Bài viết của Kim Nghiêu, đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục
[MINH HUỆ 01-11-2014] Tôi nhận thấy rằng, trong khi các học viên giảng chân tướng về Pháp Luân Công, có người nói: “Tôi sẽ tin Pháp Luân Công, nếu Pháp Luân Công trả tiền cho tôi.” Một vài lần đầu khi nghe được điều này, tôi nghĩ rằng đây chỉ là câu nói hài hước. Tuy nhiên, thời gian trôi qua, cùng với việc cảnh giới tư tưởng đề cao lên, tôi không còn thấy lời đối đáp như vậy là câu nói vui đùa nữa, mà cảm thấy lo lắng cho những người này.
Tôi cũng đã từng là một người rất thích tiền. Khi còn nhỏ, cha mẹ tôi đều là những người nghèo khó và sức khỏe của mẹ tôi rất yếu, vì thế tôi luôn ghen tị với những người giàu có và có quyền lực. Chồng tôi có chút chức quyền, nên sau khi kết hôn, tôi đã sử dụng điều này để thỏa mãn nhu cầu cá nhân của mình.
Tuy nhiên, khi đã có tiền và quyền lực, tôi đã bị mắc một chứng bệnh kỳ lạ: Tôi đã bị đau liên tục, nhưng các bác sỹ không thể chẩn đoán được tôi bị bệnh gì. Tôi đã đi khắp nơi tìm kiếm sự giúp đỡ. Sau đó, vào mùa xuân năm 1996, tôi nhìn thấy một cuốn sách Chuyển Pháp Luân tại nhà của một người hàng xóm.
Lúc đọc Chuyển Pháp Luân tôi cứ nghĩ: “Thật tuyệt diệu! Thật tuyệt diệu! Tất cả mọi thứ mà Sư phụ giảng trong sách đều thật là tuyệt diệu.” Khi tiếp tục đọc, tôi đã bắt đầu trải nghiệm được những thay đổi kỳ diệu trên cơ thể.
Tôi biết đây là một cuốn sách từ thiên thượng. Nó trả lời cho tôi tất cả những câu hỏi và nghi vấn về cuộc đời. Tất cả các chứng đau của tôi đều biến mất, thậm chí khi ấy tôi còn chưa bắt đầu học các bài công pháp! Sau đó, tôi nhận ra rằng Sư phụ đã chữa khỏi bệnh gan cho tôi. Như Ngài đã giảng trong sách, Sư phụ trước tiên sẽ tịnh hóa thân thể cho các học viên.
Tôi đã tu luyện Pháp Luân Công được 18 năm. Đôi lúc tôi có đến bệnh viện, nhưng đều là đi cùng với các thành viên trong gia đình, bạn bè hay hàng xóm của mình. Tôi vẫn hay nói với mọi người rằng: “Hàng ngày các học viên Pháp Luân Công thường luyện các bài công pháp. Năng lượng từ các bài công pháp có hiệu quả hơn bất kỳ việc điều trị nào của bệnh viện. Dù mọi người không tu luyện Pháp Luân Công, nhưng hãy nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”, [điều này] sẽ mang lại cho mọi người sự may mắn và sức khỏe tốt hơn.” Giờ đây tất cả người thân và bạn bè của tôi đều tin điều đó, họ ngày một ít phải đến bệnh viện hơn.
Gần đây, mẹ chồng tôi đã phải nhập viện sau một cơn đột quỵ. Tôi cùng các thành viên khác trong gia đình đã thay phiên nhau ở lại trong bệnh viện để chăm sóc cho bà. Bất cứ khi nào tôi ở đó, tôi đều bật máy thu âm các bài giảng của Sư phụ lên cho bà nghe và nói với bà rằng [mẹ] hãy niệm trong tâm mình “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Trước đây, trong quá khứ, bà đã tới gặp cha mẹ tôi để cố ép tôi ly hôn với con trai của bà, vì chính phủ đã đàn áp Pháp Luân Công và tôi thì từ chối việc ngừng tu luyện. Lần này, bà đã hô lớn đầy hứng khởi: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”
Bố chồng tôi không hy vọng nhiều về việc mẹ chồng tôi có thể hồi phục, bởi đây đã là lần thứ hai bà bị đột quỵ. Nhưng bà đã hồi phục một cách nhanh chóng. Bố chồng tôi thấy có hy vọng và muốn tôi đến thăm bà thường xuyên hơn. Ông đã gọi cho tôi nhiều lần để [muốn biết] chắc rằng tôi sẽ đến. Trước đây, vì từ chối từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công, bất cứ khi nào tôi đến nhà thăm họ, ông đều đi ra ngoài để tránh phải gặp tôi.
Một buổi tối, tôi thấy có một chiếc ví ở trong một nhà vệ sinh của bệnh viện. Trong ví có tiền mặt, thẻ ngân hàng, và một chứng minh nhân dân. Nhờ sự giúp đỡ của một y tá, chúng tôi đã tìm được đến người chủ sở hữu [của chiếc ví này], đó là một người đàn ông trẻ tuổi bị thương nặng trong một tai nạn giao thông.
Mẹ của anh ấy ở cùng với anh trong bệnh viện và đã vô tình bị mất ví. Bà không hề để ý đến việc chiếc ví đã bị mất mãi cho đến tận khi tôi mang nó tới cho bà. Bà ấy đã liên tục cảm ơn tôi. Tôi nói với bà ấy rằng tôi tu luyện Pháp Luân Công và Sư phụ của tôi đã dạy tôi phải trung thực.
Tôi cũng nói với bà ấy rằng, gần đây em gái của một người bạn tôi cũng đã bị thương trong một tai nạn giao thông, thậm chí mức độ còn nghiêm trọng hơn đứa con trai của bà ấy. Nhờ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” cô đã hoàn toàn bình phục trong vòng hai tháng, giờ đây cô ấy rất khỏe. Tôi nói với bà ấy cùng gia đình rằng hãy niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo” cho con trai của bà. Họ đã gật đầu đồng ý.
Năm ngày sau, người thanh niên đó đã được chuyển từ khu chăm sóc đặc biệt đến khu dành cho các bệnh nhân thường. Lúc tôi đến thăm anh ấy, tôi đã khích lệ anh ấy. Mẹ của chàng trai trẻ cứ liên tục mỉm cười.
Pháp Luân Đại Pháp đã làm nên vô số kỳ tích không thể tính đếm được. Tiền có thể mua được những thứ vật chất, nhưng nó không thể mua được cuộc sống. Nếu ai đó hỏi tôi: “Pháp Luân Công đã trả cho tôi bao nhiêu tiền?” Tôi sẽ đáp rằng: “Pháp Luân Công đã ban cho tôi cuộc sống. Cái này đáng bao nhiêu tiền?”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/11/1/299690.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/11/24/147027.html
Đăng ngày 15-12-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.