Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-9-2015] Hai học viên Pháp Luân Đại Pháp đã vượt qua được nghiệp bệnh và chấn thương nghiêm trọng nhờ niềm tin kiên định của họ với Sư phụ và Đại Pháp.

Học viên A là một cư sỹ Phật giáo và bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào năm 2008. Học viên B là một học viên lâu năm, đã bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào năm 1994.

Cả hai đều biết rằng tu luyện là một việc nghiêm túc và cựu thế lực sẽ lợi dụng bất kỳ sơ hở nào để can nhiễu các học viên. Tuy nhiên, họ không quên rằng chừng nào họ còn giữ vững được niềm tin mạnh mẽ vào Sư phụ, thì họ có thể vượt qua mọi khảo nghiệm và thử thách.

Đột phá quan nghiệp bệnh

Học viên A nói rằng vào năm 2008, một học viên nói với cô về chân tướng Đại Pháp, về cuộc đàn áp và phong trào thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Cô ấy đã thoái Đoàn Thanh niên Cộng sản của ĐCSTQ. Cô ấy dừng việc đi chùa Phúc Sơn và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Trong một thời gian ngắn, mọi vấn đề về sức khỏe của cô đều biến mất, người thân và bạn bè cô đều chứng kiến việc này.

Tuy nhiên, theo thời gian trôi đi, cô ấy đã buông lơi học Pháp và gần như không coi bản thân mình như một người tu luyện khi gặp phải các vấn đề.

“Tôi đã quay trở lại làm một người thường và sơ hở đó đã bị cựu thế lực lợi dụng. Tôi bắt đầu xuất hiện triệu chứng của bệnh tiểu đường, nôn ra máu và mắt không thể nhìn rõ. Thay vì phải nhớ rằng mình là một học viên và cần phải hướng nội khi gặp vấn đề, tôi lại đến bệnh viện để trị bệnh,” cô nói.

Một đồng tu đã khuyên cô ấy tự rời khỏi bệnh viện. Đó là khi cô nhớ lại Pháp của Sư phụ.

Sư phụ giảng:

“Là người luyện công chư vị cứ mãi cho rằng đó là bệnh, trên thực tế chư vị đúng là đang cầu [nó]; chư vị cầu bệnh, cái bệnh ấy sẽ có thể nhập vào … Chúng ta còn có học viên đến bệnh viện làm cong mấy cái kim tiêm, cuối cùng ống thuốc cũng phụt ra ngoài, không có vào [thân thể]. Anh ta hiểu ra: ‘Ái chà, mình là người luyện công kia mà, mình không tiêm nữa’.” (Chuyển Pháp Luân)

Cô ấy đã quyết định làm thủ tục ra viện. Khi về nhà, cô học Pháp và luyện công. Cô cũng đã đột phá tâm sợ hãi và lo lắng. Cô chia sẻ với các đồng tu về những thiếu sót trong tu luyện của mình và cách mà cựu thế lực lợi dụng sơ hở của cô.

Nhờ sự giúp đỡ của các đồng tu, cô đã học Pháp tốt, giữ vững chính niệm và giới thiệu Đại Pháp với mọi người.

“Một đêm nọ, khi tôi đã ngủ say, tôi thấy Sư phụ tịnh hóa thân thể tôi. Tôi kêu lên: ‘Sư phụ! Sư phụ!’ Con gái tôi nghe thấy tiếng tôi kêu và đánh thức tôi dậy. Cháu nghĩ là tôi nằm mơ. Tuy nhiên tôi biết rằng đó không phải một giấc mơ. Tôi biết Sư phụ không bỏ rơi tôi.”

Tối hôm đó cô ấy ngủ rất ngon. Sau đó, cô nghe tiếng nhạc luyện công trong giấc ngủ, cô bật dậy và thấy đã 4 giờ sáng. Cô ấy nhận ra đó là Sư phụ nhắc nhở mình luyện công.

Nhờ kiên định tín Sư tín Pháp và kiên định tu luyện thường hằng, học viên A đã sớm hồi phục sức khỏe. Cô nói rằng mình đã thay đổi, tâm tính đã thay đổi và mọi thứ quanh cô đều chuyển biến.

“Tôi cảm thấy tôi không còn là một người thường nữa và trong tâm tôi biết rằng tôi phải tinh tấn trên con đường tu luyện của mình,” cô nói với các đồng tu.

Cổ tay bị gãy được chữa lành nhờ niềm tin kiên định vào Sư phụ

Học viên B đã 78 tuổi, và bắt đầu tu luyện từ tháng 5 năm 1994. Trước khi tu luyện Đại Pháp, bà bị chẩn đoán ngộ độc thủy ngân và nhiều bệnh khác. Tất cả những vấn đề sức khỏe của bà đều biến mất sau khi bà tu luyện Đại Pháp.

Tháng 11 năm 2013, bà đứng lên trên hai chiếc ghế đẩu, chiếc này chồng lên chiếc kia để lau trần nhà. Bà đã bị ngã và cổ tay trái bị chấn thương nặng.

Chấn thương này không thể cản trở bà học Pháp nhóm vào ngày thứ Sáu. Bà không thừa nhận can nhiễu của cựu thế lực và không quan tâm đến chấn thương đó. Tuy nhiên, lòng bàn tay và mu bàn tay trái của bà đã trở nên bầm tím và sưng to hơn.

Bảy ngày sau, con gái bà bắt bà phải đi bệnh viện. Kết quả chụp phim cho thấy đầu xương cẳng tay trái của bà bị dập nát; xương trụ bên trái của bà bị gãy và cổ tay bị trật khớp.

Bác sỹ đề nghị bà làm phẫu thuật sau khi chỗ sưng xẹp xuống. Các con bà ấy cũng cố gắng thuyết phục bà tìm cách điều trị.

Bà ấy đã từ chối và nói với các con rằng bà sẽ khỏe sau khi đọc Pháp và luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Bà nhắc họ nhớ lại rằng là bà đã thu được lợi ích như thế nào từ Đại Pháp và thuyết phục họ rằng bà không cần phải tới bệnh viện.

Bà hướng nội và tìm ra sơ hở của mình.

“Khi tôi học Pháp, tâm trí tôi không tập trung. Tôi đã không thể tu luyện tinh tấn, lại thừa nhận lý do tuổi tác và có tâm cầu an dật,” bà nói.

Bà nói thêm: “Tôi cũng có tâm sợ hãi, đặc biệt khi tôi giảng chân tướng trực diện cho mọi người về Đại Pháp. Không chỉ vậy, tôi cũng chấp trước vào bản sự, và tôi cần phải buông bỏ nó.”

Bà bắt đầu học Pháp tinh tấn hơn. Các đồng tu cũng hỗ trợ bà bằng cách cùng nhau phát chính niệm thanh trừ những nhân tố tà ác ở các không gian khác.

Bà kể: “Rất khó khăn và rất đau đớn khi di chuyển tay và các ngón tay, thậm chí chỉ một chút, vì vậy những chuyển động của tôi không được chính xác. Khi cơn đau quá mức chịu đựng, tôi đã thầm niệm: ‘Nan Nhẫn năng Nhẫn, Nan hành năng hành.’ (Chuyển Pháp Luân)“

Chấn thương cổ tay và gãy xương của bà đã biến mất sau một tháng.

“Tôi biết chắc chắn rằng chừng nào chúng ta còn tin tưởng tuyệt đối vào Sư phụ và Đại Pháp, thì chúng ta có thể vượt qua mọi khảo nghiệm. Đây chính là năng lượng của Đại Pháp và uy đức vĩ đại của Sư phụ tôn kính,” bà nói.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/9/25/315854.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/10/12/153195.html

Đăng ngày 01-01-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share