Bài viết của một học viên tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-12-2014] Tôi đắc Pháp năm 1999, ngay trước khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu cuộc bức hại. Vì tôi luôn sợ sẽ bị bắt và bị tra tấn, nên tôi không hỏi thông tin liên lạc của các đồng tu, và dần dần, tôi mất liên lạc với họ.

Trong thời gian này tôi rất kiên định tu luyện, và luôn đối đãi với bản thân như một đệ tử Đại Pháp. Tôi làm mọi việc chiểu theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn trong công việc và trong cuộc sống hàng ngày.

Nhờ sự bảo hộ của Sư phụ, và cũng bởi làm tốt ba việc, tâm tính của tôi cũng dần đề cao lên. Tâm sợ hãi của tôi cũng nhanh chóng giảm đi, và tôi mong một ngày nào đó có cơ hội giao lưu gặp gỡ các đồng tu.

Nhưng trong hoàn cảnh cuộc đàn áp khốc liệt lan rộng khắp Trung Quốc, làm sao tôi có thể tìm các đồng tu khác? Các bài chia sẻ đăng trên website Minh Huệ đều gợi ý nên phát chính niệm và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Do đó, khi tôi phát chính niệm, tôi đã thêm một niệm xin Sư phụ giúp đỡ.

Ba tháng sau, một cơ duyên đã đến. Một hôm, khi tôi nói chuyện với một phụ nữ về thoái ĐCSTQ, và bà ấy nói với tôi rằng một người bạn đã giúp bà ấy thoái xuất rồi. Tôi đã hỏi xin cô ấy số liên lạc của người bạn đó, và vài ngày sau, tôi nhận được điện thoại từ cô ấy.

Tìm ra những thiếu sót của bản thân

Sau khi tiếp xúc với các đồng tu, họ thường chỉ ra các tâm chấp trước của tôi. Do đó tôi nhanh chóng đề cao tâm tính. Tôi cũng thường thu được rất nhiều lợi ích từ những lần giao lưu chia sẻ kinh nghiệm tu luyện thường xuyên của chúng tôi.

Trong môi trường này, khi tôi có những niệm đầu hoặc có những hành xử không phù hợp với Pháp, dù có thể tôi không nhận ra, nhưng các đồng tu khác sẽ từ bi chỉ ra cho tôi, vì thế tôi có thể quy chính bản thân và không đi sai đường.

Có nhiều đồng tu tu luyện rất tinh tấn, và tôi thường cảm nhận được sự từ bi và nhẫn nại của họ. Khi tôi nhận ra sự khác biệt giữa trạng thái tu luyện của họ và tôi, tôi đã nỗ lực đề cao bản thân.

Có lần một học viên phối hợp cùng tôi làm các đĩa DVD Thần Vận. Tuy nhiên, cô ấy luôn đến muộn, vì vậy tôi phải làm việc một mình. Khi cô ấy đến, cô ấy mang theo rau và đề nghị tôi đi mua vỏ bánh bao để làm bánh bao. Tôi không hài lòng với việc này. Tôi nghĩ rằng tôi đã dành thời gian nghỉ trưa để làm tài liệu, còn chồng tôi cũng phải dành thời gian nghỉ trưa của anh ấy để trông con của chúng tôi. Chính vì vậy, tôi đã từ chối vì nghĩ rằng không nên dùng thời gian này để làm bánh bao.

Vị đồng tu không biết tình huống của tôi và nghĩ tôi hơi khắt khe, nhưng cô ấy đã khoan dung đối đãi với tôi. Cô ấy phối hợp cùng tôi hoàn thành công việc.

Cũng bởi những người tu luyện chúng ta tu luyện giữa người thường, nên chúng ta có thể có những suy nghĩ giống như người thường. Đôi khi tôi quan sát thấy rằng các học viên tu luyện tinh tấn nhưng lại không hành xử chiểu theo Đại Pháp. Tại sao lại như vậy? Có thể là tôi cũng còn có những niệm đầu và chấp trước tương đồng. Sư phụ đã dùng cách này để phơi bày chúng và giúp tôi tống khứ chúng.

Trong khi chúng tôi đang làm tài liệu, thì máy in mới trục trặc. Một học viên đã cố gắng trong một thời gian dài nhưng không thể sửa được nó. Tôi nghĩ rằng vì tôi đã từng học qua điện tử và cơ giới, nên tôi có thể sửa nó, nhưng người học viên kia lại không muốn cho tôi chạm vào máy in, và nói với tôi rằng tôi chính niệm không đầy đủ. Thay vào đó, tôi được yêu cầu làm các cuốn sách nhỏ. Tôi im lặng và tiếp tục làm các cuốn sách đó, nhưng ngay cả sau khi tôi rời đi, tâm tôi vẫn nghĩ về sự việc này. Họ nói với tôi rằng ngày mai máy in sẽ được sửa xong.

Mặc dù chiểu theo Pháp thì chúng ta cần phải nhẫn, nhưng tôi chỉ có thể nhẫn trong nước mắt. Một phản ứng của đồng tu đã thức tỉnh tôi, và nhắc tôi rằng đó chỉ là một việc nhỏ. Toàn bộ sự việc không đến nỗi phải khóc như thế. Nhưng tại sao tôi lại không vượt qua được? Tôi thực sự cần buông bỏ nhân tâm.

Giúp đỡ đồng tu và đề cao như một chỉnh thể

Tôi nhận ra có nhiều đồng tu lặng lẽ phó xuất làm nhiều việc và phối hợp rất tốt, điều đó đã khích lệ tôi đề cao bản thân.

Có lần một học viên đã làm việc rất vất vả để chuẩn bị tài liệu cho tôi, nhưng tôi lại không đến lấy. Cô ấy đã rất buồn và nói: “Nếu bạn không muốn lấy, tại sao tôi phải gấp rút làm chúng?” Tôi muốn biện bạch, nhưng không tìm được vấn đề của mình sau khi hướng nội. Vì vậy, sau đó tôi rất sợ mỗi khi nói chuyện với cô ấy. Tôi biết điều đó không đúng vì Sư phụ dạy chúng ta hướng nội. Nếu tôi vẫn chưa nhìn ra lỗi của mình, điều đó có nghĩa là tôi nên tiếp tục hướng nội.

Khi tôi [phát chính niệm] ở trạng thái tốt, tôi cảm thấy môi trường xung quanh thật quang đãng với bầu trời màu xanh, và tôi cảm nhận được môi trường của tôi đã được thanh lý thuần tịnh. Một hôm trong khi phát chính niệm, tôi đã thêm một niệm loại bỏ gián cách mà cựu thế lực an bài giữa chúng tôi, để chúng tôi có thể phối hợp tốt hơn. Tôi biết rằng gián cánh này đã bị thanh trừ khi tôi nhận được cuộc gọi từ đồng tu.

Tôi đã thu được nhiều lợi ích khi tiếp xúc với các đồng tu. Giờ đây mỗi khi hướng nội, tôi đều có thể giải quyết vấn đề của mình trước, và dùng tâm từ bi để chỉ ra vấn đề của người khác. Tôi tin vào các đồng tu và tự đề cao bản thân trong quá trình này.

Một học viên thường nói rằng chúng tôi cần hỗ trợ nhau để đạt được mục tiêu. Trong hoàn cảnh tu luyện này, chúng ta tu luyện, giúp đỡ lẫn nhau, chỉnh thể đề cao, và thăng hoa lên tầng thứ tu luyện cao hơn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/12/7/301156.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/1/18/148012.html

Đăng ngày 19-12-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share