Bài viết của một học viên Đại Pháp từ Trung Quốc
[MINH HUỆ 02-11-2014] Một sĩ quan cảnh sát khoảng 50 tuổi, từ đồn cảnh sát địa phương đã đến gõ cửa nhà tôi. Ông ấy trông có vẻ hối lỗi khi tôi ra mở cửa. Ông nói: “Tôi là một nhân viên cảnh sát mới phụ trách khu vực này và đang cố gắng để hiểu hơn về người dân trong khu vực của mình.” Tôi nghĩ rằng ông ấy đang đi khảo sát vòng quanh. Sau một cuộc nói chuyện ngắn, ông nói: “Nhìn bác 70 tuổi rồi, nhưng trông bác rất khỏe mạnh. Có phải vì bác tu luyện Pháp Luân Công không? Điều đó cho thấy rằng Pháp Luân Công thực sự rất tốt.” Tôi cảm thấy ông ấy rất chân thành và dường như cũng biết một chút về Pháp Luân Công.
Tôi thường giữ một cái nhìn tiêu cực đối với những nhân viên cảnh sát. Tôi nghĩ họ là những tay sai của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), mà không có gì khác ngoài những ý định xấu xa, đặc biệt là khi nó xảy đến với Pháp Luân Công. Tôi cảm thấy thù ghét họ và nghĩ rằng họ đều là người xấu.
Tôi nhận ra rằng suy nghĩ của mình là một chấp trước bắt nguồn từ quan niệm con người. Tôi chợt nhớ ra những gì mà Sư phụ giảng: “từ lâu tôi đã giảng cho chư vị rồi, đã là đệ tử Đại Pháp mà xét, đã là một người tu luyện mà xét, tôi nói rằng người tu luyện là không có kẻ địch; chư vị chỉ có vai trò độ nhân,” (Giảng Pháp tại thành phố Chicago [2005]). Tôi hiểu ra rằng suy nghĩ của mình không chính và không dựa trên các pháp lý của Pháp Luân Đại Pháp. Ngay cả một cảnh sát thì vẫn cần được cứu.
Ngay sau khi tôi hướng nội, môi trường trở nên thuần tịnh. Viên cảnh sát hỏi: “Tôi biết các học viên là những người tốt. Bác có thể cho tôi một số ví dụ để tôi có thể giải thích với những người khác được không?” Tôi nói: “Anh phải biết rằng các học viên không bao giờ nói dối.” Ông khẳng định mình đã nhận thức được điều đó.
Tôi nói: “Tôi sẽ cho anh hai ví dụ.” Việc này xảy ra cách đây 10 năm. Vợ tôi đã đưa cho tôi năm nhân dân tệ và dặn tôi mua một quả dưa hấu. Người bán hàng đã chọn cho tôi một quả dưa hấu với giá là ba nhân dân tệ. Anh ấy đã bảo tôi nếm thử, và nó có vị rất tệ. Vì vậy, tôi đã bảo anh ấy ném nó vào trong thùng rác. Sau đó, tôi đi về.
Viên cảnh sát hỏi tôi có yêu cầu trả lại tiền của mình không và tôi trả lời: “Không.” Ông ấy hỏi: “Tại sao?” Tôi nói, đây là sự khác biệt giữa một học viên và một người bình thường. Người sáng lập Pháp Luân Công giảng cho chúng tôi: “Chư vị luôn từ bi, lấy Thiện đãi người, làm việc gì đều luôn luôn cân nhắc đến người khác, mỗi khi gặp vấn đề thì trước hết nghĩ rằng: ‘Việc này đối với người khác có thể chịu được không, đối với người khác có phương hại gì không’; như vậy sẽ không xuất hiện vấn đề gì.” (Chuyển Pháp Luân). Sau đó tôi nói với ông ấy rằng những người bán hàng đó kiếm sống cũng không dễ dàng. Dưa hấu đã được bán với giá ba nhân dân tệ và nó có thể khiến anh ấy lỗ mất hai nhân dân tệ. Tôi không muốn anh ấy lỗ mất hai nhân dân tệ ấy. Người sĩ quan cảnh sát đã xúc động khi nghe lời giải thích của tôi.
Vài ngày sau đó, vợ tôi lại đưa tôi năm nhân dân tệ để mua quả dưa hấu khác. Tôi đã đi đến gian hàng của người bán hàng hôm trước. Ông ấy vừa đưa một quả dưa hấu cho một phụ nữ trẻ. Ông hỏi cô ấy có muốn nếm thử nó không và cô ấy nói có. Nhưng, quả dưa đã tự tách ra thành hai mảnh khi ông ấy cố gắng cắt một mảnh nhỏ. Cô gái đã thay đổi ý định của mình trước khi nếm và từ chối mua nó. Cuối cùng, cô gái vẫn đồng ý nếm thử và nói rằng nó không hề ngọt. Khiến cho câu chuyện đôi co, cả hai họ đã tức giận và xảy ra một cuộc tranh cãi. Nhiều người vây quanh họ. Tôi muốn họ giữ bình tĩnh và đã mua quả dưa hấu đó. Họ đã dừng tranh cãi.
Nhân viên cảnh sát đã nhận ra ý định này của tôi ngay lập tức và nói rằng: “Những người xung quanh thì muốn xem điều gì đang xảy ra, trong khi bác ngay lập tức giải quyết vấn đề ”
Sau đó, tôi nói với ông ấy: “Có hơn 10 triệu học viên. Họ đang làm gì? Họ muốn sống theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Họ muốn trở thành người tốt và loại bỏ những chấp trước xấu, chẳng hạn như tâm tranh đấu, hiển thị và theo đuổi danh lợi.”
Tôi tiếp tục: “Những người làm việc tốt này sẽ không khoe khoang. Có rất nhiều mâu thuẫn được họ giải quyết, nhưng không ai [trong số họ] nói về điều đó. Nó chứng minh rằng Pháp Luân Công đóng một vai trò quan trọng trong việc nâng cao đạo đức tinh thần của một người.”
Sau đó, tôi nói: “Cuộc đàn áp Pháp Luân Công thực tế là một thảm họa đang hủy hoại đạo đức của dân tộc. Người dân thì đánh bạc, nghiện ma túy, và các quan chức thì trở nên tham nhũng và kiếm lời.”
Viên cảnh sát gần như bật khóc. Ông im lặng và đã không biết phải nói gì hay làm gì.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/11/2/299681.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/11/25/147031.html
Đăng ngày 07-01-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.