Bài viết của một học viên ở Mexico

[MINH HUỆ 04-11-2013] Kính chào Sư phụ từ bi! Xin chào các đồng tu! Tôi xin được chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của tôi trong khi phối hợp với những người khác để đưa Thần Vận đến thành phố Mexico.

Vứt bỏ chấp trước khi gặp mâu thuẫn

Trong thời gian đầu làm hạng mục này, hai người điều phối là học viên A và B, nói với tôi rằng tôi không được tham dự vào buổi họp của những người điều phối. Tôi cảm thấy không thích và khó chịu với họ. Quyết định không cho tôi tham gia cuộc họp của họ là rất khắc nghiệt đối với tôi. Sau đó tôi nhận ra rằng tôi đang hướng ngoại cầu. Tôi biết rằng nếu tôi muốn đề cao trong tu luyện, tôi phải làm tốt hơn. Một hôm chúng tôi đọc Hồng Ngâm III:

“Thuỳ thị thuỳ phi

Tu luyện nhân
Tự trảo quá
Các chủng nhân tâm khứ đích đa
Đại quan tiểu quan biệt tưởng lạc
Đối đích thị tha
Thác đích thị ngã
Tranh thậm ma”

Tôi nhận ra rằng cách tôi xử lý vấn đề là không đúng.

Sau khi chúng tôi học Pháp xong, chúng tôi bắt đầu thảo luận xem làm thế nào để thu xếp cho tốt các khía cạnh khác nhau của hạng mục Thần Vận của chúng tôi. Tôi vẫn nghe thấy những cụm từ này văng vẳng trong đầu: “Đối đích thị tha, thác đích thị ngã.” (Hồng Ngâm III) (Tạm dịch: “Đúng chính là họ, sai chính là mình.”), do vậy tôi nói với bản thân: “Kể từ bây giờ tôi sẽ đưa những từ này vào thực hành.” Vào lúc đó, tâm tôi vẫn náo loạn và tôi vẫn khó chịu. Nhưng khi tôi hướng nội tìm và nghĩ về lời giảng của Sư phụ, tôi có thể thấy rằng những thứ thực sự gây phiền toái và làm náo loạn tâm tôi không hề đến từ bên ngoài. Nó chính là tự ngã của tôi, sự kiêu ngạo và tính tự phụ của tôi. Mỗi chấp trước đều đã được bộc lộ và cố gắng chống lại để không bị tiêu trừ. Sau khi tôi nhận ra điều này, tôi đã hạ quyết tâm lấy các Pháp lý thể hiện vào thực tế.

Mỗi lần học viên A và B nói, tôi lại hướng nội và nhắc lại: “Đối đích thị tha, thác đích thị ngã.” Không lâu sau, họ gọi và bảo tôi tham gia buổi họp các điều phối viên của hạng mục Thần Vận. Tâm tôi không còn cảm thấy gánh nặng nữa và đã có thể phối hợp tốt hơn.

Giữ bình tĩnh và chính niệm trong những thời điểm khó khăn

Tôi phụ trách vấn đề visa cho Công ty Thần Vận đến Mexico, và trọng trách này khiến tôi lo lắng. Hai tháng trước khi Thần Vận đến, Mexico thay đổi luật nhập cảnh, và Cục Xuất nhập cảnh đã không rõ ràng về các quy định và thủ tục mới. Chúng tôi đã làm theo những yêu cầu của họ, nhưng vẫn có những chỗ lộn xộn và có những hướng dẫn mới, hơn nữa thời gian trôi thật là nhanh.

Chỉ vài tuần trước khi Thần Vận đến, tôi cảm thấy tôi đã làm gì đó sai, nên đã quyết định đến gặp phòng xuất nhập cảnh ngay lập tức. Trên đường đến đó, rất nhiều suy nghĩ tiêu cực hiện lên trong đầu tôi: “Nếu Thần Vận không vào được Mexico thì đó là lỗi của tôi,” “Không còn thời gian để xin visa lại từ đầu nữa,” “Nếu mình làm hỏng việc thì trốn vào đâu bây giờ?” “Tôi không còn mặt mũi nào gặp các đồng tu nếu có chuyện gì đó xảy ra,” v.v. Khi tôi ý thức được những niệm đầu này, tôi liền lập tức tiêu diệt nó. Đoạn Pháp sau trong bài “Giảng Pháp ở Pháp hội Thụy Sỹ” mà tôi đã đọc trước đây cứ văng vẳng trong đầu tôi:

“Vậy cuối cùng vật chất bản nguyên nhất là gì? Chính là nước. Nhưng nước mà tôi giảng không phải là ‘nước’ trong xã hội người thường. Cũng không phải là ‘nước’ tồn tại trong các sông, suối, hồ, biển của các tầng thứ khác nhau, mà nước này là tạo thành tất cả các sinh mệnh và vật chất của thiên thể ở một tầng kia, cũng có thể nói nó là bản nguyên, chỉ có thể gọi nó là bản nguyên như vậy. Nhưng loại nước này lại không giống với khái niệm ‘nước’ trong không gian người thường mà chúng ta vẫn nhận thức. Chuẩn xác thì nên gọi nó là ‘nước chết’, bởi vì nó là bất động, nó hoàn toàn là tĩnh chỉ bất động, chư vị vứt vào một thứ gì đó thì nó sẽ không gợn sóng, nó sẽ không bắn nước lên.” (Tạm dịch)

Tôi đã minh bạch ra rằng Chân – Thiện – Nhẫn là hết thảy mọi thứ, ở cảnh giới thuần tịnh nhất, bản nguyên nhất; nước, làm vật chất bản nguyên, là hoàn toàn tĩnh chỉ bất động. Vì vậy tôi liền nghĩ: “Tôi muốn đồng hóa với Chân – Thiện – Nhẫn.” Sau đó tôi nhận ra rằng tôi còn cách vật chất bản nguyên quá xa – “Nó hoàn toàn là tĩnh chỉ bất động, chư vị vứt vào một thứ gì đó thì nó sẽ không gợn sóng, nó sẽ không bắn nước lên.”

Tất cả vật chất trong vũ trụ được cấu thành bởi Chân Thiện Nhẫn, tôi nhận ra rằng tôi đang hoàn toàn ở phía tương phản. Tôi hướng nội và nghĩ: “Tại sao tôi lại động tâm? Tại sao tôi lại có những suy nghĩ không đúng đắn như vậy?” Đây là Pháp của vũ trụ. Ai có thể ngăn cản Thận Vận đến với Mexico để cứu độ hàng nghìn chúng sinh được cơ chứ, đặc biệt khi họ đang đợi được cứu!” “Không gì có thể ngăn nổi Pháp! Vào thời điểm lịch sử then chốt này, tôi phải có chính niệm và giúp những chúng sinh này, tại thời khắc quan trọng của lịch sử này, làm những gì mà họ cần làm.”

Tôi có thêm được nhiều tự tin khi tôi tiến đến cửa sổ của văn phòng di trú để hỏi về hồ sơ visa của chúng tôi. Nhân viên văn phòng di trú rất tốt bụng. Anh ấy nói rằng chúng tôi đã làm đúng thủ tục, ngoài ra vẫn còn hai lựa chọn khác cho chúng tôi.

Trải nghiệm này đã khiến tôi có thể bảo trì tâm thái bình tĩnh và phát chính niệm trong những thời khắc khó khăn trong khi làm việc trong hạng mục Thần Vận. Sau kinh nghiệm này tôi nhắc nhở bản thân mình cần phải bình tĩnh và tiếp tục phát chính niệm trong những tình huống khó khăn, và mọi việc sẽ trôi chảy.

Sau khi chắc chắn rằng hồ sơ xin visa đã suôn sẻ, không hiểu sao những suy nghĩ không đúng đắn kia lại cứ bám theo tôi đến phòng pháp chế của Nhà hát Quốc gia nơi Thần Vận sẽ biểu diễn. Đại diện nhà hát liên tục gọi cho chúng tôi để nói về các hồ sơ nhập cảnh. Quy định của họ là chúng tôi phải nộp tất cả các hồ sơ nhập cảnh trước khi Thần Vận biểu diễn. Vấn đề là tôi không thể có các hồ sơ trước khi Thần Vận đến sân bay.

Người tổng điều phối và tôi đến phòng pháp chế để giải thích tình huống và đảm bảo rằng mọi việc sẽ tốt, rằng khi Thần Vận đến thì họ sẽ có hồ sơ nhập cảnh. Trên đường đến đó, tâm tôi đầy sợ hãi. Tuy nhiên, nhờ kinh nghiệm trước đó, tôi đã có thể giữ chính niệm dễ dàng hơn. Tôi nghĩ: “Ta giống như nước và không gì có thể lay chuyển ta. Hết thảy mọi thứ trong vũ trụ đều vì Đại Pháp mà được tạo ra. Không gì có thể ngăn cản Thần Vận đến Mexico để hoàn thành sứ mệnh của mình. Những nhân viên của nhà hát này trong khi chờ đợi hàng nghìn vạn năm để được cứu độ, đã được an bài để đóng vai trò của họ trong thời khắc lịch sử này.”

Cuộc gặp diễn ra rất nhanh và suôn sẻ. Nhân viên phòng pháp chế tỏ rất hiểu tình hình. Sau cuộc họp, người đại diện nhà hát nói với chúng tôi: “Những gì mà các bạn đã đạt được với Thần Vận đủ để viết một cuốn sách đấy. Nhiều người làm việc trong lĩnh vực truyền thông và quảng cáo đã nói với tôi rằng họ sẵn sàng trả bất kỳ giá nào để học những việc các bạn đã làm và học cách các bạn đã làm.” Điều anh ấy nói với tôi và điều tôi nghe thấy sáng hôm đó cho thấy rằng thậm chí ngay cả người thường cũng nhận thức được sự vĩ đại của Đại Pháp. Và tôi biết rằng Sư phụ từ bi luôn ở bên chúng ta mọi lúc mọi nơi.

Khi ra quyết định thì nghĩ đến người khác trước

Sau khi Thần Vận đến, chúng tôi đã gặp một tình huống khó khăn. Lúc đầu, ban thực phẩm bao gồm những học viên sẽ nấu ăn hàng ngày cho Thần Vận. Nhưng sau đó, chúng tôi quyết định rằng ban này sẽ được quản lý bởi một người thường có chuyên môn về lĩnh vực này. Chúng tôi giao trách nhiệm cho một công ty dịch vụ nấu ăn. Chúng tôi nghĩ cách này hợp lý hơn. Như thế đỡ được việc cho chúng tôi, đỡ phức tạp hơn.

Nhưng cựu thế lực đã lợi dụng sơ hở này, và sự cố lại xảy ra. Lúc đầu, tôi quyết định sẽ cho các diễn viên Thần Vận những món ăn ngon nhất đặc thù của Mexico, bởi vì tôi muốn họ thử món ăn bản địa của chúng tôi. Chúng tôi không tính đến việc là nó sẽ quá cay, và không phù hợp với họ. Kết quả là chúng tôi nhận được phản hồi tiêu cực ngay khi những món ăn được phục vụ. Một ngày sau, một nửa số thành viên của Thần Vận gặp vấn đề dạ dày.

Tôi nghĩ: “Chuyện gì đang xảy ra thế?” Tôi phủ nhận mọi an bài của cựu thế lực và tập trung toàn bộ sức lực có thể để vượt qua tình huống này. Tôi cố gắng duy trì chính niệm, không nghĩ đến thái độ của người khác, và chỉ quan tâm làm điều gì tốt nhất cho Thần Vận. Tôi nhanh chóng quyết định các việc và sẵn sàng đợi lệnh. Sư phụ từ bi của chúng ta cũng biết được tình huống. Sau khi sự việc được báo cáo, Sư phụ trả lời rằng vấn đề là nước chứ không phải thức ăn. Sư phụ bảo chúng tôi đun sôi nước và cho các thành viên Thần Vận uống ngay lập tức.

Sau đó, chúng tôi lập tức chấm dứt việc đặt dịch vụ thực phẩm từ bên ngoài. Một nhóm các học viên tập hợp để phụ trách việc chuẩn bị đồ ăn cho Thần Vận, chỉ bao gồm các món ăn Trung Quốc. Sư phụ đã giảng:

“Chúng tôi cũng giảng, nếu ai ai trong chúng ta cũng đều hướng nội mà tu, ai ai cũng tìm trong tâm tính của bản thân mình cho ra nguyên nhân ở tự mình đã không làm tốt, để lần sau làm cho tốt, khi thực thi đều nghĩ đến người khác…”(Bài giảng thứ 9, Chuyển Pháp Luân)

Sự việc này đã cho tôi một cơ hội hướng nội và vứt bỏ chấp trước vào tự ngã và tự mãn, chấp trước truy cầu an dật và muốn khoe đồ ăn Mexico. Trên hết, nó giúp tôi hiểu tầm quan trọng của việc nghĩ đến người khác trước khi quyết định, vì lợi ích của người khác mà có thể từ bỏ ý kiến cá nhân, vứt bỏ chấp trước vào việc muốn được tôn trọng, và khiêm tốn khi nhận chỉ dẫn hay chỉ thị về việc lên kế hoạch cho các thay đổi. Mặc dù việc thay đổi toàn bộ thực đơn trong một đêm là không hề dễ dàng nhưng các học viên đã hoàn thành xuất sắc, từ đầu đến cuối, và nghĩ đến người khác trước.

Trải nghiệm thời khắc thần kỳ

Trong quá trình tìm phòng tập vũ đạo cho các nghệ sĩ múa Thần Vận tôi còn học được một điều khác. Đoàn Nghệ thuật Thần Vận đề nghị chúng tôi ngay từ đầu là đặt một phòng ở khách sạn cho các nghệ sĩ múa Thần Vận luyện tập. Sau đó đoàn đã quyết định hủy bỏ việc tập luyện ở khách sạn, và thay vào đó tập luyện ở một phòng tập vũ đạo, ở đó họ có tay vịn, gương, và sàn cũng đủ rộng.

Chúng tôi lập tức tìm kiếm phòng tập vũ đạo, nhưng chỗ đầu tiên tìm được thì đã bị người khác đặt sử dụng trong ba ngày. Lúc đó tôi vẫn đang cố gắng giải quyết vấn đề thức ăn và nhiều vấn đề khác, nên tôi không có thời gian để tìm phòng tập vũ đạo trong hai ngày còn lại. Tôi cảm thấy bị quá tải. Tôi gia cường chính niệm của mình: “Ta giống như nước, không gì có thể lay chuyển ta. Ta sẽ để tùy kỳ tự nhiên và cái gì cần được giải quyết sẽ được giải quyết.”

Các học viên khác cũng không có thời gian tìm kiếm phòng tập vũ đạo, nên tôi biết tôi phải tự tìm. Tôi nhớ đến một người —một người mà tôi đã gặp vài tháng trước. Chúng tôi đã đến một công ty để quảng bá Thần Vận và gặp một người quen biết các trường dạy khiêu vũ. Tôi nghĩ tôi nên gọi cho cô ấy để nhờ giúp đỡ. Và kỳ tích đã xảy ra. Ngay khi tôi định gọi cho cô ấy, thì cô ấy lại gọi cho tôi! Cô ấy hỏi thăm tình hình của tôi và liệu tôi có cần cô ấy giúp gì không. Đây là một trong những điều kỳ diệu nhất mà tôi từng gặp, không thể tin được! Cô ấy đã tìm được một phòng tập vũ đạo còn trống. Rõ ràng là Sư phụ đã giúp chúng tôi tìm ra biện pháp giải quyết!

Khó khăn mà chúng tôi gặp phải có thể là quá tải đối với người thường. Nhưng đối với đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, nó là một cơ hội đặc biệt và thần thánh để tiếp tục duy trì chính niệm, liên tục cải thiện và đề cao tâm tính, và cuối cùng phản bổn quy chân.

Trên đây là những nhận thức ở tầng thứ của tôi. Nếu có điều gì không phù hợp, xin hãy từ bi chỉ ra.

(Bài chia sẻ được đọc ở Pháp hội miền Tây Mỹ Quốc 2013)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/11/4/在推广神韵过程中暴露自己的执着并提高心性-282177.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/11/7/143069.html

Đăng ngày 04-02-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share