Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-11-2014] Mùa hè năm nay, có một học viên ở địa phương (tôi sẽ gọi là “A”) đã bị bắt. Vụ việc này nhanh chóng được chuyển đến viện kiểm sát, và học viên A đang đối mặt với việc bị kết án phi pháp. Chúng tôi không được phép vào thăm ông, cũng như không tiếp xúc được với các viên chức, công tố viên, hay thẩm phán phụ trách vụ án. Chính vì vậy, chúng tôi đã quyết định thuê một luật sư.

Tầm quan trọng của việc hướng nội

Lúc đó chúng tôi không biết phải làm gì, vì chúng tôi chưa bao giờ thuê luật sư. Nhưng Sư phụ đã mở đường ngay khi chúng tôi muốn tiến bước.

Thời gian đó có một luật sư là người đại diện cho một học viên khác ở địa phương chúng tôi. Vì vậy chúng tôi cũng đã quyết định thuê ông ấy.

Khi ông ấy đồng ý bào chữa cho các học viên ở địa phương chúng tôi, đột nhiên tôi cảm thấy không thoải mái – và tôi không hiểu tại sao tôi cảm giác như vậy.

Tôi hướng nội và nhận ra rằng tôi đang lo sợ việc sẽ bị bức hại vì thuê luật sư, lo sợ mọi việc sẽ không thuận lợi, lo sợ các khoản chi phí, và lo sợ rất nhiều chuyện.

Quả thực, đầu não tôi hoàn toàn lấp đầy những chấp trước, và tôi không hề để ý đến việc người khác cần những gì. Cảm tạ Sư tôn đã cho chúng con cơ hội cứu độ chúng sinh, loại bỏ các chấp trước, cũng như đề cao trong tu luyện.

Tạo ra những giả định là sai lầm

Trong tâm tôi hình dung vị luật sư phải có giọng khỏe và đanh thép, ông phải là người hùng dũng và không ai ngăn trở được. Nhưng khi ông đến nói chuyện với chúng tôi, ông lại là người trái ngược [với những gì tôi đã tưởng tượng]. Ông nói chuyện nhỏ nhẹ. Điều này khiến tôi rất thất vọng và băn khoăn không biết ông có thể biện hộ được cho học viên không.

Không chỉ có tôi, các học viên khác cũng có những suy nghĩ tiêu cực về vị luật sư sau khi ông ấy rời đi. Chúng tôi lo ngại về những chi phí chúng tôi đã trả cho chuyến viếng thăm đầu tiên của ông.

Sau đó, đủ loại suy nghĩ đã xuất hiện trong tâm chúng tôi. Và tôi nhận ra một người học viên nên hướng nội trong mọi tình huống, tôi phát hiện ra chúng tôi đã nhìn sự việc theo hướng sai lầm.

Đầu não của tôi trở nên thanh tỉnh khi tôi nhận ra việc này. [Vì vậy] không có gì phải ngạc nhiên khi vị luật sư cảm thấy khó chịu với chúng tôi và chúng tôi cũng cảm thấy băn khoăn khi gặp ông ấy, chúng tôi đã không dùng cơ hội đó để thức tỉnh chúng sinh, hay tận dụng cơ hội giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho ông ấy. Rốt cuộc thì ông ấy không phải là học viên.

Luật sư động viên học viên A bị giam cầm

Chúng tôi đã học được nhiều điều từ lần đầu tiên gặp luật sư đó. Tất cả chúng tôi đều hướng nội và đều muốn làm tốt hơn trong lần gặp sau.

Trước khi vị luật sư trở lại, chúng tôi đã phát chính niệm để loại bỏ tà ác ở không gian khác có thể [khống chế] vị luật sư.

Chúng tôi đã giảng chân tướng về Pháp Luân Công và gợi ý ông chia sẻ thông tin về Pháp Luân Công cho gia đình để họ có thể hưởng lợi ích. Ông nhận thấy rằng làm đại diện cho học viên Pháp Luân Công rất khác so với các thân chủ khác.

Vị luật sư đã gặp học viên A ở trại tạm giam mà không có khó khăn gì. Lúc này học viên A rất suy nhược, ông phải lao động nặng nhọc và tiếp xúc với một số tù nhân bại hoại.

Vị luật sư đã động viên học viên A: “Ông là một người đặc biệt. Ông có đức tin. Sức mạnh niềm tin của ông là vô tận. Nó có thể thay đổi môi trường xung quanh ông.”

Vị luật sư cũng đã học thuộc hai bài thơ của Sư phụ và đọc lại cho học viên A nghe. Sau đó luật sư lại nói rằng chúng tôi và vợ học viên A đang nỗ lực giải cứu cho ống ấy.

Học viên A rất cảm động và nói ông sẽ cố gắng làm tốt. Ông cảm ơn các đồng tu khác đã hỗ trợ chính niệm tiếp thêm sức mạnh cho ông, và học viên A cũng muốn cảm ơn người vợ đã hết lòng ủng hộ ông.

Vợ ông đã khóc khi vị luật sư thuật lại cho chúng tôi những gì học viên A nói. Vị luật sư nói: “Chẳng phải các bạn muốn tu để tống khứ tình cảm sao? Không lẽ bạn là người đa cảm? Bạn không nên chỉ nói được như thế, mà bạn cần phải làm được như thế.”

Luật sư phối hợp giảng chân tướng về Pháp Luân Công

Khi luật sư vào bên trong viện kiểm sát, chúng tôi phát chính niệm ở bên ngoài.

Ông ấy đã hỏi công tố viên: “Thân chủ tôi là một người rất tốt. Các ông đã điều tra ông ấy chưa?” Vị công tố viên im lặng.

Ông tiếp tục: “Tôi đã hỏi đồng nghiệp của ông ấy, và họ nói ông ấy rất tốt. Chắc các ông chưa bao giờ gặp các học viên. Họ đều là những người trung thực và thành tâm muốn nhiều người hiểu chân tướng Pháp Luân Công.

“Các ông không nên chỉ nghe một phía. Học sinh của ông A sẽ như thế nào nếu ông kết án ông ấy? Sau khi tôi tiếp cận các vụ án Pháp Luân Công, tôi nhận ra họ đều là những người vị tha.”

Sau khi nói chuyện với vị luật sư trong hơn một giờ đồng hồ, vị công tố viên nói rằng vụ án này có thể sẽ sớm được chuyển lại cho cục công an.

Các học viên nên giữ vai trò chủ đạo

Chúng tôi đã thảo luận trước khi vị luật sư rời đi. Tất cả chúng tôi đều vui mừng vì chúng tôi đã phối hợp tốt hơn nhiều so với lần đầu tiên gặp luật sư.

Vị luật sư nói:”Tôi không làm được gì nhiều. Là các bạn đã phối hợp rất tốt. Ở các bạn là chủ yếu.”

Đúng vậy, chúng tôi nên giữ vai trò chủ đạo trong chuyện này.

Ông ấy gợi ý: ”Các học viên là một nhóm người thiện lương, luôn hy vọng những người khác có thể được cứu. Nhưng đôi khi các bạn lại bỏ qua cảm xúc của người khác và quá chú trọng vào ý kiến bản thân. Các bạn không nghĩ đến người khác trong mọi tình huống.”

Chúng tôi hiểu Sư phụ đã dùng [lời] vị luật sư để chỉ ra thiếu sót của chúng tôi.

Trong lúc làm việc với luật sư, chúng tôi nhận ra thế nào mới là thực sự tu luyện bản thân, loại bỏ tâm sợ hãi, tâm ỷ lại, than phiền, và nhiều tâm nhân tâm khác nữa.

Đồng thời, vị luật sư ngày càng cảm thụ được về tâm thiện của chúng tôi. Ông bắt đầu nói với vợ và bạn bè về chân tướng Pháp Luân Công, và khuyến khích họ tu luyện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/11/28/300790.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/12/19/147361.html

Đăng ngày 09-02-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share