Bài chia sẻ của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-12-2013] Tên tôi là Khiếu Xuân Tử. Tôi 64 tuổi và sống tại một ngôi làng ở ngoại ô thành phố  Đường Sơn, tỉnh Hồ Bắc.

Quá khứ đau khổ

Tôi đã phải chịu đựng tất cả các loại bệnh từ khi còn ở độ tuổi 30, gồm bệnh tim, viêm đại tràng, viêm dạ dày, viêm khớp dạng thấp, suy nhược thần kinh, mắt mờ, và các bệnh khác. Do bị đau tay, chân, và cổ mãn tính, may mắn lắm tôi mới có thể ngủ được hai tiếng một đêm, thường phải ngồi dậy ôm gối. Tôi hay bị đau thắt ngực, khó thở, đánh trống ngực và ăn không ngon miệng. Tôi cần người giúp khi đi bộ. Cuộc đời tôi vô cùng tối tăm.

Tôi đã đến tất cả các bệnh viện lớn, nổi tiếng ở thành phố Đường Sơn; phải nhập viện nhiều lần và đã thử cả Tây y lẫn Trung y. Vào mỗi bữa ăn tôi phải uống hơn mười loại thuốc khác nhau mà không có bất cứ sự chuyển biến nào, và tôi đã dùng hết tất cả tiền tiết kiệm của gia đình. Do không có đủ tiền để nằm viện và uống các loại thuốc đắt tiền, tôi đã về nhà trong tuyệt vọng.

Da của tôi xám xịt do sức khỏe của tôi liên tục xấu đi, tôi yếu ớt và hốc hác không còn nhận ra được nữa. Mọi người không dám nhìn vào mặt tôi bởi vì họ nói rằng tôi trông giống như một con ma. Sự việc trở nên tồi tệ nhất khi khối u cứng phát triển tới cỡ khoảng bằng một nắm tay ở cột sống của tôi. Tôi hoàn toàn không còn tia hy vọng sống nào vào thời điểm đó.

Chồng và các con tôi lo lắng về tôi suốt cả ngày và thay phiên nhau dìu tôi và chăm sóc tôi. Tôi đã khóc trong nỗi tuyệt vọng không biết bao nhiêu lần: “Trời ơi, hãy cứu con, xin hãy cứu con!”.

Phép lạ trước cửa hiệu cắt tóc

Khi tôi đang đứng trên bờ vực của sinh tử, điều kỳ diệu đã xảy ra. Vào 24 tháng 01 năm 1998, tôi ra ngoài đi bộ và ngồi xuống trước cửa hiệu cắt tóc để nghỉ chân. Khi ngồi, đột nhiên tôi cảm giác như thể có một hòn đá nặng rơi đè vào lưng tôi. Ngay lập tức tôi cảm thấy toàn thân nhẹ hẳn, không còn đau thắt ngực, và tôi có thể thở dễ dàng. Đêm hôm đó tôi ngủ ngon, điều đó hiếm hoi đối với tôi, và thậm chí tôi ăn ngon miệng.

Tuy nhiên, bệnh tật của tôi tái phát vào khoảng 6 giờ tối hôm sau. Tôi đã quay lại đúng chỗ ngày hôm trước và ngồi xuống. Điều tương tự lại xảy ra: cảm giác như thể có một hòn đá to đã rơi đè vào lưng của tôi. Cơn đau thắt ngực đã biến mất và tôi có thể thở không khó khăn gì. Một lần nữa, tôi có một giấc ngủ ngon đêm hôm đó.

Tôi không thể không tự hỏi điều gì đang xảy ra. Ngày thứ ba, tôi đã đến hiệu cắt tóc. Tôi giả vờ ở đó cắt tóc để cố gắng tìm hiểu. Chủ cửa hiệu, chị Tiểu Chi, đã để ý tới nước da xám xịt và không có sự sống của tôi và hỏi phải chăng tôi đang bị ốm. Tôi đáp: “Tôi đang phải chịu đựng rất nhiều vấn đề về sức khỏe. Nhưng tôi cảm thấy rất dễ chịu khi ngồi trước cửa hiệu của chị hai ngày trước đó.”

Chị Tiểu Chi nói với tôi: “Em nên tập Pháp Luân Công.” Tôi trả lời ngay lập tức: “Em sẽ tập. Em muốn tập. Em có thể bắt đầu ở đâu?” Chị Chi nói: “Các chị có một nhóm luyện công và điểm học Pháp ngay tại sân sau ở đây. Có một trường năng lượng mạnh mẽ. Đó là lý do tại sao em cảm thấy khỏe ở gần trường năng lượng này, bởi vì ‘Phật quang phổ chiếu lễ nghĩa viên minh.’”

Tôi đứng dậy khỏi ghế khi đang cắt tóc dở, và đi bộ tới sân sau. Tôi nhìn thấy nhiều người đang cùng nhau đọc từng đoạn một. Tôi ngồi xuống nghe và cảm thấy ngay lập tức nhẹ nhõm toàn thân. Mặc dù tôi không thể hiểu được những gì họ đang đọc, nhưng tôi cảm thấy đó là điều tốt và chân chính. Sau khi đọc xong, một phụ nữ tên Lý Anh đi đến chỗ tôi và hỏi tôi có muốn tham gia cùng nhóm luyện công vào sáng hôm sau không. Không chút do dự tôi đã trả lời tôi muốn tham gia.

Tôi đã tỉnh dậy trước bình minh vào sáng hôm sau và chạy ra cửa. Chồng tôi đã đuổi theo tôi cùng với các loại thuốc hàng ngày của tôi, hỏi tôi đang đi đâu. Tôi trả lời anh ấy tôi đi tham gia nhóm luyện các bài công pháp Pháp Luân Công.

Tại điểm luyện công, tôi bắt chước các động tác của những người khác. Sau đó chi Lý Anh đưa tôi về nhà chị và kiên nhẫn dạy tôi hết năm bài công pháp. Chị ấy cũng đưa tôi cuốn Chuyển Pháp Luân. Bởi vì tôi không biết chữ và thậm chí không biết làm thế nào để viết tên riêng của mình, tôi nhờ chồng tôi đọc sách cho tôi. Cuối cùng, anh ấy đã cùng tôi tập Pháp Luân Công.

Ngày hôm sau một đồng tu đã nói với tôi rằng video giảng Pháp tại Tế Nam của Sư phụ sắp được phát ở làng Tư Các Trang thuộc huyện Phong Nam. Tôi đạp xe lên đường ngay và đã đến đúng giờ. Sau 6 giờ đồng hồ xem liên tục, tôi trở nên minh bạch rằng tất cả bệnh của tôi là do nghiệp lực bắt nguồn từ những điều xấu mà tôi đã phạm phải trong các kiếp trước. Tôi phải hoàn trả nợ.

Trong vài ngày học Pháp và luyện công tiếp theo, Sư phụ đã thanh lý thân thể tôi. Tôi nôn những thứ dơ bẩn vài lần. Trong lúc luyện tĩnh công, một tiếng nổ lớn đã phát ra từ lưng của tôi và thậm chí các đồng tu đã nghe thấy. Sau đó, tôi vứt đi tất cả các loại thuốc mà chồng tôi đã mất hơn 1.000 nhân dân tệ mua cho tôi.

Tất cả bệnh tật của tôi đã biến mất không dấu vết, và cái u lớn trong lưng của tôi đã biến mất mà tôi không hay biết. Tôi cảm thấy tràn đầy năng lượng suốt ngày: Tôi có thể đi bộ nhẹ nhàng không chút khó khăn; Tôi có thể nhìn được rõ ràng; lại ăn ngon miệng; có thể làm việc đồng áng và lại nấu ăn và giặt quần áo. Tôi cảm động sâu sắc và bật khóc. Tôi muốn nhảy lên vì sung sướng và hát suốt ngày.

Khi tôi giúp dọn dẹp điểm luyện công nhóm, tôi không cảm thấy mệt mỏi chút nào lúc bốc xếp các viên gạch, rác rưởi. Lúc khát, tôi chỉ uống nước lạnh từ vòi nước, điều mà tôi không thể làm được trong nhiều năm qua mà không cảm thấy mệt mỏi. Tôi thực sự trải nghiệm được niềm vui và dễ chịu chưa từng có.

Sức khỏe của tôi được hồi phục qua 4 ngày học Pháp và luyện các bài công pháp. Những chuyển biến mạnh mẽ đã cho tất cả mọi người biết tôi thấy được thực sự Đại Pháp kỳ diệu như thế nào. Những người thân và bạn bè, hàng xóm và những dân làng tất cả đã bắt đầu tu luyện. Tôi đưa cho mọi người bản sao Chuyển Pháp Luân và tổ chức điểm học nhóm cho mọi người ngay tại nhà mình để học Pháp và luyện công hàng đêm.

Tôi sẽ kiên định tu luyện Đại Pháp

Ngay vào lúc gia đình tôi và tôi đang tận hưởng niềm vui và hạnh phúc như vậy, Đảng Cộng sản Trung Quốc do Giang Trạch Dân lãnh đạo đã phát động cuộc bức hại tà ác vào ngày 20 tháng 07 năm 1999. Huy động bộ máy nhà nước, họ đã khởi xướng một tội ác tàn bạo chống lại các học viên Pháp Luân Công vô tội vốn chỉ muốn đề cao tiêu chuẩn đạo đức và có cuộc sống lành mạnh hơn qua tu luyện.

Đại Pháp đã mang lại cuộc đời cho tôi. Không có Pháp, tôi đã chết từ lâu rồi. Sư phụ đã cứu tôi và đem lại cho tôi một cuộc đời thứ hai. Tôi phải tiếp tục kiên định tu luyện.

Tôi đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công vào tháng 07 năm 1999. Tôi bị cảnh sát Bắc Kinh bắt và bị giam giữ trong nhà kho rộng cả ngày ở thành phố Bảo Định.

Mặc dù tôi không được phép ăn hay uống bất cứ thứ gì suốt thời gian đó, tôi không cảm thấy khát hay đói hay khó chịu chút nào. Tôi kiên định tin tưởng rằng Sư phụ đang bảo hộ tôi.

Chiều ngày hôm sau, các quan chức chính phủ địa phương đã đưa tôi trở lại thành phố Đường Sơn và giam giữ tôi một ngày nữa ở đồn cảnh sát địa phương. Sau đó, cảnh sát địa phương gây áp lực đưa tôi đến trung tâm tẩy não, vì vậy tôi đã nói với họ việc chỉ trong 4 bốn ngày, tôi đã từ một người ốm nặng mà thành một người khỏe mạnh và hạnh phúc như thế nào. Tôi nói với họ: “Môn tu luyện tốt như vậy. Vì sao chính phủ không cho phép chúng tôi tu luyện?” Tôi biết tôi sẽ tiếp tục tu luyện, cho dù phải hy sinh tính mạng của tôi.” Cảnh sát đáp: “Chị có thể về nhà. Chị hãy tu luyện ở nhà.” Họ không ép tôi ký bất cứ cam kết nào hoặc ép tôi từ bỏ tu luyện.

Một lần cảnh sát địa phương ra lệnh cho các học viên giao nộp các sách Pháp Luân Công của họ. Khi tôi nhận được lệnh, tôi đã chặn họ trên đường để lấy sách của họ và bảo quản sách an toàn ở nhà tôi. Tôi không giao nộp quyển sách nào, tôi cũng không ký bất cứ cam kết nào.

Trong 13 năm qua trong sự bức hại, tôi đã trải qua nhiều khổ nạn và khảo nghiệm. Tuy nhiên, sự quyết tâm tu luyện Đại Pháp của tôi chưa bao giờ lay động. Không lời nào có thể diễn tả được lòng biết ơn của tôi với Sư phụ. Tôi muốn kiên định tu luyện Đại Pháp, theo lời dạy của Sư phụ, làm tốt ba việc để trợ Sư Chính Pháp, và trở về nhà sau khi viên mãn.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/12/31/143920.html

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/12/24/修炼法轮功四天-一身重病全消-282942.html

Đăng ngày 15-01-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share