[MINH HUỆ 20-12-2014] “Trong nền chính trị toàn cầu, điều quan trọng là Hungary và Liên minh châu Âu nên đại diện cho những nguyên tắc về nhân quyền… Tôi tin rằng các vấn đề đạo đức của châu Âu là—Nếu như đã lên tiếng ủng hộ mạnh mẽ Cơ Đốc giáo, các giá trị tự do— thì vấn đề này, không được phép bỏ qua,” tiến sĩ Andrew Schiffer, chủ tịch đảng Chính trị có thể khác (Lehet Más a Politika) đã nói trong cuộc họp gần đây với đại diện của Hiệp hội Pháp Luân Đại Pháp Hungary và Hiệp hội các bác sĩ chống cưỡng bức thu hoạch nội tạng (DAFOH).
Ông nói tiếp: ‘Có một câu hỏi về giá trị bền vững của đạo đức, vốn là điều mà Châu Âu được sự đồng thuận của đa số. Câu hỏi là: Liệu có bền vững không khi những người Châu Âu tới Trung Quốc để nhận các nội tạng từ các tù nhân lương tâm? Nhiều quốc gia Châu Âu ngăn cấm các công dân của họ tới Trung Quốc để ghép tạng. Điều quan trọng là bản chất của chế độ độc tài Trung Cộng là đi ngược lại mọi giá trị của Cơ Đốc giáo hay tự do dân chủ.
Andrew Schiffer, luật sư, chính trị gia, Thành viên Quốc hội Hungary, người sáng lập và lãnh đạo Đảng “Chính trị có thể khác” (Lehet Más a Politika).
Chủ đề chính của cuộc họp tháng 11 là: Thu hoạch nội tạng cưỡng bức từ các học viên Pháp Luân Đại Pháp (hay còn được gọi là Pháp Luân Công) trong các bệnh viện quân đội Trung Quốc đã dẫn đến cái chết của những người hiến tạng không tự nguyện này.
Các cơ quan nội tạng thu hoạch được được bán cho những người đã tuyệt vọng và sẽ làm mọi việc để được ghép tạng một cách nhanh chóng và thu về những món lợi nhuận khổng lồ.
Tại cuộc họp, người đại diện của DAFOH, ông Alan Sucur đã trình bày chi tiết về hoạt động cưỡng bức thu hoạch nội tạng. Ông đưa ra những bằng chứng được công bố ra công chúng từ năm 2006 và cũng giải thích nền văn hóa châu Á nhìn nhận việc hiến tạng như thế nào. Ở Trung Quốc, việc hiến tạng là một tục lệ không được chấp nhận, vì quan niệm văn hóa cho rằng không nên đụng đến thi hài của người chết.
Trong khi không nghi ngờ gì rằng Hoa Kỳ có lẽ là nước thực hiện các ca ghép tạng nhiều nhất trên thế giới, Trung Quốc xếp thứ hai, mặc dù những người hiến tạng tự nguyện chiếm chưa đến 1% tổng số các ca ghép tạng ở Trung Quốc. Điều này làm người ta tự hỏi rằng liệu họ đã dùng các biện pháp gì để đạt được một lượng tạng lớn như vậy.
Bộ trưởng Bộ Y tế Trung Quốc trước đó đã thừa nhận rằng mặc dù có sự phản đối từ Tổ chức Y tế Thế giới, ít nhất 90 % những người hiến tạng là những tù nhân chịu án tử hình. Tuy nhiên, trên thực tế 2.000-3.000 án tử hình thực hiện một năm ở Trung Quốc không thể giải thích được cho số lượng các ca cấy ghép tạng hàng năm, vốn đã vượt quá con số 10.000.
Những cuộc điều tra quốc tế đều đã đi đến một kết luận là những tù nhân lương tâm (chủ yếu là các học viên Pháp Luân Công) trong các trại lao động ở Trung Quốc chính là ngân hàng nội tạng sống chủ yếu của Đảng Cộng sản Trung Quốc.
Nghị quyết của Quốc hội Châu Âu năm 2013 đã lên tiếng quan tâm với việc “kêu gọi EU và các quốc gia thành viên nâng cao nhận thức về vấn nạn thu hoạch nội tạng ở Trung Quốc và kiến nghị cộng đồng và các quốc gia thành viên công khai lên án nạn lạm dụng cấy ghép tạng ở Trung Quốc, nâng cao nhận thức về vấn đề này cho các công dân của họ khi tới Trung Quốc, kêu gọi EU mở các cuộc điều tra đầy đủ và minh bạch về nạn ghép tạng ở Trung Quốc, và truy tố những kẻ đã tham gia vào những hoạt động vô đạo đức như vậy.”
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/12/20/147381.html
Đăng ngày 31-01-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản