Bài viết của một học viên Đại Pháp ở châu Âu

[MINH HUỆ 21-6-2015] Tên tôi là Milena và được sinh ra ở Croatia.

Một khởi đầu khó khăn

Cha tôi bỏ mẹ tôi khi tôi vừa mới sinh ra. Hai năm sau, mẹ tôi chuyển đến sống ở một thành phố khác và để tôi lại với bà. Thật không may, bà tôi thường xuyên đối xử không tốt với tôi. Tôi đã bỏ đi lang thang và ngủ ở cánh đồng.

Người hàng xóm báo lại tình cảnh của tôi với Sở Nội vụ Thanh thiếu niên, và cuối cùng họ tìm thấy cha tôi. Ông đưa tôi về sống với gia đình mới của mình, nơi tôi bị đánh đập rồi than khóc. Điều đó đã khiến tôi khao khát đi tìm mẹ.

Tôi đến Đức sau khi tốt nghiệp trung học cơ sở và được đào tạo về thương mại. Tôi kết hôn năm 18 tuổi và có hai đứa con trong bốn năm. Cuộc hôn nhân này kéo dài 14 năm.

Nỗi buồn và bước thụt lùi

Chồng cũ của tôi đưa các con đi cùng anh ấy đến Serbia. Chúng tôi ly hôn sau đó, và tòa án trao quyền nuôi con cho anh ấy vì khả năng tài chính của anh tốt hơn.

Bọn trẻ không dám tới gặp tôi vì sợ cha chúng. Mất con khiến tôi trở nên tuyệt vọng, và tôi bắt đầu có những vấn đề tâm lý. Tôi mất bốn năm mới đòi được quyền đến thăm bọn trẻ, và tôi chỉ có thể làm điều ấy trong bí mật.

Vài năm sau, con trai lớn của tôi bị bệnh bạch cầu và đã qua đời sau hai năm chịu nhiều đau đớn. Sau đó, tôi cảm thấy trống rỗng. Cuộc sống hoàn toàn chằng còn ý nghĩa gì đối với tôi.

Mặc dù đã tái hôn, tôi quyết định chuyển ra ngoài và bắt đầu cuộc sống của riêng mình. Tôi làm việc chăm chỉ nhưng chỉ có thể đủ chi tiêu cho cuộc sống. Cuối cùng tôi thành lập công ty riêng, nhưng tôi vẫn không hề hạnh phúc.

Tôi luôn có một cảm giác mạnh mẽ rằng mình đang tìm kiếm điều gì đó, nhưng tôi lại không biết đó là gì. Tôi tham gia các lớp học tâm lý, nhưng nó không giải quyết được vấn đề của tôi.

Sau đó tôi bị chẩn đoán rối loạn thần kinh cột sống. Tôi gặp vài bác sĩ nhưng không ai có thể chữa trị được. Một vài người gợi ý làm phẫu thuật, nhưng tôi lưỡng lự về cách giải quyết ấy và đã nghĩ chắc hẳn sẽ có biện pháp tốt hơn.

Tìm thấy Pháp Luân Công

Tôi tiếp tục tìm kiếm cho đến một ngày tôi gọi cho một người bạn và hỏi cô ấy xem có lớp học nào dạy ngồi thiền không. Cô ấy đã giúp tôi tìm trên mạng và sau đó đưa cho tôi thông tin liên lạc của một người đàn ông và anh ấy đã hướng dẫn tôi tập Pháp Luân Công (hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp).

Anh ấy gợi ý tôi đọc cuốn sách Đại Viên Mãn Pháp. Cuộc sống và thái độ của tôi thay đổi hoàn toàn sau khi tôi đọc cuốn sách trên.

Tôi cũng đọc cuốn sách chính của Pháp Luân Công, Chuyển Pháp Luân. Tôi đã bị thu hút ngay từ dòng đầu tiên. Tôi nhanh chóng về nhà sau khi tan làm, thậm chí không ăn gì, tôi tiếp tục đọc cuốn sách. Tôi tìm thấy rất nhiều câu trả lời cho những thắc mắc của tôi về cuộc sống. Tôi bị cuốn hút bởi những nguyên lý trong cuốn sách.

Trước đó tôi đã băn khoăn về rất nhiều thứ: Tôi đang sống vì điều gì? Tại sao nhiều rắc rối lại xảy đến với tôi như vậy? Chúng có quan hệ gì với tôi? Sau khi đọc cuốn sách, tôi đã hiểu ra rằng con người phải chịu nghiệp lực trong các kiếp luân hồi, và rằng trong cuộc sống này, chúng ta phải hoàn trả những gì ta đã mắc nợ từ những kiếp trước.

Cuộc sống của tôi chuyển biến tốt hơn

Tôi đã trải nghiệm những thay đổi đáng kể. Tôi cư xử với mọi người một cách thông minh, bảo trì tâm trí sáng suốt và không còn cảm thấy sợ hãi nữa. Bệnh rối loạn thần kinh xương sống của tôi đã khỏi mà không cần bất kì phương thuốc nào. Quan hệ của tôi với chồng tôi cũng được cải thiện. Anh ấy nói tôi đã trở thành một người hoàn toàn khác. Anh ấy sau đó cũng bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân.

Tôi vốn không thích chủ nhà của mình trong nhiều năm, và thường xuyên nghĩ đến việc chuyển đi. Sau khi học nguyên lý nhẫn và thiện, tôi đối xử với cô ấy một cách khác hẳn. Cô ấy nhận thấy điều đó và hỏi tôi tại sao tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã giải thích nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn cho cô ấy. Cô ấy hoàn toàn đồng ý.

Tôi dừng tranh đấu với người khác trong kinh doanh. Tôi có thể giữ được bình tĩnh ngay cả khi khách hàng đột nhiên hủy các cuộc hẹn. Sư phụ giảng:

“những người tu luyện chúng ta giảng ‘tùy kỳ tự nhiên’; cái gì của chư vị thì sẽ không mất, cái gì không của chư vị thì chư vị [dù có] tranh [giành] cũng không được.” (Bài giảng thứ bảyChuyển Pháp Luân)

Khi tôi chiểu theo các Pháp lý, những khách hàng mới đã gọi điện hẹn gặp và các khách hàng cũ cũng quay trở lại.

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể hạnh phúc đến vậy.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/6/21/311211.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/7/4/151392.html

Đăng ngày 06-09-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share