Bài chia sẻ của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 05-01-2014] Chị gái tôi bị chẩn đoán ung thư vào năm 1997. Sau khi chị ấy bắt đầu tu luyện Đại Pháp, bệnh tật của chị ấy đã biến mất, và chị ấy nói với tôi Đại Pháp kỳ diệu như thế nào. Quả thực tôi đã chứng kiến huyền năng chữa bệnh của Đại Pháp, nhưng tôi đã không tập luyện.

Sau đó tôi đã phát bệnh tim, đau dạ dày, chóng mặt và bệnh viêm da còn được gọi là bệnh bạch biến. Da trên mặt của tôi đã bị chuyển màu, và một tai nạn xe ô tô đã làm rạn xương chậu ở dưới thắt lưng. Tôi mất nghị lực sống và xa lánh những người khác.

Chị gái tôi từ xa tiếp tục khích lệ tôi và nhờ các bạn đồng tu gần đó giúp đỡ tôi. Tôi không có sự lựa chọn nào ngoài việc bắt đầu tập Pháp Luân Công.

Đó là ngày 07 tháng 09 năm 2004, đỉnh điểm của cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Không có lấy một cuốn sách Pháp Luân Đại Pháp nào, và không một ai có thể hướng dẫn tôi. Sau đó có một học lớn tuổi đã đưa cho tôi hai trang ảnh minh họa các bài công pháp. Sau khi bà ấy rời đi, tôi bắt đầu học các bài công pháp theo sự chỉ dẫn, mỗi lần một động tác.

Sau đó cuối cùng tôi đã nhận được cuốn sách quý Chuyển Pháp Luân. Tôi bắt đầu chăm chú đọc và cố gắng hết sức để đạt được tiêu chuẩn tâm tính mà cuốn sách đã mô tả. Một phép lạ đã xảy ra sau 6 tháng: Tôi nhận ra rằng tất cả bệnh của tôi đã biến mất, tôi cảm thấy rất dễ chịu và nhẹ nhàng. Điều làm tôi sửng sốt nhất là bệnh bạch biến của tôi đã biến mất, và tôi trở thành một trong những phụ nữ đẹp nhất trong vùng.

Việc khỏi bệnh này của tôi đã trở thành một tin chấn động trong vùng. Nhiều người đã đến hỏi tôi làm cách nào mà tôi khỏi bệnh, tôi đã chữa ở bệnh viện nào? Ai là bác sĩ của tôi? Tôi nói đùa với họ: “Đó là một thiên cơ.” Sau đó tôi đã nhận ra rằng đó là một cơ hội tốt để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp nên tôi nói với họ rằng tôi không cần bất cứ phương pháp chữa trị nào, mà khỏi bệnh nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mặc dù môn tập luyện đang bị bức hại, nhiều người đều biết rằng Đại Pháp là tốt, tuy nhiên, khi họ chứng kiến huyền năng chữa bệnh của Đại Pháp, nhiều người cũng bắt đầu tu luyện.

Mùa hè trong vùng chúng tôi có thể rất nóng. Một ngày mùa hè, tôi vừa đun một ít nước sôi và rót nước vào một cái cốc giữ nhiệt, nhưng tôi đã quên đậy nắp lại. Khi tôi vô tình gạt phải cốc nước, nước sôi đã đổ xuống khắp chân trái rồi chảy xuống tận bàn chân của tôi. Chân tôi đau vô cùng khiến tôi hoa cả mắt.

Tôi nhớ mang máng các bạn đồng tu đã nói với tôi rằng, dù tôi gặp phải điều gì, chỉ cần tự nhủ: “Không sao cả, mọi thứ sẽ ổn thôi.” Tôi đã nói nhiều lần, “Không sao cả.” Tôi không thể ngủ được vì đau dữ dội và không thể chợp mắt cho đến sáng. Sáng hôm sau khi thức dậy và mặc váy vào tôi thấy không hề hấn gì! Không có vết bỏng nào, không có vết thương nào, chẳng có gì cả! Đại Pháp thật tuyệt vời. Miễn là bạn tin, điều kỳ diệu sẽ xảy ra!

Một hôm, tôi đứng ở đường vạch vàng an toàn trên phố để sang đường, một xe ô tô đã đâm vào tôi từ phía sau và hất tôi lên không trung. Tôi đã văng ra xa 8 đến 9 mét, nhưng cảm thấy như thể có ai đó đã đỡ tôi xuống một cách nhẹ nhàng. Đôi vợ chồng tầm 20 tuổi ra khỏi xe, chạy về phía tôi, và nói, “Chúng ta hãy đi viện nhé.” Tôi đứng dậy và trả lời: “Tôi ổn. Tôi không cần phải đến bệnh viện. Sau này hai anh chị cần lái xe cẩn thận hơn.” Họ đã thốt lên rằng họ may mắn gặp được người tốt và cảm ơn tôi rất nhiều. Những người đứng xem đã bực bội: “Chị là một kẻ ngốc. Đòi họ tiền chứ!” Tôi không nói gì, chỉ mỉm cười và rời đi.

Sư phụ đã giảng điều này trong Chuyển Pháp Luân:

“Những sự việc kiểu như thế là đến để lấy đi [sinh] mệnh [của người ta].”

“Các Pháp thân của tôi sẽ liên tục bảo hộ cho đến khi chư vị có thể tự bảo hộ được bản thân mình.”

Tôi biết Sư phụ đã bảo hộ tôi. Trong sâu thẳm tôi thấy buồn là đã không tận dụng tình huống để giới thiệu Đại Pháp vì có tâm sợ hãi. Khi cặp vợ chồng trẻ cảm ơn tôi, làm sao tôi có thể quên tạ ơn Sư phụ? Tôi được hưởng lợi rất nhiều từ Đại Pháp, tôi cần sắp xếp thời gian để cứu thêm chúng sinh, để có thêm nhiều người có mối quan hệ tiền duyên đắc Đại Pháp.

Bây giờ bất cứ khi nào gặp ai tôi đều nói với họ rằng Đại Pháp là tốt. Tôi giảng chân tướng cho gia đình, người thân, quan chức, dân thường, ở nơi làm việc, và các khu vực công cộng. Tôi có một người hàng xóm vốn là một cảnh sát, tôi đã giảng chân tướng cho anh ấy nhưng anh ấy đã báo cáo và lục soát nhà tôi. Nhờ có sự trợ giúp của Sư phụ và chính niệm của các bạn đồng tu, tôi đã trốn thoát an toàn và đến một môi trường mới để tiếp tục tu luyện và cứu độ chúng sinh.

Khi tôi viết ra những trải nghiệm của tôi trong nhiều năm qua và chia sẻ với các bạn đồng tu, tôi cảm thấy như tôi đã lại đề cao trong Đại Pháp. Xin vui lòng chỉ ra những điểm nào còn thiếu sót.

Hợp thập!


Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2014/1/11/144302.html

Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2014/1/5/修炼半年-“白癜风”无影无踪-284442.html

Đăng ngày 30-01-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share