Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-07-2014] Tôi là một học viên mới tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hai năm và đã hồi phục khỏi mọi căn bệnh trước đây và giờ đã có thể làm được công việc nội trợ. Nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, gia đình tôi rất hạnh phúc, chồng tôi đã tươi cười vui vẻ trở lại.

Tôi từng có nhiều vấn đề về sức khỏe. Chân và đầu gối tôi bị sưng khiến tôi không thể đứng hay ngồi xổm được. Tôi đã phải nằm liệt giường cả năm trời. Các khớp xương trong người đau nhức làm tôi không thể xoay trở được, cuộc sống của tôi thật khốn khổ.

Sau giờ làm, chồng tôi phải nấu nướng và chăm sóc tôi. Anh ấy không còn thời gian dành cho bản thân, điều đó đã khiến anh ấy trở nên cau có, thiếu kiên nhẫn và không bao giờ tươi cười.

Tôi đã đi khám nhiều bác sĩ, nhưng tình hình vẫn không được cải thiện. Chúng tôi đã tiêu sạch số tiền tiết kiệm được vào các chi phí thuốc men và cuối cùng trắng tay. Tôi trở nên bi quan, chán nản và thậm chí đã nghĩ đến chuyện tự tử.

Các học viên địa phương đã nhiều lần tới thăm tôi và cố gắng thuyết phục tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Họ nói Sư phụ sẽ tịnh hóa cơ thể cho tôi nếu tôi tu luyện. Con gái tôi cũng thuyết phục tôi. Cháu nói Đại Pháp sẽ cứu được tôi, nhưng tôi đã không nghe lời họ.

Dì tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Khi biết rằng tôi không đoái hoài gì đến lời khuyên của những học viên khác, dì dẫn tôi ra một bên và nói: “Cháu chỉ mới có 40 tuổi, ấy thế mà đã cần phải có người chăm sóc. Ai có thể chăm sóc cháu suốt đời được đây? Hãy liên hệ với cô học viên (một phụ đạo viên ở điểm học Pháp của dì). Đừng ngốc nghếch mãi như thế. Tất cả là vì cháu thôi mà, hãy biết suy nghĩ cho gia đình. Cuộc sống của họ sẽ như thế nào nếu cháu cứ mãi như thế này?”

Trong tâm trí tôi luôn luôn có suy nghĩ rằng tôi sẽ không học, và tôi cũng không tin vào lợi ích sức khỏe thần kỳ của Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi có một người hàng xóm bị bệnh suyễn và hoại tử xương đã nhiều năm, phải nằm liệt giường, khó thở và không thể tự đi lại, tự chăm sóc bản thân được, nhưng cô ấy đã trở nên khỏe mạnh sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bây giờ, cô ấy đã có thể tự lái xe máy tới chợ và giúp đỡ con dâu làm công việc nhà. Cô ấy cũng đi ra ngoài phát tài liệu về Đại Pháp và cuộc bức hại.

Điều này đã thực sự khiến tôi bị sốc. Tôi bắt đầu tin rằng Pháp Luân Đại Pháp có thể cứu người ta khỏi đau khổ. Tôi đã nhìn thấy hi vọng và thấy tương lai. Mọi chướng ngại trong đầu biến mất, và tôi quyết định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Các học viên trong vùng rất vui khi biết tôi muốn tu luyện và đã sẵn sàng giúp đỡ tôi. Bởi vì tôi không thể đi được, nên họ đã thiết lập một nhóm học Pháp chung ở nhà tôi. Sáu ngày sau, tôi đã dọn sạch các thứ lộn xộn trong nhà. Trong vòng sáu tháng, tôi đã có thể đi bộ và tham gia cùng với các học viên khác.

Những người hàng xóm rất ngạc nhiên nhìn tôi và nói: “Thật vui làm sao khi nhìn thấy chị không còn bệnh tật nữa!” Họ hỏi tôi làm cách nào mà tôi khỏi bệnh. Tôi đáp: “Bởi vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Một người nói: “Đúng vậy, Pháp Luân Đại Pháp rất kỳ diệu. Người hàng xóm ở phía nam của chúng tôi bị hoại tử xương, nhưng đã hồi phục năm ngoái khi cô ấy bắt đầu tu luyện. Bây giờ lại tới chị đã hồi phục sau khi tu luyện. Pháp Luân Đại Pháp quả thực siêu thường! Chúng tôi tin Pháp Luân Đại Pháp.” Qua tôi, những người hàng xóm đã lại được chứng kiến sự kỳ diệu của Đại Pháp.

Một trong những người hàng xóm của tôi là một người đàn ông 30 tuổi đã từng bị bệnh vàng da. Anh ấy đã đi khám bác sĩ ở khắp nơi. Vài người đã thuyết phục anh ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Anh nói: “Nếu bà cô ở phía tây hồi phục, thì tôi cũng sẽ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.” Khi anh ấy nhìn thấy và phát hiện ra rằng tôi đã hồi phục, anh ấy đã mua một cuốn Chuyển Pháp Luân và bắt đầu tu luyện. Sức khỏe của anh ấy bây giờ rất tốt.

Chồng tôi bây giờ đã hoàn toàn tin tưởng vào Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy nói với mọi người anh gặp về tôi, anh nói: “Vợ tôi đã khỏi bệnh sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Pháp Luân Đại Pháp quả thực thần kỳ. Các vị phải tin vào Đại Pháp!.”

Mọi người thân đã chứng kiến sự hồi phục của tôi và đã tin tưởng vào Đại Pháp. Họ cũng tin những gì mà các học viên nói. Tôi đã nói với mọi người quen thông qua những trải nghiệm cá nhân về chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp và thuyết phục mọi người thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Bây giờ, tôi thường cùng với các học viên khác đi tới chợ để phân phát tài liệu và cứu người. Tôi cảm thấy hối tiếc vì đã đắc Pháp quá muộn vì ngộ tính thấp kém của mình.

Sư phụ và Pháp Luân Đại Pháp đã cho tôi một cuộc sống mới. Tôi đã trải qua những sự thay đổi to lớn, cả về thể chất lẫn tinh thần. Chồng tôi đã tươi cười, vui vẻ trở lại và không còn mang nét mặt cau có, ủ dột nữa.

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/7/26/2238.html

Đăng ngày 02-10-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share