Bài của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 05-02-2014] Tôi đã gặp triệu chứng không thể chuyển động phối hợp, tay chạm vào nhau, trong lúc đang cố gắng luyện bài công pháp thứ ba vào buổi sáng ngày 17 tháng 12 năm 2013. Sau khi ăn sáng, tôi đến bệnh viện để làm việc. Tại phòng khám, tôi gặp khó khăn khi cởi nút áo khoác của mình. Sau đó tôi thật khó có thể mặc được áo bác sĩ. Tôi tự rót cho mình một cốc nước, làm tràn nước ra ngoài, và chiếc cốc rơi xuống sàn nhà. Khi tôi đi nhận lương, trong lúc đếm tiền, chúng cũng bị rơi xuống sàn nhà.

Chiều hôm đó tôi đi học Pháp với các đồng tu. Quyển sách liên tục tuột ra khỏi tay tôi. Tôi có thể thấy các đồng tu đã lo lắng. Tuy nhiên, tôi không hề sợ hãi. Tôi nhớ đến những gì Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân rằng:

“Lấy thí dụ, hồi tôi giảng bài ở Trường Xuân, có một cá nhân căn cơ rất tốt, quả là một khối nguyên liệu [tốt], tôi cũng để mắt đến anh này. Bèn để nạn của anh ta hơi lớn hơn một chút, để anh ta hoàn trả nhanh hơn, để anh ta khai công, tôi chuẩn bị làm như vậy. Rồi một hôm anh ta đột nhiên mắc triệu chứng hệt như bị nghẽn mạch máu não, trượt ngã xuống đó, cảm thấy không cử động được nữa, hệt như tứ chi không còn linh nữa; đưa đến bệnh viện cấp cứu.  Sau đó anh ta có thể trở dậy [khỏi giường bệnh]. Mọi người nghĩ xem, bị nghẽn mạch máu não làm sao có thể ra khỏi [giường] nhanh đến thế kia chứ, tay chân đều cử động được? [Vậy mà] anh ta quay lại bảo rằng học Pháp Luân Đại Pháp, đã làm anh ta sai lệch như thế. Anh ta không thử nghĩ, hỏi nghẽn mạch máu não sao khỏi nhanh vậy? Nếu hôm ấy anh ta không học Pháp Luân Đại Pháp, thì một khi trượt ngã xuống, có khi chết luôn ở đó, hoặc vĩnh viễn không dậy nữa, thực sự bị nghẽn mạch máu não.”

Vì bản thân là một bác sĩ, tôi biết rằng những triệu chứng tôi đang phải trải qua là một trong số những triệu chứng của đột quỵ. Là một học viên, tôi biết rằng đây chính là khảo nghiệm của Sư phụ. Đối với một học viên thì cái chết chỉ là sự rời đi sớm mà thôi, và tôi không sợ chết. Tuy nhiên, nếu quả thật tôi đã kí kết với cựu thế lực phải rời đi sớm, nó sẽ ảnh hưởng đến việc truyền rộng Pháp của tôi. Tôi là một điều phối viên. Nếu tôi rời đi sớm thì những người chưa hiểu Pháp tốt có lẽ sẽ không tiếp tục tu luyện nữa. Chỉ có những người hiểu Pháp tốt mới có thể đối đãi với vấn đề này một cách đúng đắn.

Tất cả bệnh nhân của tôi đều biết rằng tôi tu luyện Pháp Luân Công. Tôi đã nói chuyện với họ về Pháp Luân Công và cuộc bức hại, giúp họ thoái ĐCSTQ. Một phần lớn trong số họ đã thoái, và nhiều người trong gia đình của họ cũng vậy. Tôi cảm thấy tiếc cho những người không thoái ĐCSTQ. Tôi nói với họ: “Tôi đã chữa được bệnh cho anh, nhưng không cứu được sinh mệnh của anh.”

Các bệnh nhân của tôi đều biết rằng tôi từng có một khối u trong dạ dày và nó đã biến mất sau khi tu luyện Pháp Luân Công. Bệnh tim và bệnh thấp khớp của tôi cũng được chữa khỏi. Năm nay tôi đã 77 tuổi. Thính giác và thị giác của tôi rất tốt. Da tôi săn chắc và hồng hào. Bước đi của tôi rất mạnh mẽ và vững chãi. Hầu hết mọi người đều nghĩ rằng tôi không thể nhiều hơn 60 tuổi. Nhiều bệnh nhân đã học Pháp Luân Công sau khi nhìn thấy nhiều sự thay đổi ở tôi. Nếu tôi chết, họ sẽ bị sốc. Tôi được nhiều người biết đến, và tôi tự hỏi điều đó sẽ ảnh hưởng thế nào đến các bệnh nhân tập luyện Pháp Luân Công: họ sẽ vẫn tin tưởng vào Pháp Luân Công hay không?

Nếu tôi chết, tôi sẽ không thể cứu độ chúng sinh được nữa, và đó không phải là an bài của Sư phụ. Tôi cần phát chính niệm và phủ nhận những an bài và bức hại từ cựu thế lực. Sư phụ không chấp nhận những an bài của cựu thế lực, và tôi cũng sẽ không chấp nhận chúng. Tôi nên hoàn toàn phủ nhận chúng và đi theo những an bài của Sư phụ.

Vì thế khi phát chính niệm, tôi đã phủ nhận cựu thế lực, và tôi đã hồi phục chỉ trong vòng hai ngày! Tôi thật sự cảm kích trước sự bảo hộ của Sư phụ và tất cả những gì mà Ngài đã chịu đựng thay tôi. Tôi thậm chí không biết Sư phụ đã chịu đựng thay cho tôi ở những không gian khác nhiều như thế nào. Tôi đã được định trước là sẽ bị một cơn đột quỵ. Tôi biết từ lúc 40 tuổi tôi đã có máu đặc. Nhưng tôi là một đệ tử Đại Pháp, các triệu chứng xuất hiện và biến mất nhanh chóng. Tôi biết rằng tôi được khỏe mạnh là nhờ sự gánh chịu của Sư phụ. Tôi thậm chí không biết dùng lời nào để tỏ lòng cảm kích của mình đến Sư phụ.

Trong muời năm qua, tôi không chịu bất cứ bức hại nào nhờ sự bảo hộ của Sư phụ. Sư phụ cho tôi một khả năng đặc biệt: Tôi đã có thể phát ra Pháp Luân bất cứ khi nào tôi nhìn thấy tà ác. Tôi được bảo hộ khi gặp nguy hiểm. Sư phụ quản mọi thứ, và tôi chỉ dùng lời tại không gian này để cứu độ chúng sinh. Tôi cần phải tinh tấn hơn và cứu người nhiều hơn nữa để bày tỏ sự cảm kích của mình đối với Sư phụ.

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/4/7/78.html

Đăng ngày 23-05-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share