Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc,
[MINH HUỆ 3-11-2015] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính!
Xin chào các đồng tu!
Kể từ tháng Năm năm nay, nhóm học Pháp của tôi và nhiều các học viên khác mà tôi biết đã bắt đầu đệ đơn kiện hình sự cựu độc tài Trung Quốc Giang Trạch Dân. Tuy nhiên trong quá trình khởi kiện có không ít khó khăn nảy sinh, Cựu thế lực đã lợi dụng nhân tâm và sơ hở của học viên mà gây ra không ít can nhiễu. Sau đây là một vài thể ngộ của tôi khi khởi kiện Giang trong những tháng vừa qua.
Việc khởi kiện và tính huống ở địa phương chúng tôi
Khi tôi biết đến phong trào kiện Giang hồi tháng Năm, tôi nhận ra rằng mình cần phải kiện Giang, nhưng lại không biết phải thực hiện ra sao. Tôi chờ xem các học viên khác làm như thế nào để kiện Giang, rồi tôi sẽ làm theo. Đến cuối tháng Năm, một học viên phụ trách các hạng mục giảng chân tướng bị bắt. Đồng tu này rất tinh tấn, và chúng tôi không hiểu vì sao sự việc này lại xảy ra.
Chồng của học viên đó rất tức giận vì học viên đó bị bắt bởi tu luyện Pháp Luân Công và từ chối phối hợp với các học viên. Anh ấy đưa ra phương án trả tiền cho chính quyền để giải cứu vợ mình. Điều này nghe có vẻ hợp lý và chúng tôi rất vui mừng khi biết học viên đó chỉ bị quản chế hành chính chứ không bị kết án tù dài hạn và có khả năng sẽ sớm được trả tự do.
Tuy nhiên, chính quyền bắt đầu viện đến nhiều lý do nhằm đòi nhiều tiền hơn nữa. Chúng tôi thanh tỉnh ra mình đang ỷ lại vào một người thường, thay vì chiểu theo phương thức của người tu luyện để cứu đồng tu, nên tà ác đã dùi vào sơ hở này. Chúng tôi nhanh chóng phân công triển khai hàng loạt các công việc để giải cứu đồng tu, một số người gọi điện đến các nhân viên chính quyền tham dự vào vụ bắt giữ nữ đồng tu, một số viết thư cho họ, một số khác tới gần trại tạm giam phát chính niệm.
Các học viên ở các nhóm học Pháp gần khu vực chúng tôi gần như dành toàn bộ thời gian của họ vào việc giải cứu đồng tu này và hầu như không chú ý đến việc kiện Giang. Sự tình không có tiến triển mà ngày càng trở nên tồi tệ hơn, nỗ lực giải cứu đang diễn ra theo chiều hướng ngày một xấu đi.
Thời điểm đó một học viên ở nơi khác đã gọi điện thoại cho tôi và hỏi tôi về tình huống hiện tại. Khi tôi nói với cô ấy, cô ấy bảo tôi: “Bạn không biết rằng việc quan trọng nhất bây giờ là kiện Giang sao?” Tôi thật sự bị chấn động và tôi đã thức tỉnh.
Tôi chia sẻ lại với các học viên địa phương và chúng tôi nhận thấy rõ ràng rằng việc kiện Giang là một dấu mốc quan trọng trong Chính Pháp và tất cả mọi thứ trong vũ trụ này đều xoay quanh nó.
Danh tính của các học viên trước nay vẫn chưa khi nào công khai, và do đó chính quyền liên tục dựa vào việc này để bắt giữ các học viên. Khi kiện Giang, các học viên phải cung cấp thông tin cá nhân, không chỉ cho riêng bản thân một cá nhân nào đó, mà còn phải cung cấp cho cả các tòa án và các viện kiểm sát, và các cơ sở chuyên bức hại họ.
Kiện Giang có nghĩa là một học viên phải tiến hành làm một cách công khai, cao thượng và không để tâm sợ hãi nổi lên, và tuyệt đối phủ nhận an bài của cựu thế lực. Điều này có nghĩa rằng ngay cả việc giải cứu các học viên đang bị giam giữ cũng xoay quanh việc kiện Giang bởi vì nó là cách hiệu quả nhất để tiêu diệt tà ác và giải cứu các học viên.
Sau đó, chúng tôi nhận ra rằng làn sóng kiện Giang sẽ tác động đến tinh thần của toàn xã hội nhân loại. Nó sẽ cứu được những ai vẫn đang còn bị lừa dối bởi những lời dối trá về Pháp Luân Công của chế độ Trung Quốc, đặc biệt là cán bộ công nhân viên chức, các nhân viên tòa án và các quan chức trong hệ thống tư pháp. Chúng tôi biết rằng chúng tôi cần phải tập trung vào những người này trong nỗ lực giải cứu của mình.
Trong khoảng thời gian này tôi đã đọc được một bài viết trên Minh Huệ Net về một vị luật sư biện hộ của một học viên, vị ấy đã công khai buộc tội Giang là “kẻ thù của quốc gia” ngay tại tòa án. Điều này khiến tôi nhận ra rằng việc kiện Giang sẽ có một tác động tích cực tới người dân, và giúp họ có cái nhìn chính xác về tình huống này.
Khi chúng tôi hoàn toàn dựa trên các các Pháp lý để suy xét vấn đề, chúng tôi biết mình phải thông tin cho các nhân viên chính quyền biết về cuộc bức hại và việc kiện Giang. Họ cần có cơ hội để thể hiện một thái độ phản đối Giang và có một tương lai tươi sáng. Chúng tôi cũng cần phải bắt đầu khởi kiện Giang vì đây là một sứ mệnh lịch sử mà Sư phụ đã giao phó cho chúng ta.
Chúng tôi thu thập thông tin của toàn bộ các luật sư ở trong thành phố. Hai học viên, đồng thời cũng là thân nhân của học viên bị bắt giữ, đã phối hợp cùng tôi nói chuyện với các vị luật sư này nhân danh việc thuê họ để giúp giải cứu cho người học viên kia.
Vị luật sư đầu tiên mà chúng tôi gặp đã nói thẳng với chúng tôi rằng có một lệnh cấm chính thức không được xử lý các vụ việc của Pháp Luân Công. Sau đó anh ấy đã đưa ra một ví dụ về một người bị bắt giữ vì tu luyện Pháp Luân Công. Người trong câu chuyện của anh ấy thật ra chính là tôi! Tôi nhìn thẳng vào mắt anh ấy và nói với anh ấy rằng Pháp Luân Công không làm điều ác và rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) là kẻ ác. Tôi chỉ ra cho anh ấy rằng cuộc đàn áp này không hề có một cơ sở pháp lý nào và rằng anh ấy đừng tin vào những gì anh ấy đang thấy.
Sau đó, hàng chục luật sư mà chúng tôi gặp cũng đều rất sốc khi hiểu rằng cuộc bức hại này thực sự là phi pháp. Phần đa số họ đều muốn xử lý các vụ việc của chúng tôi sau khi biết về tình huống thực sự phía sau cuộc đàn áp, và họ tin rằng các học viên không hề phạm bất kỳ tội gì.
Trong khi chúng tôi đến gặp các luật sư đó, tôi đã chuẩn bị sẵn đơn kiện Giang của mình. Ba ngày sau khi chúng tôi bắt đầu giảng chân tướng cho các luật sư đó, và người học viên bị bắt giữ đã được trả tự do.
Trong khi các học viên địa phương đang chuẩn bị đơn kiện của họ, hai người trong số họ đã bị bắt. Đây là một đòn mạnh giáng xuống và đột nhiên chúng tôi cảm thấy bị áp lực nặng nề và cảm thấy thất bại. Sự sợ hãi đã lan rộng ra mà toàn bộ chúng tôi đều ngừng liên lạc với nhau. Nỗ lực giải cứu dừng lại, và quá trình kiện Giang cũng tương tự như vậy.
Tôi nhận được xác nhận từ Viện kiểm sát Tối cao và Tòa án Tối cao rằng họ đã tiếp nhận đơn kiện của tôi. Nhìn vào giấy xác nhận, tôi nhận ra rằng hai vụ bắt giữ kia chính là các nhân tố tà ác đang can nhiễu đến nỗ lực kiện Giang mà chúng tôi đang tiến hành! Chúng muốn các học viên chúng tôi hoảng loạn và sợ hãi.
Tôi đếp gặp từng học viên một, và cho họ thấy giấy xác nhận mà tôi vừa mới nhận được. Họ được khích lệ và nhanh chóng nhận ra rằng chúng tôi không nên bị rơi vào cái bẫy của tà ác. Chúng tôi phải đi trên con đường đã được an bài và rằng đó là cách tốt nhất để tiêu hủy tà ác và giải cứu các học viên.
Đến cuối tháng Bảy, bảy học viên trong số chúng tôi đã gửi đơn kiện thành công và một trong hai học viên bị bắt giữ đã được trả tự do.
Đảo ngược can nhiễu thành lợi thế
Trước khi người học viên thứ hai được trả tự do, một học viên trẻ, cô Mạnh [hóa danh] bị nghiệp bệnh rất nặng. Cô ấy hốc hác và vùng bụng bị trướng lên rất to. Cô Mạnh sống ở ngoài thị trấn cùng với mẹ, mẹ cô cũng là một học viên, đã đến để chăm sóc cho cô. Họ không biết đến các học viên khác và đã nhiều năm nay họ tu luyện tách biệt với chỉnh thể các học viên.
Họ trở về quê nhà để gặp các học viên mà họ biết. Ngày hôm sau, cô Mạnh phải nhập viện và đang gần kề cái chết.
Bộ dạng của cô Mạnh trông rất đáng sợ và tôi không muốn các học viên khác, đặc biệt là các học viên mới, cảm thấy tuyệt vọng và đau buồn khi nhìn thấy tình trạng này và làm suy yếu việc kiện Giang. Tôi đến gặp cô ấy trong bệnh viện và động viên cô ấy hãy hướng nội. Cô ấy nói với tôi rằng cô ấy đã cố gắng, nhưng không giúp được gì. Sư phụ giảng:
“Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.” (Bài trừ can nhiễu, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)
Sau đó chúng tôi cùng nhau học bài “Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2015” của Sư phụ. Trong bài giảng Pháp này Sư phụ giảng:
“Nhưng trong hoàn cảnh như thế, mà có thể ý thức ra chỗ thiếu sót của bản thân, thì quá khó khăn, đúng không? Quả thực rất khó. Người mà người ta gặp khi ra khỏi cửa, thì tư duy của họ chính là như thế, các tiếp xúc giữa người với người đều như thế, thì làm sao đây?”
“[Còn] có Đại Pháp mà. cựu thế lực cũng nói thế, ‘các vị chẳng phải là đệ tử Đại Pháp sao, các vị cần chiểu theo Đại Pháp mà tu, các vị cần chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp mà làm’”
Tôi nói với cô Mạnh rằng Sư phụ không muốn chúng ta chậm trễ trong việc cứu người và rằng cô ấy cũng cần phải kiện Giang. “Học viên thành thạo về máy tính mới bị bắt giữ và nhiều học viên lớn tuổi cần chị giúp đỡ đánh máy các đơn kiện và đưa chúng lên Internet. Chị vẫn chưa hoàn tất việc mình cần làm và đã đến lúc chị rời khỏi bệnh viện rồi.” Cô ấy hiểu ra vấn đề và gật đầu.
Khi tôi cùng các học viên khác phát chính niệm ở bệnh viện, tôi thấy Sư phụ và một sinh mệnh ở cao tầng đang diệt trừ đi những sinh vật kỳ dị ở phía trên giường của cô Mạnh. Một lần nữa tôi biết rằng chúng tôi đang đi trên con đường chân chính. Vài ngày sau cô Mạnh được xuất viện.
Sau khi cô Mạnh trở về nhà, cô đã giúp nhiều học viên chuẩn bị xong đơn kiện và gửi các bản sao đơn kiện của họ lên Internet. Trong khi cô ấy giúp đỡ các học viên khác, sức khỏe của cô ấy ngày một tiến triển tốt lên. Các thế lực tà ác muốn chúng ta đi chậm lại bằng việc khiến cô Mạnh ốm, nhưng thay vào đó chúng lại đưa đến cho chúng ta một học viên thành thạo những kỹ năng mà chúng tôi đang cần vào thời điểm tuyệt vọng.
Đến cuối tháng Bảy, đồng tu thứ hai được trả tự do. Thêm bốn học viên nữa đã gửi đơn kiện Giang thành công vào tháng Tám.
Loại bỏ chấp trước và đề cao chỉnh thể
Nhiều học viên lớn tuổi không biết đọc cũng như không biết viết là vấn đề nổi cộm trong các học viên ở địa phương chúng tôi. Tôi cảm thấy mình phải có trách nhiệm giúp các đồng tu đó viết các đơn kiện Giang của họ.
Sau khi tôi giúp một học viên viết đơn kiện, tôi cùng với bà đi đến nhiều nơi khác nhau trong thành phố trong nhiều ngày để xác thực một số địa điểm từng xảy ra bức hại. Chúng tôi đã gặp rất nhiều khó khăn.
Chúng tôi hướng nội trong quá trình này và một cụm từ hiện lên trong tâm trí của học viên đó, “Hãy phóng hạ chấp trước của bạn, trong đó có chấp trước vào sinh tử. Hãy buông bỏ chấp trước vào sinh tử, như vậy, bạn sẽ không có thêm chấp trước nào nữa.”
Người học viên này nhận ra rằng mọi việc không diễn ra suôn sẻ là vì cô ấy vẫn để tâm đến sinh tử. Sau đó cô ấy chỉ có một niệm: “Con sẽ làm mọi điều mà Sư phụ dạy, và con xin phó thác mọi việc cho Sư phụ.” Khi ấy các đơn kiện hình sự Giang của chúng tôi đã có thể gửi đi được.
Tuy nhiên, nhiều ngày sau cô ấy vẫn không nhận được thư xác nhận từ Viện kiểm sát Tối cao. Cô nghĩ: “Kiện Giang là điều mà Sư phụ muốn, không ai có thể ngăn cản việc này.” Cô ấy gửi lại đơn kiện hình sự Giang của mình và ngay sau đó cô ấy đã nhận được xác nhận.
Một học viên ban đầu cho rằng kiện Giang là việc làm nguy hiểm, và nghĩ rằng sẽ sử dụng hóa danh để kiện. Tôi chia sẻ với cô ấy quan điểm của mình: Một học viên đi đến cổng Thiên đường tuyệt mỹ, ở đó các vị Thần đã chăn cô lại. “Bạn là ai?” một vị Thần hỏi. Người học viên trả lời vị Thần bằng một hóa danh, rồi vị Thần đó tìm toàn bộ danh sách tên mà không không hề thấy hóa danh đó.
Sau đó người học viên nhận ra rằng kiện Giang là sứ mệnh và vinh diệu của mỗi đệ tử Đại Pháp. Cô hoàn thiện đơn kiện hình sự Giang và đã gửi thành công đơn kiện của mình.
Một nhóm học viên khác mà tôi biết đã đệ đơn kiện Giang vào tháng Chín vừa qua. Làn sóng đưa Giang ra công lý đang ngày càng tăng lên.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/11/3/318478.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/11/4/153514.html
Đăng ngày 10-12-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.