Bài viết của một học viên ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-10-2014] Tôi là một học viên mới; mặc dù mới tu luyện được một thời gian ngắn, tôi muốn chia sẻ trải nghiệm của mình với các đồng tu.

Tôi đã nhận được lợi ích to lớn từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã khỏe hơn và trở thành người tốt hơn. Tôi không tranh đấu với người khác nữa, bất kể họ nói gì. Tôi biết quan tâm và giúp đỡ người khác, sống hòa hợp với mọi người trong làng, không ngại làm việc nhà và chuyện đồng áng.

Mọi người đều nhận thấy sự thay đổi ở tôi. Họ giơ ngón tay cái lên và nói với nhau rằng Pháp Luân Đại Pháp đã cải biến đứa con gái gắt gỏng này thành một người tốt. Họ nói: “Pháp Luân Đại Pháp thật tốt, Sư phụ Lý thật tốt!”

Tìm thấy Pháp Luân Đại Pháp

Tôi là một nông dân nghèo và bị khinh rẻ. Tôi ghét thế giới này và ghét luôn cả số phận của mình. Đã vậy tôi còn đi làm dâu trong một gia đình nghèo khó. Người ta có câu: “Nhân thiện bị nhân khinh, mã thiện bị nhân kỵ” (Người lương thiện bị người ta bắt nạt, Con ngựa hiền lành bị người ta cưỡi). Vì vậy, tôi luôn tranh đấu và rất dễ nổi nóng.

Chồng tôi có chín người anh em. Trong đó, tôi đã đánh năm người. Họ báo cáo tôi với cán bộ trong làng và văn phòng chính quyền địa phương. Nhiều cán bộ muốn dạy tôi một bài học, nhưng ngược lại, tôi đã dạy cho họ một bài học.

Chồng tôi làm việc ở thành phố Cáp Nhĩ Tân. Anh đã nghe về cách hành xử của tôi và yêu cầu tôi đến nơi làm của anh. Nhưng kỳ thật lúc đó tình trạng sức khỏe của tôi rất gay go, toàn thân phù thũng, bụng và chân đau nhức.

Tôi đang ở nhà của cậu em chồng thì thấy vợ của cậu đang đọc một quyển sách. Tôi hỏi thì cô ấy nói đó là quyển sách dạy làm người tốt.

Khi bước vào phòng, tôi thấy một vị Phật to lớn với tóc xoăn và mặc một chiếc áo màu vàng. Quá kinh ngạc, tôi rời khỏi phòng ngay lập tức.

Tôi cứ ngoái lại nhìn vị Phật to lớn đó và dùng một chân để giữ cho cửa mở. Tôi cảm thấy lạ và hỏi cô em dâu rằng cô đang luyện tập gì vậy. Cô nói đó là Pháp Luân Đại Pháp. Tôi kể với cô điều mình vừa thấy thì cô cười tươi nói rằng tôi có tiền duyên tốt. Tôi bảo tôi muốn đọc quyển sách đó.

Vậy là tôi và cô em dâu cùng chia sẻ quyển sách. Tôi đọc vào ban ngày còn cô thì đọc vào buổi tối. Cô sao chép đĩa bài giảng cho tôi. Tôi không thể ngừng đọc. Tôi không hiểu các nguyên lý, nhưng tôi biết quyển sách này đặc biệt. Tôi nghĩ rằng tôi đã tìm thấy Đạo chân chính và quyết định học Pháp Luân Đại Pháp.

Các nguyên lý khai mở tâm trí tôi

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 25 tháng 07 năm 2011 và đọc Chuyển Pháp Luân mỗi ngày. Nếu tôi không hiểu chữ nào, tôi sẽ hỏi và thảo luận với em dâu.

Các nguyên lý trong cuốn sách đã khai mở tâm trí tôi. Lần đầu tiên tôi biết được đạo lý suy nghĩ cho người khác. Tôi nhận ra mình thật ích kỷ, và đã làm tổn thương người khác, tôi cần bỏ đi những chấp trước của mình.

Tôi đã học cách để không dùng cái ác đáp trả cái ác. Tôi đã mua thức ăn tặng gia đình anh của chồng. Vợ của anh ấy đã nhận và nói vài lời khó nghe. Trong quá khứ, tôi sẽ lấy lại thức ăn và rời đi. Nhưng tôi đã bình tĩnh và cảm ơn chị ấy cho tôi cơ hội đề cao tâm tính.

Tôi từng là người chủ trong gia đình và chồng tôi luôn im lặng khi tôi to tiếng. Giờ tôi không nổi nóng nữa. Ngược lại, chồng tôi lại nổi nóng với tôi. Tôi không tranh đấu với anh ấy, mà cảm ơn anh ấy từ tận đáy lòng.

Truyền rộng Pháp Luân Đại Pháp

Tôi nhìn thấy bài giảng của Sư phụ “Hãy vứt bỏ tâm con người, và hãy cứu độ thế nhân” trên Tuần báo Minh Huệ, nhận ra rằng dù tôi chỉ mới bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nhưng nhiệm vụ cứu người thì đều như nhau. Tôi cũng là đệ tử của Sư phụ. Như vậy, tôi phải học Pháp tinh tấn, phát chính niệm, và nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại chưa từng có trong lịch sử.

Tôi quyết định trở về quê nhà để nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Tuy nhiên, làng tôi không có học viên nào và tôi cũng không biết tìm tài liệu Pháp Luân Đại Pháp ở đâu.

Tôi đã viết lên các mảnh giấy: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và đi dán chúng. Tôi đã lo sợ, nhưng nghĩ: “Có gì mà sợ chứ? Sư phụ ở cạnh tôi.” Đến khoảng 3 giờ chiều tôi đã hoàn thành công việc này.

Tôi đi xe buýt đến một ngôi làng và một cậu bé đã bảo tôi: “Có người bảo cô hãy đi ra đằng kia.” Tôi bỏ qua và đi tiếp, nhưng một nhóm khoảng 20 người đã đuổi kịp tôi. Người dẫn đầu trông giống một viên chức chính quyền. Ông ấy cầm một vài tờ rơi trong tay và hỏi: “Có phải cô phân phát chúng không? Điều mà cô đã viết về tảng đá là gì?”

Tôi nghĩ đây là cơ hội hoàn hảo để nói cho họ chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói: “Những chữ khắc trên đá là từ thiên thượng và tiên tri rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) chắc chắn sẽ diệt vong. Đừng để bị liên lụy, ông hãy thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới.”

Một người khoảng 70 tuổi nổi giận, nhưng tôi nói: “Các ông hẳn đã trải qua đủ các cuộc vận động chính trị của ĐCSTQ rồi. Các ông có biết ĐCSTQ đã giết hại bao nhiêu người không? 80 triệu người.” Người đàn ông này liền im lặng.

Người dẫn đầu đã hiểu ra và nói: “Thì ra Pháp Luân Đại Pháp là tín ngưỡng như vậy à. Cô hãy về nhà đi và cẩn thận nhé.”

Trải nghiệm phép màu

Đôi khi tôi về nhà trễ vào buổi tối sau khi hoàn thành nhiệm vụ giảng thanh chân tướng tại các ngôi làng. Dù trời tối nhưng luôn có một luồng sáng đi trước giúp tôi nhìn thấy đường.

Khi tôi đang phân phát Cửu Bình, một người đàn ông chụp hình tôi. Tôi nhận ra anh ta là cảnh sát mặc thường phục. Họ phải cần vài người mới lôi tôi vào xe cảnh sát được. Tôi nói: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Tôi liên tục phát chính niệm và nói với họ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp. Đến nơi, họ bảo tôi đi vào đồn cảnh sát nhưng tôi đã cự tuyệt. Khi họ cố nắm lấy tôi, một người nói: “Người cô có điện làm tôi đau quá. Nếu cô không muốn đi thì hãy ngồi trong xe.”

Tôi đã được thả, nhưng đã ký một biên bản trước khi rời đi, đây là điều tôi không nên làm và đã hối hận, vì chúng ta không nên hợp tác với tà ác.

Vài một dịp nọ, em dâu tặng tôi ảnh Sư phụ trong khung kính. Nó đã rơi ra khỏi túi tôi tại trạm xe lửa Cáp Nhĩ Tân và dường như đã vỡ thành từng mảnh. Tôi đã đặt nó vào lại trong túi du lịch. Cuối cùng khi tôi lấy ra thì kính không còn bị vỡ nữa. Tôi rơi nước mắt và biết rằng thông qua điều này Sư phụ đang khuyến khích tôi hãy tu luyện tinh tấn.

Tôi sẽ tiếp tục làm tốt và nói cho nhiều người hơn nữa về Pháp Luân Đại Pháp và trở thành một học viên tinh tấn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/10/17/299079.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/10/29/146599.html

Đăng ngày 02-12-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share