[MINH HUỆ 24-7-2015] Vợ tôi sắp 50 tuổi và đã tu luyện Pháp Luân Công được vài tháng. Nhưng khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tiến hành cuộc bức hại, cô ấy trở nên sợ hãi và đã ngừng tu luyện.

Dần dần cô ấy bắt đầu tin vào những tuyên truyền bịa đặt của ĐCSTQ đối với Pháp Luân Công, và càng ngày càng hiểu sai về Đại Pháp. Khi “vụ tự thiêu” vốn do ĐCSTQ dàn dựng được công bố, cô ấy không thể ngủ được vì sợ tôi làm điều gì đó cực đoan.

Tôi bị kết án một năm lao động cưỡng bức sau khi đi đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công. Vợ tôi phải tự mình làm việc và chăm sóc con cái. Mọi người trong gia đình đã khuyên cô ly dị tôi. Mặc dù đã từ chối, nhưng sự hục hặc của cô ấy đối với tôi ngày càng tăng.

Khi đang ở trong trại lao động, tôi đã bị đuổi việc. Sau khi được thả, vợ tôi không đưa tiền cho tôi bởi vì cô ấy sợ rằng tôi có thể tiếp tục sử dụng tiền để đến Bắc Kinh thỉnh nguyện.

Tôi nhận một công việc ở một thị trấn khác để kiếm sống. Vợ tôi quyết định nghỉ hưu sớm và đưa con chúng tôi đi theo.

Sau khi chuyển đến, cô ấy rất lo lắng mỗi khi tôi tham gia các buổi học Pháp nhóm, đôi khi còn mỉa mai tôi một cách nặng nề.

Lòng tốt của các học viên đã làm vợ tôi cảm động

Tôi đã cố gắng thuyết phục vợ tôi đồng ý để tổ chức một nhóm học Pháp ở nhà. Sau khi thường xuyên gặp gỡ tiếp xúc với các học viên khác, cô ấy dần chấp nhận họ và bắt đầu có hiểu biết hơn sự thật về Pháp Luân Công.

Vào một buổi tối muộn tháng 10 năm 2012, khoảng hơn chục cảnh sát xuất hiện trước cửa nhà tôi. Họ sử dụng một chiếc khóa vạn năng để mở cửa chống trộm xông vào nhà lục soát và lao đến bắt giữ tôi một cách thô bạo.

Khi đó vợ tôi sợ hãi và cảm thấy bất lực, nhưng các học viên khác đã hỗ trợ cô ấy. Họ đã liên lạc và giúp cô ấy chuẩn bị lên kế hoạch giải quyết tình huống. Một số tìm cách thuê luật sư, một số góp tiền, một số cùng đi với cô ấy đến trại tạm giam để yêu cầu thả tôi, một số viết bài chi tiết về việc tôi bị bức hại và nhanh chóng gửi đến Minh Huệ Net để thông báo danh tính những kẻ tham gia bức hại.

Sự giúp đỡ vô tư từ các đồng tu đã làm giảm đi áp lực đè lên vợ tôi và giúp cô ấy vượt qua khó khăn.

Vợ tôi đã cảm động sâu sắc từ những hành động vô tư vô ngã của các đồng tu và thấy rằng họ là những người vị tha và luôn quan tâm đến người khác. Cô ấy cảm thấy gần gũi hơn với các đồng tu và Đại Pháp.

Thái độ của vợ tôi đã thay đổi

Sau sự việc này, tôi thường rủ vợ tôi cùng tham gia nhóm học Pháp chung. Cô ấy luôn vui vẻ tham gia và cũng trở nên vô tư sẵn sàng giúp đỡ những người khác.

Tháng trước, chồng của một đồng tu bị ốm rất nặng, vì vậy hai vợ chồng tôi đã tới thăm họ. Khi nhìn thấy người chồng của vị đồng tu đó bi quan chán nản mất ý chí tiếp tục sống vì bệnh tật hành hạ, vợ tôi đã nói với anh ấy rằng: “Anh không nên nghĩ như vậy. Tất cả chúng ta đều có duyên tiền định với Đại Pháp. Nếu anh tin vào Đại Pháp và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” thường xuyên, anh sẽ khỏe thôi”.

Khi tôi nói với mọi người về Pháp Luân Công, cô ấy thường giúp bằng cách khuyên họ thoái Đảng. Trong quá khứ thì hoàn toàn ngược lại, cô ấy ngăn cản tôi giảng chân tướng.

Cô ấy không còn cố gắng ngăn tôi giảng chân tướng nữa, và đôi khi nhắc nhở tôi chú ý tới vấn đề an toàn và sử dụng trí huệ của mình khi nói chuyện với mọi người.

Khi một số đồng tu bị bắt giữ, cô ấy đi cùng tôi để động viên và giúp đỡ các thành viên trong gia đình của họ.

Một đồng tu ở địa phương tôi bị bắt giữ gần đây, và gia đình anh ấy đang gặp khó khăn trong việc chăm sóc con của anh ấy. Vợ tôi đã tình nguyện đưa đứa bé về nhà tôi. Cô ấy thật sự quan tâm đến đứa bé, và những người khác nghĩ rằng đứa bé là con cô ấy.

Đại Pháp đã thay đổi vợ tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/7/24.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/8/30/152312.html

Đăng ngày 30-11-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share