Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-04-2015] Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi tham gia quân đội Trung Quốc. Cũng như mọi người ở Trung Quốc ngày nay, tôi bị giáo dục trở thành một người vô thần và bị tiêm nhiễm bởi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Trong tâm tôi, những quan niệm về Thần, Phật và tu luyện là những điều mê tín và phong kiến, không phù hợp với thời đại hiện nay. Sau khi xuất ngũ, tôi trở thành một người bình thường, sống theo dòng chảy của xã hội.

Tôi tình cờ biết về Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 05 năm 2011, và quan điểm của tôi đã hoàn toàn thay đổi.

Chuyển Pháp Luân hóa giải nghi hoặc của tôi

Vào ngày 23 tháng 05 năm 2011, tôi sử dụng phần mềm Freegate để vượt tường lửa của ĐCSTQ, và tìm thấy cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Trước đây tôi đã từng nhìn thấy đường dẫn tới cuốn sách này, nhưng không dám mở ra vì những tuyên truyền phỉ báng của ĐCSTQ – Tôi sợ rằng mình sẽ gặp rắc rối.

Tuy nhiên, một câu nói của Khổng Tử chợt vang lên trong tâm tôi: “Tứ thập nhi bất hoặc” (Tạm dịch: Đến tuổi 40 người ta sẽ thấu hiểu tất cả, không còn nghi hoặc) Tôi nhận ra rằng mình đã ngoài 40 tuổi và có thể tôi sẽ hối tiếc nếu mình không thử tìm hiểu về Pháp Luân Đại Pháp. Sau một thoáng do dự, tôi đã vượt qua nỗi sợ hãi.

Tôi bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân. Càng đọc, tôi càng bị lôi cuốn. Mọi thứ trong sách dường như thật có lý.

Sư phụ giảng:

“Bởi vì [khi] cá nhân ấy hễ muốn đi theo đường tu luyện, ý niệm ấy vừa mới động, [thì] giống như ánh vàng kim loé sáng, chấn động mười phương thế giới.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi quyết định rằng mình muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và sẽ kiên quyết dù có gặp nhiều trở ngại đến đâu.

Cải biến thân thể

Sư phụ bắt đầu tịnh hóa thân thể tôi, như Ngài đã giảng:

“Tịnh hoá thân thể chỉ hạn cuộc cho những ai đến học công chân chính, những ai đến học Pháp chân chính.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi cảm thấy có gì đó xoay chuyển trong bắp đùi mình trong vòng hai ngày. Tôi lại cảm thấy những cơn đau ở vai phải khoảng một tuần sau đó. Tôi tiếp tục trải qua một số cơn đau và nhớ ra rằng mình từng bị những vấn đề đó sau một tai nạn trong khi luyện tập trong quân đội. Sau đó tất cả đau đớn tôi phải chịu trong hơn 20 năm đã biến mất.

Không chỉ đau đớn biến mất mà những triệu chứng khác như suy nhược thần kinh, viêm dạ dày, u nang gan, viêm tiền liệt tuyến và thoái hóa đốt sống cổ cũng biến mất.

Sau khi tôi bắt đầu tu luyện, tôi không cần phải gặp bác sĩ hay điều trị nữa. Tôi không còn hút thuốc, uống rượu hay đánh bạc.

Tôi kiên quyết chăm chỉ đọc các sách Đại Pháp, sống theo tiêu chuẩn Chân Thiện Nhẫn của Đại Pháp, và làm một người tốt.

Cải biến nhân tâm

Tôi sinh ra tại một ngôi làng ở Trung Quốc vào năm 1965, và lớn lên trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa. Các bức tường tại trường tiểu học bị che phủ bởi các áp phích cộng sản và chúng tôi bị dạy các học thuyết cộng sản.

Khi gia nhập quân ngũ, tôi bị ngập trong thuyết vô thần và duy vật. Buổi học chính trị được tổ chức vào mỗi chiều thứ 5 là một ví dụ điển hình về việc ĐCSTQ tẩy não người dân. Một người lính trẻ sẽ bị huấn luyện để chỉ nghe theo thượng cấp và bỏ qua suy nghĩ của bản thân. Tôi chẳng còn một chút lòng tốt nào và không tin vào Thần Phật.

Năm 2006, tôi nhận được hai cuộc gọi tại nơi làm việc từ các học viên Pháp Luân Đại Pháp bên ngoài Trung Quốc. Tôi từ chối nghe và đã sỉ nhục người gọi trước khi dập máy. Giờ tôi biết rằng mình đã sai và muốn xin lỗi vì cách hành xử của mình.

Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, những độc tố của ĐCSTQ trong tâm tôi đã được loại trừ.

Sư phụ giảng:

“Trong nghiên cứu khoa học [thân] thể người, hiện nay các nhà khoa học đều nhận định rằng tư duy xuất phát từ đại não chính là vật chất. Như vậy nó là một thứ tồn tại vật chất, nhưng chẳng phải nó [cũng] là thứ ở trong tinh thần con người hay sao? Chẳng phải là nhất tính là gì? Cũng như vũ trụ mà tôi giảng, nó có tồn tại vật chất, đồng thời nó có tồn tại đặc tính.” “[Tôi] nói rõ cho chư vị một chân lý: toàn bộ quá trình tu luyện của người ta chính là quá trình liên tục tống khứ tâm chấp trước của con người. Con người trong xã hội người thường, kẻ tranh người đoạt, kẻ lừa người dối, chỉ vì chút đỉnh lợi ích cá nhân mà làm hại người khác; các tâm ấy đều phải vứt bỏ.” (Chuyển Pháp Luân)

Khi tôi đọc đoạn Pháp trên, tôi chợt nhận ra mình đã bị đầu độc và lừa dối bởi ĐCSTQ ra sao. Thay vì tập trung để làm công việc thật tốt, tôi đã cố gắng dùng quyền lực để kiếm được nhiều tiền hơn. Tôi vắt óc để tìm cách làm hài lòng thượng cấp và vượt trên đồng nghiệp. Bây giờ tôi mới nhận ra suy nghĩ của mình hèn hạ như thế nào trước khi tôi tu luyện Đại Pháp.

Vượt quan

Trong hai năm đầu sau khi đắc Pháp, tôi chỉ tu luyện ở nhà một mình. Tôi tự học các bài công pháp và cũng phát chính niệm.

Sư phụ giảng:

“Đã mang danh đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, [thì] giải thoát cá nhân không phải là mục đích tu luyện; [mà] cứu độ chúng sinh mới là đại [thệ] nguyện của chư vị khi đến [cõi người nơi] đây, và là trách nhiệm và sứ mệnh mà lịch sử đã giao phó cho chư vị; do đó, một lượng lớn các chúng sinh đã trở thành đối tượng mà chư vị [cần] cứu độ.” (Hãy vứt bỏ tâm con người, và hãy cứu độ thế nhân)

Tôi nhận ra rằng những đồng nghiệp của mình chưa biết chân tướng về Đại Pháp, vì thế tôi đã đưa cho họ tài liệu thông tin. Tôi gửi các DVD về vụ tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn tới giám đốc vào cuối tháng 8 năm 2013. Vài ngày sau một thượng cấp đã gọi và hỏi rằng tôi có tập luyện Pháp Luân Đại Pháp không.

Tôi nói: “Đại Pháp dạy người ta tuân theo những nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và làm người tốt.” Người thượng cấp đã bỏ ngoài tai và yêu cầu những người quản lý gây áp lực khiến tôi từ bỏ môn tập.

Họ không biết rằng tôi đã trở thành một người tu luyện chân chính trong quãng thời gian hai năm tu luyện Đại Pháp. Tôi không sợ hãi vì tôi biết Sư phụ sẽ quản tôi. Tôi bình tĩnh và niệm trong tâm:

“Đệ tử chính niệm túc
Sư hữu hồi thiên lực” (Sư Đồ ÂnHồng Ngâm II)

Dưới sự trợ giúp của Sư phụ, tôi đã vượt quan và không bị bức hại.

Khi nhìn lại quãng đường tu luyện của mình, tôi nhớ lại mọi điều mình đã làm từ ngày đầu tiên. Tôi học cách hướng nội bất cứ khi nào tôi gặp trở ngại, sống theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn, và tu luyện tâm tính.

Với sự dìu dắt của Sư phụ, tôi không gặp bất cứ trở ngại thực sự nào mặc cho cuộc bức hại. Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm tạ Đại Pháp. Và cảm ơn những học viên đã giúp đỡ tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/3/11/306115.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/4/12/149693.html
Đăng ngày 15-06-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share