Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Hà Nam, Trung Quốc
[MINH HUỆ 7-9-2015] Vào 6 giờ 10 phút chiều ngày 20 tháng 8 năm 2015, khi tôi và vợ tôi vừa phát chính niệm xong, bỗng có tiếng gõ cửa. “Ai đó?” chúng tôi hỏi. “Tôi là cảnh sát đây, tôi có thể vào được không?” Tôi ra mở cửa và mời anh ấy vào nhà.
Trước khi anh ấy cất lời, chúng tôi đã bắt đầu nói về lá đơn kiện Giang Trạch Dân mà chúng tôi đã nộp trong tháng 6. Chúng tôi mô tả tội ác bức hại Pháp Luân Công của Giang Trạch Dân và nói với anh ấy rằng Chu Vĩnh Khang, một trùm an ninh do đích thân Giang Trạch Dân bổ nhiệm hiện đang phải chịu án tù chung thân, và những người trong hệ thống thực thi pháp luật Trung Quốc đã dính líu quá sâu vào cuộc bức hại.
Người cảnh sát nói: “Cả nhà Chu Vĩnh Khang hiện đã bị bắt. Pháp Luân Công là một tín ngưỡng và tu luyện Pháp Luân Công không vi phạm pháp luật.”
Tôi nói: “Tôi đã xem cuộc phỏng vấn một chuyên gia pháp luật trên truyền hình. Theo lời người chuyên gia này thì bất cứ hoạt động nào, nếu như pháp luật không tuyên bố là bất hợp pháp thì đều là hợp pháp.” Tôi nói với anh ấy về tàng tự thạch ở huyện Quý Châu có dòng chữ “Trung Quốc Cộng sản Đảng vong.” Và Đảng Cộng sản Trung Quốc giống như cái cối xay thịt. Nó sẽ không bảo vệ bất cứ ai và không thể tin cậy.
Người cảnh sát gật đầu đồng tình khi nghe chúng tôi nói. Anh xin lỗi vì đã đưa ra những lời bình luận thiếu tôn trọng các học viên Pháp Luân Công trước đây, và đã đồng ý thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản và các tổ chức liên đới của nó.
Chúng ta là những đệ tử Đại Pháp, nên nghe theo lời Sư phụ dạy và phải đảm nhận vai chính trong việc giảng chân tướng cứu độ chúng sinh. Những sỹ quan cảnh sát này tìm tới chúng ta để được nghe chân tướng và được giúp đỡ.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/9/7/315305.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/9/19/152594.html
Đăng ngày 17-11-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.