Bài viết của một học viên ở Singapore

[MINH HUỆ 04-01-2014]

Kính chào Sư phụ tôn kính, xin chào các đồng tu!

Đã lâu rồi tôi không viết bài chia sẻ kinh nghiệm tu luyện. Mỗi khi được đề nghị viết bài, tôi đều từ chối, với lý do là không tu luyện tinh tấn. Tôi nghĩ mình bình thường và không có gì nổi bật, và rằng tôi đang tu luyện một cách thầm lặng. Tuy nhiên, khi hướng nội sâu hơn tôi nhận ra rằng quyết định không viết bài chia sẻ của tôi bắt nguồn từ chấp trước của tôi. Ở mức độ nông cạn, tôi nhận ra tâm lười biếng của mình, và ở mức độ sâu hơn, tôi nhận ra mình không dám xem xét việc tu luyện của bản thân một cách nghiêm túc. Cuối cùng khi cầm bút lên, tôi thấy thật khó để bắt đầu viết.

Tôi đã tu luyện khoảng gần 20 năm với tâm trí có nhiều những ý nghĩ, ý tưởng, và trải nghiệm. Tôi đã viết lại bài chia sẻ này vài lần trước khi hoàn thành. Nhiều lần khi ngồi xuống viết tiếp, tôi thấy những gì đã viết ngày hôm trước thể hiện tâm hiển thị, vì vậy tôi lại viết lại. Vài ngày sau, khi viết tiếp, tôi lại cảm thấy những gì mình viết có mang theo nhân tố muốn lên lớp người khác, vì vậy tôi lại viết lại.

Cuối cùng đã tìm thấy nguồn cảm hứng

Trong quá trình này, tôi đã nghĩ đến việc bỏ cuộc, vì tôi thấy thật khó xác định được nên bắt đầu như thế nào. Nhưng tôi đã hứa với một đồng tu rằng tôi sẽ viết, và tôi không thể thất hứa. Tôi đã chịu áp lực trong khoảng chục ngày, cho đến một hôm tôi cảm thấy có hứng sau khi làm xong việc tại điểm “thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ)” ở khu phố Tàu.

Khi tôi đến, điểm thoái đảng khá vắng vẻ, có lẽ vì trời mưa cả ngày, hoặc vì tôi đã không đến đó trong suốt một tuần. Tôi phát chính niệm trong khi phân phát tài liệu giảng chân tướng và khuyến khích du khách đến từ Trung Quốc thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Ban đầu có rất ít người chấp nhận tài liệu của tôi, và những người không nhận thì rất lạnh lùng với tôi. Thậm chí một số người còn nhìn tôi với con mắt thù hận. Tôi đã quen với những phản ứng tiêu cực như vậy, và tôi chỉ đứng đó rất đàng hoàng và nhìn vào từng người đi qua một  cách từ thiện, từ bi, thầm gọi to phần biết của họ trong sâu thẳm lòng mình.

Không kể họ đối xử với tôi như thế nào, tôi thường đưa tài liệu một cách hòa ái và lịch sự, và nói: “Xin chào, đây là một số thông tin mà bạn không thể có được khi ở Trung Quốc.” Tôi nhanh chóng cảm nhận được môi trường đã thay đổi. Mọi người bắt đầu chấp nhận tài liệu và cảm ơn tôi. Thậm chí những người từ chối cũng cười với tôi. Một số còn hơi cúi người chào tôi. Một cảm giác vinh dự tràn ngập trong tim và tôi thấy rằng mình đang đồng hóa với Pháp. Lòng tôi đầy biết ơn Sư phụ tôn kính của chúng ta.

Tôi cảm thấy thân thể mình trở nên to lớn phi thường, bao phủ cả trường không gian. Tôi nhận ra mình thường xuyên ở trong trạng thái mà Sư phụ miêu tả.

“Một thứ bất động thì chế [ước] vạn động” (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Trung Mỹ quốc) (tạm dịch)

Tôi cảm thấy mình có thể tác động đến toàn bộ trường không gian ở khu phố Tàu ngay cả khi chỉ có một mình.

Sức mạnh của từ bi

Tôi chợt hiểu rằng đây là sức mạnh của từ bi! Tôi cũng biết mình sẽ viết gì cho bài chia sẻ. Tôi quyết định báo cáo với Sư phụ và chia sẻ với các đồng tu những trải nghiệm của mình trong khoảng 10 năm tu luyện khi tôi giảng chân tướng cho mọi người ở tuyến đầu, và tôi đã tu luyện thế nào trong quá trình từ một người với những chấp trước người thường trở thành một người tốt và từ bi. Tôi buông bỏ tâm sợ hãi để hoàn thành thệ ước trợ Sư cứu độ chúng sinh trong thời kỳ Chính Pháp.

Tôi nhớ rằng Sư phụ thường giảng về “giảng chân tướng và cứu độ chúng sinh” trong mỗi bài giảng Pháp tại các Pháp hội lớn sau khi cuộc bức hại bắt đầu. Sư phụ dạy chúng ta:

“Hãy dùng lý trí để chứng thực Pháp, dùng trí huệ để giảng rõ chân tướng, dùng từ bi để hồng Pháp và cứu độ thế nhân; đó chính là đang kiến lập uy đức của các Giác Giả.”(Lý tính trong Tinh tấn yếu chỉ 2)

Sư phụ cũng dạy chúng ta:

“Là một đệ tử Đại Pháp, giảng rõ chân tướng là sự việc nhất định phải làm. Điểm này tôi nhắc lại với mọi người, bất kể biện hộ gì, hễ chưa bước ra [chứng thực Pháp] đều là sai.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC)

Tôi hiểu rằng “giảng chân tướng và cứu độ chúng sinh” là những việc mà một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp phải làm. Sau khi hiểu rõ điều này tôi bắt đầu giảng chân tướng trực diện về Pháp Luân Công cho mọi người, đặc biệt với những người từ Trung Quốc.

Sau khi Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản được xuất bản tôi nhận ra rằng Sư phụ đã đẩy Chính Pháp sang giai đoạn mới, giờ đây chúng ta cần cứu người bằng cách khuyên họ thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nói. Đã đến lúc phơi bày ĐCSTQ và chấm dứt cuộc bức hại.

Vứt bỏ tâm sợ hãi

Tôi nhận ra rằng trước hết mình cần phải loại bỏ tâm sợ hãi để có thể giúp mọi người hiểu Pháp Luân Công và cuộc bức hại ở tuyến đầu. Nỗi sợ hãi là chướng ngại lớn nhất, và ngăn cản người ta tu luyện tinh tấn và trợ Sư cứu độ chúng sinh. Tâm sợ hãi có biểu hiện trên nhiều mặt. Sợ khổ (tâm an dật), sợ bị phản đối hoặc chửi mắng (chấp trước vào thể diện), sợ gặp người quen (không tu luyện đường đường chính chính), sợ công an hoặc bị vu khống, v.v. Tôi hiểu sâu sắc rằng đối với học viên, ý nghĩa thực sự của sinh mệnh là chứng thực Pháp.

Tôi là lao động chính trong gia đình và từng lo sợ rằng, gia đình tôi sẽ thực sự gặp khó khăn nếu có điều gì xảy ra với tôi. Thông qua học Pháp, tôi nhận ra mình không hiểu biết đầy đủ về mối quan hệ gia đình. Từ việc học Pháp tôi hiểu rằng sự sung túc của vợ con tôi không do tôi quyết định, mà do nghiệp lực mà họ tích lại từ nhiều kiếp trước. Cuộc đời của họ mở ra theo số phận đã được an bài cho họ. Khi ngộ ra Pháp lý này, tôi cảm thấy một lớp vỏ dầy được tách bỏ. Tôi không còn nặng nề với những lo toan này, và thậm chí cảm thấy bình an hơn. Tôi cũng hiểu sâu sắc hơn những gì Sư phụ giảng:

“Không có sợ, thì cũng không tồn tại nhân tố làm cho chư vị sợ.”(Tống khứ chấp trước cuối cùng trong Tinh tấn yếu chỉ 2)

Tuy nhiên, tâm sợ hãi, giống như bất kỳ chấp trước nào khác, không phải là thứ mà có thể ngay lập tức vứt bỏ hoàn toàn. Nó thường xuyên lặp lại và khảo nghiệm chúng ta.

Một lần tôi đang trợ giúp hoạt động “thoái ĐCSTQ” ở khu phố Tàu. Ngay khi tới đó, một thanh niên xin tôi một bản tài liệu. Tôi thấy rất vui và thoải mái, nghĩ rằng thật là một sự khởi đầu ngày mới không tệ. Ngay lúc đó, người thanh niên giở qua tài liệu và chỉ thẳng vào mặt tôi và nói với ánh mắt căm phẫn: “Trung Quốc đang hỗn loạn vì có những người như ông.” Anh ta tiếp tục buộc tội tôi. Tôi cũng đáp lại mạnh mẽ, và năm sáu người vây quanh chúng tôi để xem. Lúc đó tôi nghĩ rằng tôi sẽ không để anh ta ở thế thượng phong trong cuộc tranh luận.

Bộc lộ tâm tranh đấu của tôi

Vì có tâm tranh đấu, tà ác lợi dụng tình hình và nó làm cho nó tồi tệ hơn. Anh ta nói với tôi gay gắt: “Hãy đợi ở đây. Tôi sẽ gọi công an đến bắt ông.” Thực sự, anh ta đi tìm hai viên cảnh sát ở cách đó 7, 8 mét. Tôi lập tức nhận ra là mình phải phát chính niệm để ngăn anh ta và các nhân viên cảnh sát làm việc xấu. Tôi cũng nhận ra tâm tranh đấu và tâm tật đố, và đã lập tức loại bỏ chúng.

Tôi phát chính niệm mạnh mẽ và hoàn toàn phủ nhận tất cả bức hại của tà ác, và cầu xin Sư phụ gia trì cho tôi. Tôi tự nhủ rõ ràng rằng tôi sẽ chỉ chấp nhận an bài của Sư phụ, và hoàn toàn phủ nhận bất kỳ thứ gì không phải. Mặc dù tôi còn chấp trước và nhân tâm, cựu thế lực không thể can nhiễu tôi, vì tôi chỉ nghe theo lời Sư phụ.

Tôi cũng cảm thấy rằng mình không cần phải đi, bởi vì nếu tôi làm vậy, mọi người sẽ cảm giác rằng các học viên đang làm điều gì sai và sợ công an. Vì vậy tôi tiếp tục phát chính niệm và phân phát tài liệu. Tôi nhìn thấy người thanh niên đang nói chuyện với viên cảnh sát, người đang nhìn tôi. Tôi phát chính niệm còn mạnh hơn trong khi vứt bỏ chấp trước và xin Sư phụ gia trì. Một kỳ tích đã xuất hiện. Hai cảnh sát vẫn ở đó như là không có chuyện gì xảy ra và người thanh niên bỏ đi với khuôn mặt tức giận. Một nguy cơ đã được giải quyết. Mắt tôi ngấn lệ và trong tâm thầm biết ơn Sư phụ và cảm thấy thật hãnh diện. Sư phụ giảng:

“Đã làm đệ tử, khi ma nạn đến, nếu thật sự đạt được thản nhiên bất động hoặc có thể đặt tâm cho phù hợp với các yêu cầu khác nhau của các tầng thứ khác nhau đối với chư vị, thì đủ để vượt quan rồi.” (Nói về Pháp trong Tinh tấn yếu chỉ).

Lần khác, cũng ở khu phố Tàu, một người đàn ông trung niên đến chỗ tôi và hỏi chuyện gì đang xảy ra ngay khi tôi đang giảng chân tướng cho ba bạn trẻ người Trung Quốc, và giúp họ thoái ĐCSTQ. Tôi đưa anh ta một số tài liệu “thoái ĐCSTQ” và bảo anh ta đây là những thông tin bị cấm ở Trung Quốc. Anh ta có vẻ quan tâm và muốn nhiều hơn nữa. Vì vậy tôi nói với anh ta ĐCSTQ đã giết người như thế nào trong mỗi phong trào chính trị của nó, và về tội ác thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công đang còn sống, sự bại hoại của chế độ Cộng sản Trung Quốc, sự sụp đổ sắp đến của ĐCSTQ, và rằng Trung Quốc sẽ trở thành một đất nước không có ĐCSTQ.

Anh ta chăm chú lắng nghe và cuối cùng hỏi tôi: “ Anh không muốn quay về Trung Quốc à? Anh không sợ à?” Tôi vỗ nhẹ vai anh ta và nói: “Anh bạn, hãy nhớ một nguyên lý là ác không bao giờ chiến thắng thiện!” Anh ta nhìn tôi hồi lâu một cách nể trọng trước khi rời đi.

Sức mạnh của chính niệm

Trải qua khảo nghiệm hết lần này đến lần khác, tâm trí tôi càng trở nên ổn định. Sức mạnh của chính niệm giúp tôi không còn sợ hãi, và bây giờ tôi có thể giảng chân tướng trực diện cho cảnh sát. Tôi biết rằng khi trong tâm có chính niệm, không có lý do cho cái gọi là nguy hiểm được tồn tại.

Một lần trong khoảng thời gian vụ tranh chấp đảo Điếu Ngư lên đến đỉnh điểm, một học viên và tôi đi phát tài liệu và khuyên mọi người thoái ĐCSTQ. Chiều hôm đó khi chúng tôi sắp kết thúc việc phát tài liệu, một nhân viên điều tra đến và yêu cầu xem IC (chứng minh thư) của tôi. Tôi hỏi anh ta tại sao và anh ta nói với tôi rằng anh ta có quyền xem IC của bất kỳ ai, và nếu tôi từ chối hợp tác chúng tôi sẽ phải về đồn cảnh sát.

Tôi hỏi anh ta có biết tại sao tôi lại do dự trình anh ta IC của tôi và bảo rằng tôi tu luyện Pháp Luân Công. Anh ta nói đã nghe về Pháp Luân Công. Vì vậy tôi bảo anh ta rằng trong nhiều năm, vì các học viên Pháp Luân Công tốt bụng tin cảnh sát, họ để cho cảnh sát sao chép các thông tin chi tiết trên IC của họ, nhưng sau đó nhiều học viên đã bị vu khống và buộc phải rời khỏi Singapore.

Sau đó tôi hỏi anh ta: “Anh có nghĩ tôi sẽ vẫn tin anh không?” Anh ta nói anh ta thông cảm với cảm giác của tôi, nhưng anh ta thực sự đang làm nhiệm vụ và sẽ trả lại tôi IC sau khi xem. Anh ta bảo tôi hãy tin anh ta. Nhìn thấy sự chân thành trong mắt anh ta tôi biết anh ta hiểu chân tướng và đã đưa cho anh ta IC của tôi. Anh ta trả nó lại cho tôi sau khi ghi lại điều gì đó vào giấy. Tôi cảm thấy vui cho anh ta vì tôi biết anh ta đã đặt định một vị trí tốt cho mình.

Loại bỏ tâm tranh đấu và tu Nhẫn

Vì lớn lên trong môi trường có nhiều người giỏi tôi đã phát triển tâm tranh đấu, và cảm thấy tôi giỏi hơn và cao minh hơn người khác. Vài năm trước, tôi đi giảng chân tướng cho các công nhân trong một tòa nhà. Trên bề mặt tôi rất tốt và vui vẻ, nhưng khi gặp những người từ chối lắng nghe hoặc không thể phân biệt giữa ĐCSTQ và Trung Quốc, hoặc những người la hét vào mặt tôi hay thô lỗ với tôi, nhân tâm của tôi nổi lên.

Dù đang giảng chân tướng cho mọi người, vì tôi vẫn có chấp trước và những vật chất xấu, họ cũng có thể cảm nhận được. Kết quả là, không chỉ tôi không thể cứu họ, tôi còn đẩy họ về phía đối lập, làm cho việc cứu họ còn khó khăn hơn về sau. Mỗi khi những việc như vậy xảy ra, tôi cảm thấy hối tiếc vì đã phụ lòng mong mỏi của Sư phụ.

Tôi quyết tâm vứt bỏ chấp trước người thường. Vài ngày sau khi tôi đi giảng chân tướng tại một điểm du lịch, tôi thấy giọng nói của mình không còn to, mà tràn đầy sự chân thành và tốt bụng. Du khách và người hướng dẫn du lịch không mất kiên nhẫn và lạnh lùng như trước đây. Thay vào đó, tất cả họ sẵn sàng lắng nghe chân tướng.

Thường thì một xe buýt chở du khách ồn ào trở nên im ắng khi tôi bắt đầu giảng chân tướng. Họ chăm chú lắng nghe, và một số cười với tôi trong khi đang nghe. Khi tôi chân thành nói với họ về Pháp Luân Công, tất cả đều hiểu rõ hơn về môn tu luyện. Lúc quay lại, nhiều người trong số đó muốn các tài liệu giảng chân tướng, và một số cũng thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Mặc dù một số vẫn từ chối nhận tài liệu, họ trông thân thiện hơn trước đây. Tôi nói với họ: “Chúc chuyến đi vui vẻ! Xin hãy nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo.’ Chúc thượng lộ bình an.” Sự thay đổi của tôi đã mang tới sự thay đổi ở mọi người. Giờ đây tôi đã hiểu sâu hơn về những lời Sư phụ giảng:

“Hễ tâm tính chư vị đề cao, thì thân thể chư vị sẽ phát sinh biến đổi to lớn; hễ tâm tính chư vị đề cao lên; thì vật chất của thân thể chư vị bảo đảm sẽ biến đổi.” (Chuyển Pháp Luân)

Khi tôi giữ vững tâm tính và tâm thái tốt, tôi có thể cứu nhiều người hơn và không cảm thấy mệt.

Giữ vững tâm tính

Trong một lần ở khu phố Tàu, tôi thấy một cụ già độ tuổi 70, người rất thích hát tình ca và thường biểu diễn ở một quảng trường nhỏ. Ông đang sử dụng một hệ thống âm thanh chuyên nghiệp và thu hút nhiều người. Một đồng tu nói với tôi khi tôi ở đó: “Ông ấy nói rất to. Mọi người không thể nghe những gì chúng ta nói. Làm thế nào chúng ta có thể giúp họ thoái ĐCSTQ? Đây thật sự là một can nhiễu.” Tôi nói với học viên đó: “Người tu luyện chúng ta nên nhìn mọi thứ trên phương diện tích cực. Chẳng phải ông ấy đã thu hút được nhiều người ở đây sao? Chúng ta có thể cứu được nhiều người hơn.” Ngày càng có nhiều người vây quanh.

Một lúc sau, một thanh niên xuất hiện, và khi nhìn thấy dòng chữ trên tài liệu anh ta đẩy ra và nói: “Đây là cái gì!” Tôi bị sốc vì cách cư xử của anh ta và cố gắng ngăn anh ta. Anh ta từ chối lắng nghe và chộp lấy tài liệu và ném lên không trung. Tôi nghĩ, tôi là một học viên và không gì là ngẫu nhiên. Tôi phải bình tĩnh và giữ gìn tâm tính của mình. Tôi bình tĩnh ngăn anh ta lại. Nhưng anh ta đẩy tay tôi ra và trở nên hung hăng.

Ông cụ đang hát không thể chịu được lối cư xử của người thanh niên này chút nào nữa, và hỏi người thanh niên qua micro của mình: “Anh là người nước nào thế?” Người thanh niên nói: “Trung Quốc.” Ông cụ tức giận và nói: “Anh là Trung Quốc và anh đến đây để bắt nạt người Singapore chúng tôi à?!” Nhiều người giúp nhặt tài liệu trên mặt đất, và nhiều người hỏi xin một bản để xem trong đó viết gì.

Một số người cũng hỏi tôi một cách thông cảm: “Tại sao anh không đánh anh ta? Sao anh lại để như vậy?” Tôi nói: “Người thanh niên đó bị tẩy não bởi những lời dối trá do ĐCSTQ tuyên truyền. Một khi hiểu ra sự thật anh ta sẽ không cư xử như vậy. Chúng tôi tu tâm nhẫn và chúng tôi nên vị tha.” Sau đó tôi bảo đồng tu đi cùng đến chỗ ông cụ để cảm ơn ông ấy. Tôi cũng nói với ông rằng mặc dù tôi không phải là người Singapore, trong số những người mà ông giúp đỡ có nhiều người Singapore. Khi đó tôi cảm thấy tầm quan trọng của việc các đệ tử Đại Pháp Singapore giảng chân tướng cho mọi người ở tuyến đầu.

Công cụ tốt để giảng chân tướng

Tôi cũng nhận ra tầm quan trọng của việc hiểu biết về Chín bài bình luận về ĐCSTQ trong việc giảng chân tướng tốt. Khi đưa đĩa DVD, tôi thường xem nó cùng với các công nhân Trung Quốc. Kết quả là, tôi đã xem DVD hơn mười lần và biết rõ về nội dung. Điều này tạo nền tảng tốt cho việc giảng chân tướng của tôi và khuyến khích mọi người thoái các tổ chức của ĐCSTQ.

Các tài liệu tham chiếu Chín bài bình luận về ĐCSTQ rất được người Trung Quốc yêu thích, và nhiều người đọc chúng hết bản này đến bản khác. Một số còn nói với tôi: “Hãy chắc chắn đến nhé, vì đây là món ăn tinh thần của chúng tôi.” Có một thanh niên như thế này. Sau khi tôi đưa cậu ấy bản cuối cùng của tôi, một người đàn ông Trung Quốc khác đến và cũng xin bản sao đó. Tôi xin lỗi vì không còn lại gì. Người thanh niên đưa bản sao của anh ta cho người Trung Quốc kia và nói: “Anh có thể lấy của tôi. Anh cần nó hơn tôi, bởi vì tôi đã hiểu chân tướng. Anh nên đọc nó. Tôi đã nhìn thấu ĐCSTQ và tôi hiểu rõ những gì đang diễn ra. Cảm ơn đã cung cấp tài liệu!”

Có một thanh niên khác, mỗi khi nhìn thấy tôi đều nói: “Các vị là những người phi thường! Thật sự phi thường!” Tôi biết Sư phụ đang khích lệ chúng tôi cứu thêm nhiều người qua lời của cậu ấy. Tôi xử lý nghiêm túc những quan niệm và câu hỏi mà tôi không thể đưa ra câu trả lời hoặc lời giải thích thỏa đáng. Tôi ghi nhớ chúng và tìm hiểu thông tin và kiến thức phù hợp cho đến khi cảm thấy hài lòng rằng tôi có thể trả lời đúng bằng lời của mình.

Tôi thường nghĩ cách để giải thích những nguyên lý thâm sâu bằng những từ đơn giản để có được kết quả tốt nhất. Tôi thấy rằng phép ẩn dụ rất hiệu quả trong việc tháo gỡ những nút thắt trong tâm mọi người, vì vậy tôi thường dùng ẩn dụ, và đã đạt được kết quả tốt trong việc giúp mọi người thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Tôi cảm nhận được những chuyển biến mạnh mẽ khi giảng chân tướng. Ngày càng nhiều người hiểu chân tướng nhờ vào những nỗ lực giảng chân tướng trong thời gian dài của các đệ tử Đại Pháp. Nhiều người thoái các tổ chức của ĐCSTQ trước đó đã đưa những người bạn mới và những người trong thị trấn đến chỗ chúng tôi để thoái ĐCSTQ. Có một người từng làm trong ban tuyên giáo của quân đội, và anh ấy dường như có những quan niệm phức tạp. Anh lắng nghe tôi khoảng nửa tiếng và cuối cùng nói: “Cuộc đối thoại với anh giúp tôi hưởng lợi hơn cả 10 năm đọc sách.” Sau đó anh này đã thoái ĐCSTQ.

Kỳ tích và sức mạnh của Đại Pháp

Sau khi một người công giáo hiểu chân tướng, anh ấy nói: “Bây giờ thì tôi biết rồi. Anh là sứ giả do Chúa gửi đến!” Tôi cũng nhận thấy rằng những người đã hiểu chân tướng có một làn da trông tươi trẻ và phong thái và tính cách của họ cũng thay đổi theo chiều hướng tốt. Tôi thấy rất hạnh phúc cho họ.

Hơn 10 năm giảng chân tướng trực diện thật sự là quá trình tu luyện vứt bỏ đủ chủng chấp trước của một người. Nó không dễ dàng và êm ái, và một số tình huống khá khó khăn. Nhưng chúng tôi đã vượt qua nhờ sự bảo hộ của Sư phụ. Tôi thật sự hiểu nhiều Pháp lý mà Sư phụ dạy chúng ta và thực sự cảm thấy rằng từng lời dạy của Sư phụ là đúng. Tôi cũng trải nghiệm những kỳ tích và sức mạnh của Đại Pháp.

Trong hơn 10 năm tôi đã liên tục giảng chân tướng bên ngoài. Thường thì trời mưa như trút khi tôi đi khỏi nhà, nhưng mưa tạnh khi tôi đi đến điểm giảng chân tướng. Cũng có nhiều lần trời có mây đen u ám, nhưng không đổ mưa cho đến khi chúng tôi đã hoành thành công việc và lên xe buýt. Cũng có những lần khác khi mọi khu vực quanh chúng tôi đang nổi sấm sét, với mây đen đầy trời, nhưng điểm giảng chân tướng của chúng tôi vẫn bình ổn và quang đãng.

Từ trong tâm tôi biết rằng chỉ cần các đệ tử Đại Pháp chính hành, tất cả Thần trong vũ trụ sẽ giúp đỡ và không có biểu hiện can nhiễu. Khi một người biết tu luyện như thế nào, càng tu luyện người đó càng hạnh phúc.

Trên đây là trải nghiệm trong tu luyện của tôi ở tầng thứ hiện tại. Xin vui lòng chỉ ra những gì chưa phù hợp

Tạ ơn Sư phụ, cảm ơn các đồng tu!

(Trình bày tại Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Singapore 2013)

 


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2014/1/4/善是修炼人无穷的力量-285235.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2014/1/12/144311.html

Đăng ngày 30-01-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share