Bài viết của một học viên mới ở Trung Quốc.
[MINH HUỆ 23-06-2014] Tôi đã hiểu rằng đắc được Pháp là cơ hội quý giá hiếm gặp, do đó tôi đã trân quý Pháp Luân Đại Pháp ngay khi tôi bắt đầu tu luyện vào năm 2013. Ngay lập tức, tôi đọc tất cả các sách Đại Pháp nhiều lần. Tôi sửng sốt khi phát hiện ra rằng có một môn tu luyện tốt như vậy trên thế giới này. Tôi đã đọc Pháp cả ngày lẫn đêm và hằng ngày tôi đều rất hạnh phúc.
Trong thời gian học đại học, tôi cũng tham gia một nhóm học Pháp ở địa phương. Đó là quãng thời gian hạnh phúc của tôi, và giờ đây, nó trở thành ký ức đáng nhớ. Tôi đã dành nhiều thời gian để học Pháp, và hiếm khi tôi đi đâu. Tôi cảm thấy như thể là không có gì trên thế giới này có thể ngăn cản tôi làm bất cứ điều gì. Tôi có thể buông bỏ những thói quen xấu. Tôi đã hay chỉ trích và nghĩ bản thân mình tốt hơn người khác. Tôi thậm chí còn tự hào về khả năng mỉa mai sâu cay của mình. Nhưng giờ đây tôi muốn là một người tốt và trung thực.
Một ngày nọ khi tôi đang học Pháp, tôi đột nhiên nhận ra rằng bạn cùng phòng với tôi là những người đáng trân quý, nhưng tôi chưa từng cư xử với họ theo cách đó. Kể từ hôm đó, tôi bắt đầu quan tâm tới họ một cách chân thành. Dần dần, mối quan hệ của tôi với họ đã được cải thiện. Tôi đã cho họ một bản ghi âm Cửu Bình và nhiều người trong số họ đã làm tam thoái.
Quê tôi khá xa trường đại học, do đó sau khi tốt nghiệp, tôi tu luyện một mình ở nhà. Khi đó tôi ghét Đảng cộng sản Trung Quốc vì nó bức hại Đại Pháp và đã bức hại nhiều người. Sự nhiệt tình và niềm đam mê của tôi đã khiến tôi trở nên cực đoan khi tôi giảng chân tướng cho gia đình mình, và do đó tôi đã không đạt được kết quả tốt. Thiếu sót của tôi đã ảnh hưởng tới việc cứu độ chúng sinh. Sự hận thù là chấp trước của con người. Tôi cần phải thấy rõ mục đích của việc giảng chân tướng là cứu độ chúng sinh.
Một ngày nọ nhiều người họ hàng tới nhà thăm chúng tôi. Tôi định đưa cho họ đĩa biểu diễn nghệ thuật Thần Vận, nhưng mẹ tôi tức giận và nói rằng sẽ từ tôi nếu tôi làm như vậy. Tôi đã rất buồn và phải kìm nén để không khóc. Tôi trở về phòng và khóc. Trong một thoáng chốc, tôi thấy rằng tất cả họ hàng tôi đều là vương trên thiên thượng và chúng sinh trong thế giới của họ đã quỳ trước tôi và cầu xin tôi cứu vương của họ. Tôi ngừng khóc. Tôi biết rằng thậm chí ngay cả khi mọi người từ bỏ tôi thì Sư phụ vẫn ở bên tôi. Sau đó tôi mở cửa bước ra giảng chân tướng cho họ. Bố tôi nhìn tôi và mỉm cười. Sau khi mọi người biết tôi tu luyện Đại Pháp, họ đối xử với tôi tốt hơn trước đây. Tôi đã không mất một thứ gì. Thay vào đó, Sư phụ đã cho tôi nhiều hơn thế.
Tôi hướng nội và nhận ra sự ích kỷ của mình. Tôi đã không quan tâm tới số phận của họ hàng mình ngoài hạnh phúc trần tục của bản thân. Tôi đã có thể giảng chân tướng cho mọi người sau khi buông bỏ được những nhân tâm này. Cảm giác thật tuyệt vời khi tôi có thể buông bỏ tất cả, và không thực sự bị mất đi thứ gì.
Tôi khá là khép kín trong tu luyện cá nhân và không chăm chỉ luyện công. Tôi không ngừng khích lệ bản thân. Tôi lo lắng cho mọi người ở quê tôi do đó tôi đã nhờ mẹ mua cho một máy in. Tôi tự mình sản xuất các tài liệu. Tôi dễ dàng kết nối với máy in và chỉ có một vài lỗi nhỏ khi in ra các tài liệu này. Tôi biết rằng Sư phụ đã giúp đỡ tôi và ban cho tôi khả năng để có thể làm các việc Đại Pháp. Buổi sáng tôi phân phát hết loạt tài liệu đầu tiên. Tôi rất hạnh phúc khi lần đầu tiên mang các tài liệu của mình đi. Tôi đặt chúng trước cửa mỗi nhà. Tôi cũng cảm nhận được họ sẽ vui một khi họ biết được chân tướng.
Sư phụ cũng an bài cho những người có tiền duyên tới gặp tôi. Một ngày nọ, tôi giảng chân tướng cho một người đàn ông trung niên đi xe buýt cùng tôi. Tôi cảm nhận rằng anh ấy suy nghĩ nghiêm túc những gì tôi nói. Lần sau khi gặp anh ấy trên xe buýt, anh ấy đã nhắc tôi rằng chúng tôi vẫn chưa kết thúc cuộc nói chuyện về Pháp Luân Công. Vì thế tôi bắt đầu nói với anh ấy về vụ tự thiêu, về việc Pháp Luân Đại Pháp đã được chào đón trên toàn thế giới như thế nào và việc những kẻ hành ác sẽ bị Trời trừng phạt ra sao. Xe buýt chật cứng người nhưng không một ai nói chuyện. Tất cả họ đều lắng nghe tôi. Tôi không hề sợ hãi. Tôi hỏi anh ấy tại sao lại tò mò như vậy. Anh ấy nói: “Tôi thường nhặt được tài liệu Pháp Luân Công trước cửa nhà. Tôi cũng đã đọc cửu bình. Trong tài liệu cũng nói như những gì cô vừa nói.” Anh ấy đã lên án ĐCS.
Tôi đã có một trải nghiệm đáng kinh ngạc. Một buổi tối, tôi đã phát tài liệu trong một khu dân cư trong một con hẻm. Lúc tối muộn, trời đổ mưa. Tôi lo sợ rằng các tài liệu sẽ bị ướt hết nên khi tôi phát chính niệm, tôi đã tưởng tượng đặt một cái ô trên mỗi một bản tài liệu để chúng khỏi bị ướt. Ngày hôm sau, tôi phát hiện ra rằng những nơi mà tôi đặt tài liệu đều khô ráo. Tôi cảm tạ Sư phụ vì sự gia trì của Ngài. Đại Pháp có thể biến việc xấu thành việc tốt. Mọi người có thể nghĩ rằng Đại Pháp thật diệu kỳ khi họ thấy rằng các tài liệu Đại Pháp đều khô ráo, ngay cả khi trời mưa. Từ đó, tôi đã làm hàng trăm tài liệu giảng chân tướng. Tôi tải về các tài liệu từ trang Minh Huệ. Khi tôi thấy rằng một số tài liệu bị hư hỏng, tôi vẫn bất động tâm. Tôi tiếp tục làm những gì tôi cần phải làm.
Thỉnh thoảng tôi cảm thấy chán nản. Những học viên cùng giảng chân tướng cho người Trung Quốc qua internet cùng tôi đã bị cảnh sát đe dọa và họ đã từ bỏ tu luyện. Tôi tự đổ lỗi cho mình vì tôi đã không phát chính niệm thường xuyên và không thể bảo vệ được học viên này. Tôi đã từng gặp cô ấy và không thể thuyết phục cô ấy quay trở lại tu luyện. Tôi cảm thấy có lỗi với cô ấy. Cô ấy nói với tôi rằng cảnh sát biết về tôi. Tôi trở nên sợ hãi và tự huyễn hoặc rằng tôi có thể bị bắt vào bất cứ lúc nào.
Sư phụ đã giảng:
“Đại giác bất uý khổ
Ý chí kim cương chú
Sinh tử vô chấp trước
Thản đãng Chính Pháp lộ”
(“Chính niệm chính hành” trongHồng Ngâm II)
Khi hướng nội, tôi nhận thấy rằng tâm tôi không thuần khiết khi giảng chân tướng cho mọi người trên Internet, và tôi đang lãng phí thời gian của mình mà đáng lẽ có thể dùng để học Pháp. Tôi cũng có tâm truy cầu danh. Sau đó tôi từ bỏ việc giảng chân tướng qua internet. Thay vào đó tôi giảng chân tướng trực diện và dành nhiều thời gian hơn để học Pháp.
Tôi mới tu luyện Đại Pháp được hơn 1 năm nhưng tôi cảm thấy như thể đó là tất cả cuộc sống của tôi. Tôi đã tìm thấy niềm hy vọng của cuộc sống trong Đại Pháp. Tôi sẽ thực hiện trách nhiệm của mình và cố gắng trở thành một đệ tử Đại Pháp tinh tấn, xứng đáng với ơn từ bi khổ độ của Sư phụ.
Xin vui lòng chỉ ra những gì không phù hợp.
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2014/7/8/1955.html
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2014/6/23/年轻新学员-世上竟有这样美好的事情-293831.html
Đăng ngày 25-07-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.