Bài viết của một học viên Đại Pháp ở khu tự trị Quảng Tây, Trung Quốc

[MINH HUỆ 31-10-2015] Đầu năm 2015, cha tôi bắt đầu bị giảm cân và đau bụng thường xuyên. Ông nghĩ bệnh loét dạ dày mà đã phẫu thuật hơn 20 năm trước [giờ] tái phát.

Vài tháng sau, bụng của ông càng trở nên sưng to, ông ăn không ngon, ngủ không yên. Ông đã giảm gần 15 cân và không thể đi đại tiện.

Ông phải nhập viện và tiến hành nội soi. Bác sỹ nói nguyên nhân cha tôi không thể đại tiện được là vì một khối u ung thư trong ruột kết của ông đã phát triển lớn đến mức nó gần như chặn hoàn toàn lối thông của ruột, gây tắc nghẽn trong ruột. Cách chữa trị duy nhất là phẫu thuật, nhưng thậm chí sau đó nó không thể chữa được hoàn toàn.

Các bác sỹ khuyên cha tôi tiến hành phẫu thuật ngay lập tức, nhưng ông đã từ chối. Ông đã gần 80 tuổi và thể chất yếu. Với khối u lớn như thế, không chỉ là rủi ro lớn trong phẫu thuật mà ông còn không thể chịu được hóa trị. Chúng tôi không thể làm được gì.

Hàng ngày cha tôi nằm trên giường, ông vừa ôm bụng vừa nhìn tôi với sự tuyệt vọng. Tôi nói với ông: “Đã đến bước này, chỉ có Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp mới có thể cứu cha. Nhưng cha phải tin vào Đại Pháp và thoái Đảng cùng các tổ chức liên đới của nó.”

Cha tôi là một giáo viên tiểu học về hưu và đã sống qua thời Đại Cách mạng Văn hóa, ông [từng] bị đấu tố và bức hại. Lý do đó cộng với một cuộc đời gian khổ đã biến ông trở thành một người nhút nhát và sợ sệt, [ông] hầu như hiếm khi tươi cười. Khi anh chị em tôi còn trẻ, ông luôn bảo chúng tôi hướng tới cuộc sống êm ả, làm theo những gì ĐCSTQ nói và [nhất trí] theo những quy tắc [của nó].

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp sau khi cố gắng chữa bệnh không thành. Tôi đã mắc nhiều căn bệnh kỳ lạ mà bác sỹ không thể chẩn đoán hay điều trị. Tôi cũng thử nhiều loại khí công khác nhau với hy vọng tìm thấy một phương thuốc, nhưng tôi chỉ thấy tệ hơn [mà thôi].

Tình trạng của tôi cứ dai dẳng cho đến khi tôi tìm thấy Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi bắt đầu tu luyện, những vấn đề hay bệnh tật của tôi đều biến mất và tôi nhìn trẻ hơn. Mặc dù tôi lớn tuổi nhất trong các anh chị em ruột, nhưng nhìn tôi lại trẻ nhất. Cha tôi chứng kiến những thay đổi tích cực mà tôi trải qua và rất ủng hộ môn tu luyện này.

Ngày 20 tháng 7 năm 1999, nhà độc tài Trung Quốc Giang Trạch Dân bất chấp luật pháp và tiến hành cuộc đàn áp tàn bạo Pháp Luân Công. Vì là một học viên nên tôi bị đuổi việc, bị bắt và bị buộc phải trải qua các khóa tẩy não.

Sau khi được thả ra từ trại tạm giam, phòng 610 địa phương và lãnh đạo đơn vị nơi tôi làm việc đã phái đặc vụ theo dõi và đe dọa tôi, cố gắng để buộc tôi dừng tu luyện.

Gia đình tôi cũng bị ảnh hưởng và bị tổn thương bởi những khó nạn của tôi. Cha tôi là người bị ảnh hưởng bởi ĐCSTQ nặng nề nhất, ông nhiều lần bảo tôi dừng tu luyện. Ông luôn ở trong trạng thái lo lắng. Sau này khi tôi cố gắng nói với ông về môn tu luyện và thuyết phục ông thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó, ông đã từ chối nghe.

Tôi nghĩ rằng mình quá chấp trước vào tình cảm gia đình, vì vậy tôi đã ngừng cố gắng thuyết phục cha mình làm tam thoái.

Thời gian ở trong bệnh viên, cha tôi quyết định thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó. Tôi bảo ông nhẩm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân–Thiện–Nhẫn hảo.” Mặc dù cha tôi nửa tin nửa ngờ, ông vẫn nhẩm những câu đó trong thời gian rảnh.

Sau một vài ngày, chứng đau bụng của ông dần dần thuyên giảm và ông có thể đi đại tiện được. Dường như nạn này của ông cuối cùng đã qua, và ông tươi cười trở lại. Sau một tuần, ông đã xuất viện.

Về đến nhà, cha tôi lại tất bật với cuộc sống thường nhật và vẫn còn nghi ngờ Đại Pháp. Hai tuần sau, những triệu chứng của ông quay trở lại và ông phải nhập viện lần nữa. Họ phát hiện căn bệnh ung thư của ông đã phát triển.

Cha tôi xin các bác sỹ giúp giảm đau đớn cho mình, nhưng với tuổi tác và tình trạng nghiêm trọng của ông, họ không thể làm được gì.

Tôi nói với cha: “Bây giờ chỉ có Sư phụ Lý Hồng Chí mới cứu được cha. Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp là cách duy nhất để giải quyết tận gốc bệnh của cha, nhưng quá trình loại bỏ nghiệp bệnh không hề dễ dàng.” Tôi mua cho cha máy nghe nhạc MP3 và để ông nghe những bài giảng của Sư phụ.

Vào đêm thứ hai nghe giảng, cha tôi bắt đầu bị tiêu chảy, nó kéo dài khoảng ba ngày. Vào đêm thứ ba, ông bắt đầu tươi cười trở lại. Đêm thứ tư, ông có thể nói chuyện vui vẻ với mọi người và bớt đau bụng. Sau khi xuất viện, cả gia đình đã khuyến khích ông học Pháp thường xuyên hơn.

Sáu tháng sau, những triệu chứng tắc ruột và đau bụng của cha tôi đã hoàn toàn biến mất. Theo các bác sỹ, thì giờ lẽ ra ông đã qua đời rồi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/10/31/318343.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/11/29/153873.html

Đăng ngày 15-12-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share