[MINH HUỆ 17-12-2015] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính!

Chào các bạn đồng tu!

Tôi là đệ tử Đại Pháp tại thành phố Tân Trúc, đắc Pháp năm 2004. Nhớ lại hồi nhỏ, tôi vẫn luôn cảm thấy mình sống ở trên đời là có mục đích, có sứ mệnh. Do đó tôi luôn tìm kiếm xem rốt cuộc mục đích ấy, sứ mệnh ấy là gì. Sau khi đọc Chuyển Pháp Luân, tôi đã minh bạch rõ rằng mình đã tìm được nơi quay trở về của sinh mệnh, cảm tạ Đại Pháp đã cho tôi cuộc sống mới. Sau đây là những tâm đắc về tu luyện trong một năm qua của tôi.

Gánh vác trọng trách phụ đạo viên

Sau khi đắc Pháp mấy tháng, tôi bắt đầu gọi điện thoại giảng chân tướng, ban đầu là giảng chân tướng về Đại Pháp, sau này bắt đầu khuyên tam thoái. Có một khoảng thời gian ngắn tôi tham gia làm phỏng vấn truyền thông, trải qua rất nhiều sự kiện trọng đại, trong quá trình đó cũng không quên việc khuyên tam thoái. Sau này tham gia hạng mục gọi điện thoại giải cứu đồng tu và gọi điện tới các bệnh viện “có tham gia mổ cướp nội tạng”. Mười một năm nay tôi chưa từng ly khai tổ gọi điện thoại. Tất cả kinh nghiệm tu luyện cũng đều xoay quanh việc gọi điện thoại cứu người.

Tháng Tư năm nay, Sư phụ đã an bài cho tôi làm phụ đạo viên khu vực. Hình thức tu luyện của tôi đã có thay đổi cực lớn. Mỗi bước đi đối với tôi đều không hề dễ dàng, nhưng đổi lại là tâm tính được đề cao nhanh chóng. Hồi đầu tôi lo lắng khi nhận trọng trách phụ đạo viên này, dù sao thì bản thân chưa có kinh nghiệm, rất sợ làm không tốt. Tuy rằng các đồng tu xung quanh đều khích lệ, giúp đỡ tôi, nhưng tôi cứ cảm nhận thấy một loại áp lực vô hình, mỗi ngày đều ngủ không ngon giấc.

Còn nhớ có đêm tôi nằm mơ, thấy đang ở một không gian có rất nhiều người, họ nói rằng những người ở đây đang chuẩn bị muốn đi làm diễn viên của Thần Vận. Tôi cảm thấy rất kỳ lạ, không hiểu tại sao lại tới nơi này? Tôi làm gì có khả năng tham gia Thần Vận chứ! Lúc này có một âm thanh rất lớn vang lên bên tai tôi: “Làm việc này cần phải có chính niệm cường đại đấy!” Lúc này thức giấc, tôi hiểu là Sư phụ nói cho tôi biết, làm công tác phụ đạo viên khu vực là rất thần thánh, không hề dễ dàng, nhất định phải không ngừng thanh lý bản thân, đồng thời luôn bảo trì chính niệm cường đại thì mới làm tốt được.

Không lâu sau, tôi trao đổi cùng với một phụ đạo viên về việc làm công tác phụ đạo thế nào cho tốt. Cô ấy nói: “Vô luận xử lý vấn đề gì, nhất định phải dựa trên Pháp, chiểu theo Pháp mà làm, phải đi cho chính. Còn cần bao dung đồng tu, trong tâm luôn nghĩ cho đồng tu.” Tôi nghe xong rất chấn động, tự hỏi bản thân có làm được không đây? Tôi có thể có được sự khoan dung độ lượng lớn như thế không? Trong tâm tôi âm thầm cầu Sư phụ gia trì.

Mở thêm điểm học Pháp

Để mau chóng bắt kịp với tình hình, nhóm phụ đạo viên khu vực chúng tôi cố định việc học Pháp giao lưu mỗi tuần, một mặt là cộng đồng cùng đề cao trong Pháp, hình thành chỉnh thể, mặt khác là trao đổi làm cách nào để các đồng tu tạo ra một hoàn cảnh tu luyện ổn định.

Sư phụ giảng:

“Việc to lớn nhất to lớn nhất của chư vị chính là làm sao có thể cho học viên chúng ta một hoàn cảnh tu luyện ổn định không nhận can nhiễu, đó chính là trách nhiệm lớn nhất của chư vị. Với chư vị ngồi tại đây cũng như thế, hãy làm cho các trạm phụ đạo, điểm phụ đạo của chư vị không nhận can nhiễu, dẫn dắt mọi người tu luyện, đó chính là trách nhiệm lớn nhất của chư vị.” (Giảng Pháp tại Pháp hội các phụ đạo viên ở Trường Xuân [1998])

Thời gian học Pháp tập thể ở địa khu chúng tôi bình thường đều là một tuần một lần. Nhưng có không ít đồng tu vì công tác bận rộn hoặc các nguyên nhân khác, ngoại trừ học Pháp tập thể ra thì chất lượng học Pháp hàng ngày không ổn định, trực tiếp gây ảnh hưởng đến tu luyện của bản thân và lực độ cứu người. Bởi vậy vào tháng 5 năm ngoái, chúng tôi đã thành lập một điểm học Pháp mới, học Pháp vào tối thứ năm hàng tuần. Trong thời gian một năm rưỡi tại đây, tôi thực sự cảm thấy sự đề cao của các đồng tu tham gia học Pháp, việc duy trì học Pháp ổn định thực sự trọng yếu phi thường.

Sau khi làm phụ đạo viên, tôi đã chia sẻ kinh nghiệm thành lập điểm học Pháp lúc trước cũng như các tình huống thu được lợi ích của các đồng tu, hy vọng có thể thúc đẩy việc mở thêm điểm học Pháp trong vùng. Các phụ đạo viên trong khu vực đều tán thành, thế là mọi người cố gắng trao đổi với đồng tu ở lân cận, trải qua nửa năm nỗ lực, hiện nay đã gia tăng thêm thời gian học Pháp vào cả buổi tối và ban ngày.

Hướng nội

Lúc vừa mới làm phụ đạo viên, tôi cũng nhiều lần hỗ trợ các phụ đạo viên khác, điều này khiến tôi nắm rõ trạng thái tu luyện của từng điểm học Pháp, điểm luyện công; có nơi làm tốt, cũng có nơi làm chưa đạt. Làm sao để giúp đỡ các đồng tu quy chính, đối với tôi mà nói đó thật sự là một khảo nghiệm lớn.

Quá trình giúp các đồng tu quy chính đã làm khuấy động rất nhiều tâm của đồng tu, cũng bộc lộ ra chấp trước của tôi. Có lần cùng đồng tu trao đổi để thành lập điểm học Pháp mới, tôi bất giác trở nên to tiếng, trích dẫn Pháp của Sư phụ, hy vọng đồng tu theo đó mà làm. Trong mấy lần trao đổi, tôi phát hiện thấy đối phương không thể tiếp nhận, tâm áp đặt người khác nổi lên, kết quả là hai bên đều khăng khăng duy trì ý kiến của mình. Tình huống này khiến tôi cảm thấy rất khó chịu, cũng e trạng thái này của bản thân là không đúng nên tôi đã mời các phụ đạo viên khác giúp đỡ, hy vọng sự việc sẽ phát triển theo hướng tốt hơn.

Lại có lần, một phụ đạo viên khu vực đề nghị tôi trao đổi với một đồng tu khác, nhắc nhở cô ấy những chỗ làm chưa tốt. Nhưng tôi một mực né tránh, bởi vì dựa theo kinh nghiệm lần trước, tôi sợ bản thân nói chuyện không khéo léo, nói quá gay gắt, tạo thành kết quả không tốt, cho nên hy vọng có phụ đạo viên khác thay tôi đi trao đổi. Sau khi suy nghĩ, tại sao bản thân nói chuyện không khéo léo? Vì sao khi đối mặt lại không nhận thức được cách giải quyết của đồng tu, bản thân luôn không thể bình thản đối đãi? Buổi đêm, tôi không ngủ được, không biết mình sai ở đâu, đành không ngừng tự nhủ: hướng nội tìm, hướng nội tìm, hướng nội tìm.

Khi luyện tĩnh công sáng sớm hôm sau, tôi thấy trước mắt mình là một khu rừng màu xám đậm, trên mặt đất có rất nhiều mảnh đá vụn, tôi nghĩ thầm, đây chính là thế giới của mình sao? Lạnh như băng, không có sinh khí. Tôi biết rõ tính nghiêm trọng của việc này, bèn phát chính niệm trong nửa giờ, không ngừng tìm kiếm xem chấp trước căn bản của bản thân là gì. Đột nhiên bốn chữ “Căm ghét cái ác” xuất hiện trong đầu, tôi hiểu rằng chính là cái tâm người thường bất hảo này kéo theo tôi, tôi tiếp tục hướng nội tìm, phát hiện rằng loại tâm này dẫn đến tâm tranh đấu, tâm oán trách, không bao dung, áp đặt người khác v.v.. Trong thời gian dài tôi đã không đối diện tốt với những tâm chấp trước này, cuối cùng bây giờ từng cái một đã bộc lộ rõ. Là mấy tâm không tốt này ngăn cản tôi, khiến tôi không thể thực sự từ bi với đồng tu.

Sau khi tôi bắt đầu chú ý tới tâm tranh đấu của bản thân, chỉ cần có một suy nghĩ tranh chấp với đồng tu thì trước hết liền dừng lại, ức chế tâm biện giải, nghe thử ý kiến của đồng tu. Đối với người thường cũng giống như vậy, khi giảng chân tướng mà người khác không tiếp nhận, trước tiên tôi ngừng lại, mỉm cười, thiện ý cảm ơn người ta, buông bỏ tâm oán trách đối với người đó.

Hiện tại tôi mỉm cười nhiều hơn, bớt chỉ trích hơn trước, có lần cùng con đi mua điện thoại di động, cô bán hàng nói với con tôi: “Mẹ của cháu trông hiền lương quá! Cô có chút ngạc nhiên đó!” Lần khác tôi cùng đồng tu đi thăm hỏi một nhân vật quan trọng, vị phu nhân đó nói: “Nhìn cô cứ mỉm cười suốt, mặt mũi hiền lương thật.” Tôi về nhà soi gương, bản thân thực sự cảm thấy mình khá thân thiện.

Tu khẩu

Sư phụ giảng:

“Ví như chư vị nói, [khi có] mâu thuẫn giữa người với người: ‘anh tốt đấy, nó không tốt, anh tu luyện được tốt đấy, còn nó tu luyện không có tốt’, bản thân những thứ ấy chính là mâu thuẫn.” (Chuyển Pháp Luân)

Để hiểu rõ tình huống của tất cả các đồng tu trong khu vực, tôi cần phải tìm phụ đạo viên trao đổi, trong tâm là tốt, nhưng không cẩn thận đã biến thành bàn luận đúng sai của đồng tu ở sau lưng mà không tự biết. Có một lần sau khi trao đổi cùng đồng tu, tôi trở về ngẫm lại thấy có một số tình huống là không nên nói, liền gửi một tin ngắn nhắc đồng tu tu khẩu. Không ngờ lần gặp mặt tiếp theo, đồng tu ấy nói với tôi: “Chị muốn tôi tu khẩu ư, sự việc lần trước chính chị đã không tu khẩu, tôi còn chưa nói chị đấy!” Tôi nghe xong, trong tâm chấn động, quả đúng như vậy, tôi thật sự chưa tu khẩu, quả là hổ thẹn. Tôi bắt đầu nhớ lại trong nhiều năm tu luyện, vì không tu khẩu nên khoảng cách tạo ra không biết là lớn đến nhường nào. Yêu cầu cơ bản nhất của người tu luyện đối với bản thân mà tôi cũng không làm tốt, vậy có thể coi là chân tu sao? Kinh nghiệm lần này đã khắc sâu vào xương cốt, tôi bắt đầu chú ý tu khẩu. Nhìn thấy đồng tu có sự việc nào làm chưa tốt, trước tiên không phán xét, cũng không lan truyền, bởi vì rất nhiều sự tình không thể nhìn từ bên ngoài, trừ phi đồng tu thực sự yêu cầu trợ giúp, tôi mới đi nhắc nhở.

Khi tôi biết có đồng tu đang bàn luận về tôi ở sau lưng, ngay từ đầu tôi đã rất muốn giải thích, nhưng không có cơ hội, bản thân day dứt trong lòng không yên. Nhưng hiện tại tôi biết rõ đây là cựu thế lực đang ly gián chúng tôi, bởi vì giữa chúng tôi căn bản là không có mâu thuẫn trực tiếp. Vị đồng tu này rất tận tâm làm các việc chứng thực Pháp, chính niệm mạnh mẽ, cựu thế lực muốn tạo ra khoảng cách giữa chúng tôi, không cho chúng tôi hình thành chỉnh thể.

Tôi chế ngự tâm biện giải của bản thân, ức chế tâm oán trách đồng tu, tôi nhất định là có tâm không tốt mà đồng tu thấy được. “Cái đúng là họ, cái sai là mình” (Thùy thị thùy phi, Hồng Ngâm III). Chỉ cần tôi tu tốt, mâu thuẫn nhất định sẽ được hóa giải.

Vấn đề biến mất sau khi quy chính các việc

Khi trong vùng xuất hiện một số trạng thái không đúng đắn, ví dụ như có đồng tu học người khác chứ không học Pháp, sinh ra tâm lý tôn sùng đồng tu nào đó; có đồng tu làm bán hàng đa cấp; có đồng tu làm buôn bán tại điểm học Pháp v.v.. Giai đoạn đầu tôi rất lo lắng, nghĩ thầm rằng tại sao đồng tu lại làm như thế? Tôi cần phải trao đổi với đồng tu đó như thế nào? Sau này tôi đọc được một đoạn Pháp của Sư phụ:

“Bản thân chúng ta chẳng phải ở phương diện nào đó chưa đúng sao?’ Thực ra [nếu] bản thân quả thực đã minh bạch rồi, thực hiện ngay chính rồi, [thì] những người đó, những biểu hiện đó đã không có rồi; là vì trong các đệ tử Đại Pháp sẽ không xuất hiện bất kể sự việc vô duyên vô cớ nào, cũng không cho phép; ai cũng không dám (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC [2009])

Tôi minh bạch rằng, nguyên lai vẫn là phải hướng nội. Tôi có phải cũng có vấn đề sùng bái đồng tu không? Suy nghĩ cẩn thận thì là có. Bản thân cho rằng đồng tu nào tu tốt thì liền coi lời nói của vị ấy là có lý, cho rằng đồng tu nào tu không tốt thì liền không muốn nghe chia sẻ của anh ta. Ngoài ra, đồng tu tốn thời gian đi đăng ký hàng hóa mà đồng tu khác bán, thời gian trao đổi qua lại, lãng phí rất nhiều thời gian cứu người. Như vậy tôi chẳng phải cũng từng vì chấp trước của bản thân mà đi làm một số việc lãng phí thời gian, gây can nhiễu đến việc cứu người sao? Đồng tu đến điểm học Pháp bán đồ hoặc làm bán hàng đa cấp là không đúng, tôi đã nhìn thấy nhưng không dám nói rõ, sợ dẫn đến xung đột, khiến sự việc tồi tệ hơn, chẳng phải tôi cũng đang tát nước theo mưa sao?

Cuối cùng tôi nhận ra rằng, không phải tôi đang giúp các đồng tu quy chính, mà là cùng các đồng tu quy chính. Tuy làm phụ đạo viên mới hơn nửa năm, nhưng tôi đã hiểu được thế nào là thực tu, thế nào là hướng nội vô điều kiện. Thỉnh thoảng khi tôi cảm thấy rất khó, câu thơ của Sư phụ liền hiện ra: “Hằng tâm cử túc vạn cân thối, Nhẫn khổ tinh tấn khứ chấp trước” (Đăng Thái Sơn, Hồng Ngâm). Cái tâm ngại khó kia cũng liền buông bỏ được.

Giúp đỡ các đồng tu cũ tham gia học Pháp nhóm

Trong bài Giảng Pháp tại Pháp hội Miền Tây Mỹ quốc 2015 có câu hỏi:

Đệ tử: Người phụ trách của địa phương ở Đại Lục hiện giờ phải chăng nên nỗ lực tìm lại những đồng tu ngày xưa? [Nên chăng] giúp đỡ những đồng tu không tinh tấn tổ chức nhiều nhóm học Pháp, học Pháp cho nhiều, dẫn họ bước ra giảng chân tướng cứu người?

Sư phụ: Cái đó là nên, vẫn là nên [làm], nhưng cần chú ý an toàn.”

Tìm về đồng tu ngày xưa cũng là một trách nhiệm to lớn của phụ đạo viên như tôi. Tôi thường trao đổi với các đồng tu tại điểm học Pháp, hy vọng mọi người xem xung quanh mình có đồng tu nào đã rất lâu rồi không tới điểm học Pháp, luyện công. Quan tâm tới họ nhiều hơn, khuyến khích họ trở lại hoàn cảnh tu luyện tập thể.

Địa khu chúng tôi có tình cảnh khá đặc thù, chính là có rất nhiều đồng tu là người trí thức cao, không ít người trong đó đang công tác tại các viện khoa học, viện nghiên cứu. Còn có hai vị theo học MIT, một trường đại học khoa học kỹ thuật trứ danh, cũng có giáo sư và sinh viên là đồng tu. Ngày thường họ làm việc hoặc học tập đều khá bận rộn, áp lực lớn, cho nên khó bảo đảm việc học Pháp, luyện công. Ngày nghỉ họ muốn giúp đỡ người nhà, thế nên rất lâu mới tham gia học Pháp tập thể, có người thời gian dài đã ly khai khỏi môi trường học Pháp tập thể.

Những đồng tu này chính là ở trong giới chủ lưu của xã hội, đồng sự, bạn bè, ông chủ, thầy giáo của họ chính là những chúng sinh chúng ta mời đi xem Thần Vận. Bộ phận chúng sinh này cần mọi người cùng nhau đi cứu độ. Vì tôi mời những đồng tu này cùng học Pháp, cho nên đã nỗ lực thành lập điểm học Pháp gần đây, khiến các đồng tu này trước tiên có thể học Pháp nửa giờ sau khi tan tầm, đồng thời mỗi tuần lại tăng thêm thời gian học Pháp và giao lưu.

Hiện tại trạng thái tu luyện của các đồng tu khu vực chúng tôi ngày càng ổn định, số lượng đồng tu tới điểm học Pháp đã nhiều hơn, từ từ bước ra tham dự việc thu thập chữ ký ủng hộ “khởi kiện Giang Trạch Dân”, giúp đỡ tổ chức hội nghị công bố cuốn sách mới “Bức hại tà ác trước nay chưa từng có”, tham dự quảng bá Thần Vận. Đương nhiên còn chưa đạt được kỳ vọng của Sư phụ đối với chúng ta, cho nên tôi muốn cùng các đồng tu nhất loạt buông bỏ chấp trước, vững bước tiến nhanh, cứu độ thêm nhiều người hơn nữa, sau đó tất cả theo Sư phụ trở về nhà!

Chia sẻ trên đây nếu có điều gì không dựa trên Pháp, xin các đồng tu từ bi chỉ ra thiếu sót.

Con xin tạ ơn Sư phụ. Xin cảm ơn các đồng tu.

(Bài chia sẻ tại Pháp hội Chia sẻ Kinh nghiệm Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tại Đài Loan năm 2015)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/12/17/320582.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/12/22/154195.html

Đăng ngày 08-01-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share