Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-05-2015] Không lâu sau khi đính hôn, tôi bắt đầu thấy những dấu hiệu đầu tiên của căn bệnh của mình. Lúc đầu tôi trải qua một số triệu chứng nhẹ, nhưng chúng đã nhanh chóng phát triển thành cơn đau ở vùng bụng. Lúc đầu, tôi giữ im lặng, nhưng khi bị đau đớn đến mức không thể chịu đựng được, tôi đã tâm sự với mẹ và bà đã đưa tôi tới bệnh viện.

Chẩn đoán cho thấy có một khối u ung thư ở ống dẫn trứng đang chuyển sang giai đoạn cuối, và thậm chí nếu phẫu thuật, tôi cũng chỉ có thể sống được thêm năm năm. Tuy nhiên, nếu không phẫu thuật, tôi sẽ không sống được đến Tết.

Do dự

Tôi bị sốc và không thể tin được sau khi nghe kết quả chẩn đoán. Chỉ cách đây vài ngày, tôi còn đang suy nghĩ về cuộc sống hôn nhân tương lai của mình. Giờ đây, sau khi nhận ra giấc mơ khó trở thành hiện thực, tôi cảm thấy vô cùng cay đắng.

Chị gái và anh rể tôi nói: “Khoa học công nghệ hiện đại rất tiến bộ, hẳn phải có cách chữa được. Miễn là có tia hy vọng, em không được bỏ cuộc.” Họ nói thêm: “Dù không có ống dẫn trứng, em vẫn có thể có con thông qua thụ tinh trong ống nghiệm.”

Lúc này, mẹ tôi nói: “Con hãy tin vào Pháp Luân Đại Pháp và con sẽ ổn thôi.” Mẹ tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hai năm và thường xuyên cố gắng khuyên tôi cũng tu luyện. Tuy nhiên, tôi không muốn và cho rằng chỉ những người già muốn lấp đầy khoảng trống trong cuộc sống mới chấp nhận một môn tu luyện như vậy.

Mẹ tôi nói rằng việc tu luyện Đại Pháp hay đi bệnh viện tỉnh là lựa chọn của tôi. Tôi đã quyết định đi bệnh viện tỉnh, nhưng để ngỏ lựa chọn tu luyện Đại Pháp.

Lựa chọn tu luyện Đại Pháp

Chẩn đoán tại bệnh viện tỉnh còn cho kết quả tệ hơn so với bệnh viện thành phố. Cha tôi bắt đầu chuẩn bị cho tôi nhập viện, trong khi những người thân của tôi bắt đầu chuẩn bị để chăm sóc tôi sau ca phẫu thuật.

Trước ngày phẫu thuật, các bác sĩ nói với cha tôi rằng khối u đã lan rộng hơn và họ sẽ phải cắt bỏ toàn bộ tử cung.

Tôi bị đẩy vào tình thế khó khăn. Tôi sẽ không thể sinh con sau ca phẫu thuật này. Tôi cũng quan sát những bệnh nhân ung thư giống tôi ở cùng xã và nhận thấy họ phải chịu đựng phẫu thuật và hóa trị nhiều chừng nào. Đó là khi tôi bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về việc tu luyện.

Sau khi mẹ tôi bắt đầu tu luyện, tôi đã quan sát thấy những sự cải biến lớn trong sức khỏe của bà. Bà khuyên chúng tôi sống chiểu theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Đại Pháp. Từ lâu tôi đã xem lời khuyên của bà như chuyện mê tín dị đoan. Tuy nhiên, trong tuyệt vọng tôi đã quyết định rời bệnh viện và tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Trở về nhà, tôi học các sách Đại Pháp và luyện các bài công pháp. Nhưng, tôi vẫn hoài nghi và chỉ mong tưởng tới việc được chữa bệnh. Tuy nhiên, đức tin của tôi vào Đại Pháp đã trở nên kiên định sau khi đọc bài giảng của Sư phụ Lý về việc tại sao con người lại có bệnh tật. Những gì Sư phụ giảng rất có đạo lý và khác với những cuốn sách mà tôi từng đọc cho đến nay.

Bị người thân can nhiễu

Cha tôi đã qua đời khi tôi còn nhỏ. Mẹ tôi tái hôn và cha dượng chuyển tới sống cùng gia đình chúng tôi. Ông là một người tốt, đã tận tình chăm sóc cho gia đình tôi và theo thời gian ông cũng đã giành được sự ủng hộ từ các cậu của tôi.

Cha dượng tôi bị hàng xóm gây áp lực phải khuyên tôi tiến hành phẫu thuật. Vì không thể khiến tôi dao động, nên ông liền quyết định đưa các cậu của tôi đến làm chứng cho mình.

Các cậu của tôi đã kịch liệt chỉ trích cha dượng tôi. Cậu út của tôi nói với ông rằng: “Nếu cháu tôi vì không được phẫu thuật mà xảy ra chuyện gì thì tôi sẽ kiện ông.” Người cha dượng thật thà và tốt bụng của tôi đã cố gắng giải thích với họ, nhưng vô ích. Cuối cùng, ông đáp: “Tôi có thể làm gì khác nếu nó không muốn phẫu thuật? Nếu có chuyện gì xảy ra với nó, thì tôi sẽ rời khỏi nhà này.”

Thấy tình cảnh của cha dượng, tôi nhanh chóng làm rõ rằng là do tôi đã quyết định không tiến hành phẫu thuật và cha dượng không có lỗi. Các cậu của tôi im lặng và làm theo lời cha dượng, tôi ghi âm lại tuyên bố của mình làm bằng chứng chứng minh rằng đây là quyết định của riêng cá nhân mình.

Chiểu theo các Pháp lý

Cậu cả đã hỏi về lễ đính hôn của tôi. Tôi nói: “Chúng ta nên thông báo cho họ. Hôn nhân là một quyết định quan trọng mà sẽ ảnh hưởng tới cả đời người. Hơn nữa, anh ấy là con một. Nếu chúng ta không nói gì thì tương lai sẽ có hậu quả lớn. Giờ cháu đã là một học viên, cháu sẽ chiểu theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Đại Pháp và nói với họ sự thật.”

Khi bố mẹ chồng chưa cưới biết tình trạng của tôi, họ yêu cầu chúng tôi hủy hôn ước. Theo truyền thống, nếu cô dâu hủy hôn ước, thì gia đình nhà gái phải trả lại của hồi môn cho gia đình nhà trai. Vì vậy, chúng tôi đã quyết định trả lại tiền làm của hồi môn.

Hàng xóm của tôi khuyên chúng tôi không trả lại của hồi môn, vì họ cho rằng là do nhà trai đã hủy hôn ước. Tôi nói: “Chúng ta không lên lợi dụng người khác. Phải khó khăn lắm họ mới kiếm được món tiền này và hủy hôn ước không phải là một quyết định dễ dàng đối với họ. Họ có lẽ cũng chưa từng muốn chuyện như thế này xảy ra!”

Một cuộc đời mới

Sau khi trả lại của hồi môn, tôi cảm thấy nhẹ lòng. Không lâu sau, tôi không còn những triệu chứng bệnh tật nữa. Tôi không chỉ vẫn sống mà còn khỏe mạnh và hạnh phúc hơn trước. Đại Pháp đã ban cho tôi một cuộc đời mới, điều mà y học hiện đại có thể sẽ không bao giờ làm được.

Phép màu của Đại Pháp thì chỉ những người tin tưởng vào môn tu luyện mới cảm nhận được. Tôi chân thành hy vọng rằng có nhiều người hơn sẽ tới tìm hiểu về Pháp Luân Đại Pháp và nhận được lợi ích từ môn tập.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/5/1/308196.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/5/16/150565.html

Đăng ngày 19-06-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share