Bài viết của các học viên Pháp Luân Công ở Bắc Kinh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 22-9-2015] Tháng 6 năm 1998, Đài truyền hình Bắc Kinh đã phát sóng các báo cáo sai sự thật về Pháp Luân Công. Các học viên đã nói với nhân viên đài phát thanh về Pháp Luân Công và cách mà họ đã được lợi ích từ môn tu luyện.
Điều này được biết như “Sự cố Đài truyền hình Bắc Kinh”, và thực tế nó đã quảng bá cho Pháp Luân Công và ngày càng có nhiều người tìm đến học. Các điểm luyện công của Pháp Luân Công xuất hiện khắp Bắc Kinh.
Thời gian ấy, tôi đang giảng dạy tại Đại học Y Liên hiệp Bắc Kinh. Tháng 9 năm 1998, đồng nghiệp của tôi là anh Lâm đã nói với tôi rằng Ủy ban Thể dục Thể thao Quốc gia yêu cầu tất cả các nhóm khí công phải đăng ký.
Như vậy, Pháp Luân Công sẽ được xem là “hợp pháp”, Hiệp hội Nghiên cứu Pháp Luân Công đã lên kế hoạch đăng ký với Ủy ban Thể dục Thể thao. Để làm việc đó, chúng tôi cần thông tin của các học viên mà đã được cải thiện sức khỏe [sau khi tu luyện].
Không khó để tìm những người được hưởng lợi ích từ Pháp Luân Công
Anh Lâm và tôi đã đến Tổng cục Thể dục Quốc gia Tiên Nông Đàn. Họ nói rằng chúng tôi cần có tư liệu để chứng minh rằng ít nhất 30 học viên bị bệnh đã được hồi phục, và dĩ nhiên nhiều hơn thì càng tốt.
Năm 1992, Sư phụ Lý Hồng Chí đã bắt đầu truyền dạy Pháp Luân Công ra công chúng, và môn tu luyện đã nhanh chóng được phổ truyền trong những năm tiếp theo. Tại các công viên, quảng trường, hai bên đường phố và các lô đất trống, bạn có thể nhìn thấy rất nhiều người luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công vào sáng sớm. Hầu hết mọi người đều không biết nhau, mặc dù họ gặp nhau mỗi buổi sáng.
Hầu hết các điểm luyện công đều được treo một tấm biểu ngữ màu vàng mô tả ngắn gọn về Pháp Luân Công. Hai hoặc ba học viên [tình nguyện làm công tác phụ đạo] để dạy động tác cho những người mới cũng như đảm bảo rằng mọi người đều luyện đúng các động tác.
Bởi vì có rất nhiều người tu luyện Pháp Luân Công nên chúng tôi không gặp mấy khó khăn khi thu thập thông tin của những người được hưởng lợi ích từ môn tập.
Bất kể điều gì cũng tuân theo các nguyên lý của Pháp Luân Công
Anh Lâm, sinh ra tại một ngôi làng ở miền Nam Trung Quốc, là một người trẻ tuổi và năng động. Anh ấy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1994. Anh học hành chăm chỉ và đạt điểm số cao trong các kỳ thi đại học, và được Đại học Y Liên hiệp Bắc Kinh phê chuẩn cho đi học thạc sỹ sinh học. Giáo sư hướng dẫn đã đề nghị anh học tiếp lên tiến sỹ.
Anh phải làm một cuộc thí nghiệm mà yêu cầu giết hàng trăm con chuột bạch. Các học viên Pháp Luân Công không được sát sinh, vì vậy anh đã hỏi người hướng dẫn mình rằng liệu anh có thể làm một thí nghiệm khác không, nhưng người hướng dẫn nói là không được. Nếu không đáp ứng các yêu cầu, anh sẽ không được nhận bằng tiến sỹ cũng như mất cơ hội trở thành giảng viên của trường đại học đó và phải trở về nhà. Sau khi suy nghĩ rất nhiều, anh Lâm đã viết một lá thư nói rằng mình sẵn sàng trở về nhà. Người hướng dẫn anh đã thay đổi suy nghĩ, vì vậy anh Lâm đã lấy được bằng tiến sỹ và được nhận một vị trí giảng dạy trong trường.
Sự tu luyện được phản ánh thông qua cuộc khảo sát
Một vài giáo viên và sinh viên tại Đại học Y Liên hiệp Bắc Kinh tu luyện Pháp Luân Công. Họ cùng nhau đưa ra nhiều ý tưởng để tìm cách thu thập dữ liệu về lợi ích sức khỏe của Pháp Luân Công. Cuối cùng họ quyết định thực hiện một cuộc khảo sát dịch tễ học trong đó bao gồm tỷ lệ mắc bệnh, [khu vực] phân bố, vấn đề kiểm soát dịch bệnh trong khu dân cư và gửi biểu mẫu tới các học viên ở Bắc Kinh.
Trong cuộc khảo sát này, các học viên sẽ đưa ra các so sánh về sức khỏe của họ trước và sau khi tu luyện Pháp Luân Công. Bất kỳ học viên nào bị bệnh trước khi tu luyện Pháp Luân Công đều có thể tham gia. Do hạn chế về thời gian, nên họ chỉ tập trung vào các học viên ở Bắc Kinh, mặc dù học viên ở các thành phố khác đều biết về cuộc khảo sát và đã tham gia.
Anh Lâm đã soạn thảo mẫu khảo sát và chúng tôi đưa nó cho vị chuyên gia dịch tễ học. Ông ấy nói rằng mặc dù biểu mẫu đơn giản nhưng khá đầy đủ, nhưng cần phải khảo sát trên diện rộng dân số. Lượng khảo sát càng nhiều thì kết quả càng chính xác. Vị chuyên gia cũng đề nghị rằng sẽ có lợi hơn nếu mỗi trường hợp đều có các kết quả kiểm tra sức khỏe trước và sau khi tu luyện Pháp Luân Công.
Chúng tôi không đồng ý với đề nghị đó, bởi vì chúng tôi không khảo sát những thay đổi trong các chỉ số xét nghiệm của bệnh nhân trước và sau khi uống thuốc. Chúng tôi chỉ khảo sát những thay đổi về thể chất một cách toàn diện của các học viên trước và sau khi tu luyện Pháp Luân Công.
Các học viên được yêu cầu mô tả:
- Sức khỏe của họ trước và sau khi tu luyện Pháp Luân Công
- Tình trạng thể chất của họ trước và sau khi tu luyện Pháp Luân Công
- Trạng thái tinh thần của họ trước và sau khi tu luyện Pháp Luân Công
Trong khảo sát của mình, tất cả chúng tôi cần phải biết tình trạng sức khỏe của họ trước và sau khi tu luyện Pháp Luân Công.
Cách mà các học viên nhìn thấy những thay đổi trong vấn đề sức khỏe của mình có liên quan đến việc họ ngộ ra các nguyên lý của Pháp Luân Công như thế nào. Không có quy định hay yêu cầu nào cả. Vì vậy, làm thế nào để họ có thể hoàn thành mẫu khảo sát phụ thuộc vào việc họ quan sát và hiểu về những thay đổi sức khỏe của mình kể từ khi tu luyện Pháp Luân Công. Nó phản ánh việc họ đề cao tâm tính của mình như thế nào, từ đó dẫn đến những thay đổi trên thân thể. Vì vậy cuộc khảo sát cũng phản ánh sự tu luyện của họ.
Các chỉ số y tế có thể đưa đến những kết quả sai
Sau khi cuộc đàn áp bắt đầu, có một số người đã công kích cuộc khảo sát này. Họ chỉ ra rằng không có các chỉ số y tế nên không thể chứng minh những thay đổi của người được khảo sát, và nếu không có các chỉ số y tế thì không thể chứng minh rằng các học viên đã được phục hồi.
Trong số hơn 10.000 học viên được khảo sát, 50% người có hơn ba bệnh, trong khi 90% số người mắc một bệnh. Nhiều người bị bệnh mãn tính và hiểm nghèo thậm chí không thể chữa được. Họ đã phục hồi sau khi tu luyện Pháp Luân Công một thời gian ngắn.
Ngay cả nếu các học viên được yêu cầu thực hiện tất cả các xét nghiệm, kết quả kiểm tra cũng sẽ không phản ánh tình trạng sức khỏe tổng quát của họ là tốt hay xấu. Cuộc khảo sát của chúng tôi đưa ra ba câu hỏi khảo sát, đã phản ánh được hết tình trạng tổng quan của một học viên.
Thông qua nhiều trường hợp được công bố trong các bài viết trên trang Minh Huệ, nhiều học viên đã khỏi rất nhiều bệnh sau khi họ tu luyện Pháp Luân Công. Nhiều người không cần uống bất kỳ loại thuốc nào sau khi họ bắt đầu tu luyện.
Cô Mã Trung Ba bị hoại tử hai bên đầu xương đùi, đã được chẩn đoán thông qua chụp CT cắt lớp. Cô không thể đi bộ và phải bò. Cô cũng mắc nhiều bệnh khác nữa. Sau khi tu luyện Pháp Luân Công chỉ ba ngày, cô đã có thể đi lại bình thường. Bác sỹ của cô nghe câu chuyện đã thực hiện thêm một lần chụp cắt lớp khác, kết quả cho thấy không có gì thay đổi. Các bác sỹ nghĩ rằng điều đó thật kỳ lạ.
Trên thực tế, nó không hề kỳ lạ. Một bác sỹ khác đã thực hiện một xét nghiệm và thấy rằng mật độ xương của cô rất cao. Bác sỹ kết luận rằng cô đã hồi phục, mặc dù bề ngoài chỏm xương đùi của cô trông không có gì thay đổi. Những người bình thường có lẽ không thể hiểu được điều này.
Những gì chúng tôi muốn nói ở đây là các chỉ số y tế có thể không phản ánh được một cách thực chất tình trạng của [một người]. Có người cảm thấy không khỏe, nhưng kiểm tra y tế lại trả về kết quả là mọi thứ đều bình thường. Tuy nhiên, có người có các chỉ số y tế bất thường, nhưng anh ta lại cảm thấy rất khỏe. Việc này không phải là hiếm trong các thực hành lâm sàng.
Thu thập và hoàn thiện các dữ liệu
Chúng tôi đã đưa biểu mẫu khảo sát tới Trung tâm Phụ đạo Bắc Kinh. Sau đó biểu mẫu này được phân phát tới các điểm luyện công. Các phụ đạo viên ở các điểm luyện công đưa chúng cho những học viên địa phương để hoàn thành biểu mẫu và gửi trả lại kết quả cho chúng tôi.
Các học viên cao tuổi chiếm phần lớn cuộc khảo sát và họ không được học hành nhiều. Nhưng việc đó không hề gây khó khăn cho họ. Họ đã nhờ sự trợ giúp để hoàn thành bản khảo sát. Với sự phối hợp của các phụ đạo viên, bản khảo sát đã nhanh chóng được hoàn thành. Trong vòng một tuần, chúng tôi đã nhận được hơn 10.000 biểu mẫu.
Sau khi các biểu mẫu được trả về, chúng tôi đã sàng lọc và nhập dữ liệu vào cơ sở dữ liệu cũng như loại bỏ các biểu mẫu chưa đầy đủ thông tin. Chỉ có một vài học viên có máy tính cá nhân và một học viên được phép sử dụng máy tính tại nơi làm việc của mình vào ban đêm.
Hơn 30 học viên đã giúp [chúng tôi] nhập dữ liệu. Mất ba đêm và một ngày Chủ Nhật để hoàn thành dữ liệu của 14.000 biểu mẫu. Nhiều học viên làm việc ban ngày và nhập liệu vào ban đêm. Họ đến, làm việc và rời đi khi công việc đã hoàn thành mà không để lại danh tính.
Chúng tôi đã nhập dữ liệu từ 12.731 biểu mẫu. Anh Lâm đã phân tích dữ liệu và viết thành báo cáo. Các học viên khác đưa ra các đề xuất và hoàn thiện nó. Anh Lâm làm việc ban ngày tại sở làm của mình và dành nhiều đêm để hoàn thành bản thảo đầu tiên. Trung tâm Phụ đạo đã nhờ nhiều chuyên gia y tế và các giáo sư kiểm tra chúng. Họ đưa ra một số ý kiến đóng góp trước khi chúng tôi hoàn thành bản cuối cùng.
Niềm tin kiên định của các học viên không thể bị lay chuyển
Giai đoạn này đã trở thành một phần của lịch sử. Sau khi cuộc đàn áp bắt đầu, các học viên tại Đại học Y Liên hiệp Bắc Kinh đều bị sa thải. Một số người bị đánh đập và tra tấn. Một số bị bắt, một số khác bị đưa vào các trại lao động cưỡng bức và một vài người bị giam cầm. Một số học viên đã bị tàn phế vì bức hại. Một số người thì bị suy nhược tinh thần. Một số rơi vào tình cảnh cơ cực và không thể về nhà vì cuộc bức hại.
Tuy nhiên, không bức hại nào có thể thay đổi được các học viên Pháp Luân Công chân chính. Không sinh mệnh nào có thể lay chuyển được niềm tin kiên định của các học viên Pháp Luân Công.
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2015/9/22/-315953.html
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2015/11/9/153583.html
Đăng ngày 30-12-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.