tình huống xấu nhất. Trước sự kinh ngạc của họ, tôi đã tự đứng dậy và thậm chí không hề có vết trầy xước nào.
Trong một tai nạn khác, tôi đang lái xe về nhà và chở theo bao lúa mì nặng khi chiếc xe của tôi trượt trên đường cát và đâm vào con mương được kè đá. Chân của tôi bị mắc vào giữa chiếc xe và tấm bê tông. Đôi giầy của tôi đã bị rách tan thành nhiều mảnh khi tôi cố gắng để rút chân của mình ra. Tuy nhiên không có thương tích nào và chiếc xe vẫn còn nguyên vẹn.
Khi tôi đi dọc tới chỗ giao nhau hình chữ T, tôi bị hất văng đi bởi chiếc xe tải chạy quá tốc độ. Cú va chạm đã hất xe đạp điện của tôi văng hơn 3 mét, và làm mất đi một tấm chắn lớn phía trước của xe tải. Xe đạp của tôi đã bị hỏng nặng. Người lái xe hoảng hốt vội vã ra khỏi xe của anh đến đỡ tôi, và năn nỉ đưa tôi tới bệnh viện. Tôi đã từ chối lời đề nghị của anh ấy, và sau đó chứng minh rằng tôi không hề bị thương, tôi bảo anh ấy rằng anh có thể rời đi.
Tôi đột nhiên bị đột ngụy vào buổi tối ngày 1 tháng 4 năm 2013. Các con tôi đã vội vàng đưa tôi tới bệnh viện. Ngày hôm sau, tôi đã có thể đi lại bình thường. Bác sỹ của tôi vô cùng ngạc nhiên về điều này, ông ấy nói với tôi rằng ông chưa từng gặp bệnh nhân nào mà lại phục hồi nhanh đến vậy.
Sau khi về nhà, tôi đã dạo quanh trong sảnh của khu chung cư. Nhiều người hàng xóm và những người quen biết ngạc nhiên hỏi tôi đã dùng loại thần dược gì mà lại hồi phục nhanh đến vậy. Tôi trả lời rằng tôi đã được chữa khỏi bởi vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp!
Bản tiếng Hán https://minghui.org/mh/articles/2016/2/14/324125.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/2/26/155705.html
Đăng ngày 18-3-2016. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.