Bài viết của một học viên trẻ ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-06-2014]

Tôi là một học viên 16 tuổi và đang học trung học. Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của mình.

Học Pháp Luân Đại Pháp và bước vào tu luyện

Khi tôi mới hơn 1 tuổi, dì tôi đã dạy anh trai song sinh của tôi và tôi luyện bài đả tọa trong Pháp Luân Đại Pháp và cho chúng tôi nghe nhạc Phổ Độ của Pháp Luân Đại Pháp. Khi chúng tôi lớn hơn, mẹ tôi đọc các sách Đại Pháp cho chúng tôi nghe trước khi chúng tôi đi ngủ. Khi chúng tôi học mẫu giáo, mẹ dạy chúng tôi học thuộc Hồng Ngâm trên đường chúng tôi đến trường và về nhà. Đó là những ngày tháng tươi đẹp, và tôi cảm thấy thật may mắn được lớn lên trong môi trường đó.

Cuộc sống gia đình hạnh phúc của tôi đã bị phá vỡ khi Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999. Mẹ tôi đã bị bắt giữ bất hợp pháp nhiều lần. Chúng tôi bị phạt tiền và lục soát nhà. Kết quả của việc bị bức hại là mẹ đã bị tàn tật vào năm 2006.

Bố tôi trút mọi giận dữ lên đầu mẹ, anh trai song sinh của tôi và tôi. Ông sẽ la mắng và đánh đập anh em tôi khi ông giận dữ. Tôi thực sự không thích sống trong gia đình mình kể từ đó. Bố tôi không có thời gian chăm sóc cho chúng tôi vì ông phải đi làm và làm việc nhà. Kết quả là anh em tôi trở thành dân ghiền cà phê Internet. Chúng tôi thỉnh thoảng thậm chí còn nói dối bố để xin thêm tiền.

Mẹ tôi đã dùng các nguyên lý của Pháp để khuyên giải anh em tôi và cho chúng tôi đọc các bài chia sẻ của các học viên trẻ. Tôi dần dần từ bỏ được ham muốn đến các quán cà phê Internet và trở lại tu luyện.

Đối diện khảo nghiệm trên con đường tu luyện của tôi

Tôi đã có nhiều khảo nghiệm trong quá trình tu luyện của mình. Đã có lần tôi từng bị chọn là người phất cờ cộng sản vì tôi đạt điểm cao. Tôi nói với giáo viên rằng tôi không muốn làm điều đó. Giáo viên hỏi lý do tại sao và tôi trả lời: “ĐCSTQ đã bức hại gia đình em và khiến mẹ em thành người tàn tật. Em không muốn làm gì cho Đảng.” Giáo viên không nói gì và tôi đã không phải làm nhiệm vụ phất cờ.

Nhiều giáo viên trong trường tôi bị đầu độc bởi những tuyên truyền của Đảng và do đó có quan điểm tiêu cực về Đại Pháp. Cô giáo dạy môn khoa học chính trị của tôi đã kết hôn với một đội phó cảnh sát. Có lẽ đó là lý do tại sao cô ấy có những suy nghĩ xấu về Đại Pháp. Cô biết bố tôi không muốn anh em tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, do đó bất cứ khi nào cô phát hiện ra tôi nói chuyện với các bạn cùng lớp về Đại Pháp, cô sẽ gọi để báo cho bố tôi.

Cô đã từng nói với mẹ tôi: “Có phải chị chống lại chế độ cộng sản không? Và chính phủ đang hỗ trợ chị về tài chính ngay cả khi chị không đi làm. Tôi có nghe là các học viên còn lập cả trường học ở nước ngoài. Vậy tại sao chị không gửi con chị tới đó?”

Một ngày nọ, lá cờ Đảng treo trên bảng đen rơi xuống và suýt nữa thì trúng vào cô ấy. Cô ấy yêu cầu một trong các học sinh treo nó trở lại, và tôi liên tục phát chính niệm để lá cờ đó sẽ không làm ai bị thương. Lá cờ liên tục rơi và cuối cùng nó đã bị đóng đinh vào tường.

Gần đây, giáo viên này bị ngất xỉu trong lớp học, được đưa tới bệnh viện và không thể tiếp tục dạy học được nữa. Tôi tin rằng đây là quả báo với những ai làm điều xấu.

Tôi bị tai nạn vào tháng 6 năm ngoái khi đang đạp xe đạp. Bánh trước bị văng lên vệ đường và bánh sau thì bay lên. Tay tôi đập xuống đất và bị trẹo. Tôi không sợ và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân Thiện Nhẫn hảo.” Tôi nắm cánh tay bị trẹo và kéo nó trở lại. Tôi không nói với ai khi về nhà vào tối đó. Tôi nghe các bài giảng của Sư phụ và luyện tĩnh công. Ngày hôm sau, anh trai tôi phát hiện ra cánh tay tôi bị sưng và nói với bố tôi. Tôi được đưa tới bệnh viện, và bác sỹ nói: “Nếu cháu không kéo giật cánh tay trở lại, chắc hẳn giờ cháu sẽ phải phẫu thuật.”

Giảng chân tướng

ĐCSTQ tích cực đề cử học sinh tham gia vào các tổ chức của nó. Trẻ em vào lớp 1 đã bị thúc ép vào đội thiếu niên tiền phong. Và ngay khi các học sinh vào trung học, họ bị thúc ép vào Đoàn thanh niên. Anh em tôi từ chối tham gia, tuy nhiên nhiều bạn cùng lớp của tôi đã vào Đoàn thành niên. Tôi cầu xin Sư phụ cho tôi cơ hội để cứu những học sinh này. Một ngày nọ, một nhóm chúng tôi phải quét dọn lớp học. Tôi đã nhân cơ hội này để nói chuyện với họ, và thuyết phục hai bạn cùng lớp làm tam thoái.

Tôi nhận ra rằng để có thể nói về Pháp Luân Đại Pháp cho các bạn cùng lớp, trước tiên tôi phải xây dựng được mối quan hệ tốt đẹp với họ. Do đó tôi có nhiều bạn trong lớp và cả ở các lớp khác. Tôi nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp bất cứ khi nào có thể, kể cả trên đường tới trường và tan học về và trong giờ ra chơi.

Một số bạn cùng lớp tôi bị lừa dối bởi những tuyên truyền của ĐCSTQ và trở nên thành kiến với Đại Pháp. Tôi đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ và họ bất ngờ cải thiện thái độ đối với Đại Pháp! Sau khi tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho con trai của một người đồng nghiệp của bố tôi, cậu ấy bắt đầu hô lên: “Pháp Luân Đại Pháp là tốt! Tôi muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp!” Cậu ấy hét to đến mức một người thợ sửa giày trên đường phố cứ nhìn cậu ấy.

Bên cạnh việc nói về Pháp Luân Đại Pháp cho bạn bè của mình, tôi cũng muốn phát tài liệu thông tin về Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi nhận tài liệu từ một học viên khác và mẹ tôi chuẩn bị tài liệu. Sau đó anh em tôi ra ngoài và phân phát chúng. Vì chúng tôi còn nhỏ, chúng tôi không thu hút sự chú ý và có thể phân phát tài liệu mà không gặp phiền toái nào.

Thỉnh thoảng anh họ tôi tới thăm. Anh ấy đã dán nhiều tài liệu trên các cột điện thoại và cột đèn vào ban ngày. Vì anh ấy làm việc đó với tâm thuần tịnh, đã 6 tháng qua, các tài liệu đã không hề bị gỡ xuống kể từ khi anh ấy dán chúng.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/7/6/1932.html

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/6/18/中学生-去掉上网吧的执著后-293640.html

Đăng ngày 11-08-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share