Bài viết của một hoc viên ở thành phố Bảo Kê, tỉnh Thiểm Tây, Trung Quốc
[MINH HUỆ 11-11-2013] Kính chào Sư phụ tôn kính! Xin chào các bạn đồng tu.
Tôi biết mình không phải là một học viên tinh tấn, nhưng tôi tin rằng miễn là tôi luôn giữ Pháp trong tâm và làm theo những yêu cầu của Pháp thì tôi sẽ đề cao.
1. Đắc Pháp nhưng lỡ cơ duyên tu luyện
Tôi đã bỏ lỡ 10 năm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp quý báu.
Một người chú mà tôi biết đã tập khí công trong nhiều năm. Lúc đó tôi chỉ biết rằng khí công có thể chữa lành bệnh và làm cho thân thể khỏe mạnh. Tháng 07 năm 1996, tôi đến gặp chú và nói tôi muốn học khí công. Ông nói với tôi rằng ông đã mua một số sách khí công cho ai đó nhưng họ chưa đến lấy. Ông bảo tôi có thể đọc chúng trước.
Tôi đem về nhà bốn quyển sách: Pháp Luân Công, Chuyển Pháp Luân quyển I và II, và Pháp Luân Đại Pháp nghĩa giải. Tôi đọc hết quyển Pháp Luân Công ngay. Tôi nghĩ Sư phụ biết mọi thứ kể cả những gì trong tâm tôi. Tôi đã đắc Pháp như vậy đó. Sư phụ đã chuẩn bị những quyển sách đó cho tôi. Tôi thật là may mắn!
Khi quay về trường đại học, tôi dành hết thời gian sau khi tan trường để luyện công và học Pháp. Tôi quen thuộc với nội dung quyển sách đến mức gần như đã thuộc lòng chúng. Pháp hiện lên trong tâm trí tôi khi tôi đi bộ hoặc đi xe. Sau đó, tôi đã chép lại quyển sách hai lần. Trong suốt thời gian này, tôi đã thực sự hòa tan trong Pháp.
Tuy nhiên, tất cả các loại quan niệm người thường của tôi lại nổi lên vào năm 1997. Tôi nghĩ rằng mình còn trẻ và cần tận hưởng cuộc sống trước khi tu luyện. Ngoài ra, tôi đã gặp một cô gái và không thể cân bằng mối quan hệ giữa tình yêu và tu luyện. Việc gần như thuộc lòng Pháp không ngăn được tôi từ bỏ tu luyện. Tôi đã không nhận ra đó là nghiệp tư tưởng can nhiễu và không cố gắng loại trừ những suy nghĩ đó. Sau một tháng đấu tranh, tôi đã ngừng tu luyện trong 10 năm!
Sau khi tốt nghiệp, tôi trở về nhà. Tôi không tìm được việc làm ở đó nhưng tôi khao khát được quay lại với Pháp, và chỉ bằng cách về nhà tôi mới có cơ hội đó. Trong 10 năm trước, tôi ít để ý đến cuộc đàn áp. Ngay cả khi thỉnh thoảng nghe nói về nó, tôi cũng có rất ít cảm xúc như thể tôi đã tách biệt với thế giới đó. Tôi nghĩ đó là Sư phụ đã bảo vệ tôi bởi vì Ngài muốn tôi quay lại với Đại Pháp.
2 . Những khổ nạn sau khi trở lại tu luyện
Ngày 23 tháng 09 năm 2007, tôi đến thăm chú tôi, người vừa thoát khỏi giam cầm bất hợp pháp vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã bật khóc ngay khi nhìn thấy ông, cảm thấy hối hận vì đã bỏ lỡ 10 năm. Ông bảo tôi nên tận dụng thời gian còn lại của mình để đề cao tinh tấn và theo kịp tiến trình Chính Pháp. Đêm hôm đó, lần đầu tiên sau 10 năm, tôi lấy sách Chuyển Pháp Luân ra đọc và luyện năm bài công pháp. Tôi quyết tâm và hứa với Sư phụ rằng tôi sẽ không bao giờ dao động lần nữa.
Cũng đêm đó, vợ tôi bỗng nhiên buồn bực vô cớ. Tôi biết đó là khảo nghiệm. Ngày hôm sau, cô ấy phàn nàn rằng không thể ngủ được vì tôi luyện công và nói tôi nên hỏi ý cô ấy trước khi tôi luyện. Một vài ngày sau, cô ấy bắt đầu yêu cầu tôi ngừng tu luyện. Cô ấy nói không biết sẽ phải làm gì nếu tôi bị bắt. Tôi giữ chính niệm: “Có Pháp và Sư phụ ở đây, không gì có thể ngăn cản tôi tu luyện.” Sau đó vợ tôi bắt đầu thức suốt đêm. Cô ấy bảo rằng không thể tiếp tục được nữa và muốn ly hôn.
Tôi biết đó không phải là vợ tôi mà là ma quỷ đang khống chế cô ấy nói ra những lời lẽ thiếu lý trí như vậy. Tà ác muốn kéo tôi xuống lần nữa. Tôi nói với vợ mình mỗi lần cô ấy phản đối rằng: “Anh nhất định sẽ tiếp tục tu luyện.” Tôi cũng yêu cầu ma quỷ khống chế cô giải thể và ngừng điều khiển vợ tôi can nhiễu tôi. Mỗi đêm vợ tôi thần trí bất minh và đầu cô ấy đau nhức điên cuồng, cô ấy sẽ đập đầu vào tường và cắn vai tôi. Tôi bảo vợ rằng người đang nói không phải là cô ấy.
Có lúc tôi tự nói với mình rằng nếu cô ấy mà yêu cầu một lần nữa, tôi sẽ ngừng tu luyện, nhưng tôi sẽ bắt cô phải trả giá cùng. Vào giây phút tôi nghĩ như vậy, tôi biết đó lại là nghiệp tư tưởng và tôi phải phủ định nó. Tôi tự nói với mình rằng phải kiên trì, kiên trì, không được bỏ cuộc. Hai tháng trôi qua, vợ tôi thôi không còn yêu cầu tôi ngừng tu luyện nữa. Ban đêm cô ấy đã có thể ngủ được. Với sự giúp đỡ của Sư phụ, tôi đã vượt qua khảo nghiệm này.
Năm 2008, tôi mua một máy in để sản xuất tài liệu giảng chân tướng về Đại Pháp. Vợ tôi nhìn thấy và bắt đầu cãi nhau với tôi. Cô cầm nó lên và ném xuống sàn rồi dẫm chân lên nó. Sau đó cô ấy ngồi xuống giường như một quả bóng xì hơi và không nói chuyện với tôi mấy ngày, hành xử như người mất hồn vậy.
Tôi nói với cô chân tướng về Đại Pháp. Tôi bảo cô vì sao ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công và các học viên đã chịu đựng như thế nào kể từ năm 1999. Tôi giải thích cho cô vì sao tôi cần phải làm ba việc và là một học viên tinh tấn trong thời kỳ Chính Pháp. Tôi cho cô biết, chúng tôi có một cuộc sống tốt đẹp là bởi vì Sư phụ đã giúp tôi. Dần dần, cô ấy cho phép tôi làm tài liệu nhưng không cho tôi giữ chúng ở nhà.
Một lần vợ tôi phát hiện tôi đã chi hơn 5.000 nhân dân tệ để làm tài liệu. Cô ấy giận đến nỗi đòi ly dị hết lần này đến lần khác. Cô ra thời hạn cho tôi ngừng tu luyện. Tôi không biết phải làm gì và kể với chú tôi. Ông nói rằng tôi phải giảng chân tướng cho cô ấy và nếu cô ấy thực sự muốn ly dị thì đó là lựa chọn của cô ấy. Ông bảo tôi không thể ngừng tu luyện chỉ bởi vì tôi không muốn ly dị. Tôi đã quyết tâm tu luyện một cách kiên định.
Một hôm, bố vợ và em vợ tôi đến để cố gắng thuyết phục tôi từ bỏ tu luyện. Bố mẹ tôi cũng đồng ý với họ. Sau khi tôi từ chối, họ cố mang máy tính và máy in của tôi đi. Tôi không để họ làm vậy. Bố tôi giận dữ, nói rằng chú tôi đã đặt tôi vào hoàn cảnh này và rằng ông sẽ gọi cảnh sát bắt chúng tôi nếu chúng tôi còn nói chuyện với nhau nữa. Tôi bảo họ cảnh sát chẳng liên quan gì ở đây hết.
Họ quyết định tới chỗ chú tôi để gây áp lực với ông. Sau khi họ đi khỏi, tôi quyết định bỏ nhà ra đi. Tôi đóng gói ảnh của Sư phụ và sách Chuyển Pháp Luân. Mẹ tôi đang bế con tôi và cả hai đều khóc. Tôi đến chỗ chú tôi nhưng tới tận khuya ông mới về đến nhà. Bố vợ và em vợ tôi ra về, còn tôi ở lại cùng chú mình. Sau đó vợ tôi đến và bảo tôi trở về nhà.
Với sự giúp đỡ của Sư phụ, tôi đã một lần nữa vượt qua khảo nghiệm. Tuy nhiên, tôi đã làm không tốt. Tôi không có đủ từ bi để lay chuyển thái độ của gia đình tôi đối với Đại Pháp. Tôi đã vượt qua khảo nghiệm một cách chật vật.
3. Sư phụ an bài hoàn cảnh tu luyện cho tôi
Từ ngày đó, tôi không còn để tài liệu Đại Pháp ở ngoài nữa. Sau một thời gian, gia đình tôi không còn phàn nàn. Khi có cơ hội, tôi cho bố mẹ xem tờ rơi và các đĩa DVD. Mỗi năm bố mẹ tôi rất háo hức khi tôi đưa họ đĩa Thần Vận mới nhất.
Một đêm, bố mẹ tôi xem DVD Cửu bình. Bố tôi nói: “Đó chính xác là những gì đã xảy ra trong thời cải cách ruộng đất và cách mạng văn hóa. DVD này nói đúng.” Sự thay đổi thái độ của bố tôi đối với Đại Pháp là nhờ những đồng tu khác đã liên tục giảng chân tướng cho ông trong suốt những năm qua. Ông biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, ông chỉ không thể chấp nhận con trai mình sản xuất tài liệu Đại Pháp.
Tôi đưa bố mẹ mình video giảng Pháp và hướng dẫn luyện công của Sư phụ. Họ đã luyện công. Mỗi tối, mẹ tôi thức để nghe các bài giảng trên một cái máy MP3 cho tới nửa đêm.
Năm ngoái một người họ hàng đến bệnh viện trong thành phố chúng tôi để phẫu thuật tim. Chị của anh, người đi theo để chăm sóc anh, ở cùng chúng tôi buổi tối. Tôi đã giảng chân tướng cho chị và bảo chị rằng mọi việc sẽ ổn nếu chị niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Đột nhiên bố tôi lấy một lá bùa Pháp Luân Đại Pháp trong túi áo ra và bảo chị: “Thấy không, đây là bùa may mắn của tôi. Hãy nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo và cuộc phẩu thuật sẽ thành công.” Bố tôi đưa lá bùa cho chị. Sau đó mẹ tôi bảo tôi rằng bố tôi thường nói với người khác rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.
Kể từ sau cuộc chiến máy in, tôi không biết phải đối diện với gia đình vợ thế nào. Họ vẫn hòa nhã với tôi. Tôi tìm cơ hội để giảng chân tướng cho họ từng chút từng chút. Tôi để họ đọc, xem tờ rơi và DVD về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc đàn áp. Thái độ của họ đã thay đổi qua từng ngày.
Năm 2010, bố vợ tôi phải đặt hai giá đỡ trong một động mạch và ông thấy mệt khi trở về nhà. Tôi đưa ông các băng bài giảng của Sư phụ và hướng dẫn ông luyện công. Sau đó ông thường bảo tôi rằng ông không thể ngủ ban đêm vì bệnh tim, nhưng ông cảm thấy đỡ hơn sau khi luyện công. Rồi ông bảo: “Bài tập này thật tốt. Hãy trân quý nó!” Tôi vô cùng cảm kích. Tôi biết Sư phụ đang khích lệ tôi thông qua lời của ông ấy. Mẹ vợ tôi thường nói với các chị em của bà rằng Pháp Luân Đại Pháp tốt như thế nào.
Vợ tôi không còn đề cập đến chuyện ly dị nữa. Khi cô ấy vui, tôi nói với cô về việc Pháp Luân Đại Pháp được tập luyện trên toàn thế giới, ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công thế nào và các học viên kiên trì giảng chân tướng để làm mọi thứ thay đổi tốt đẹp ra sao. Tôi bảo cô rằng tôi cũng phải làm gì đó để đóng góp. Sau một thời gian, thỉnh thoảng cô ấy nói với tôi rằng tôi không cần phải làm việc nhà và có thể sử dụng thời gian đó để giảng chân tướng. Tôi đã làm những gì mà một học viên phải làm, và Sư phụ đã an bài cho tôi một hoàn cảnh tuyệt vời để tu luyện.
Cho đến nay, vợ và con tôi đã đọc Chuyển Pháp Luân cùng tôi ba lượt. Hôm nay, vợ tôi đã giúp tôi làm tài liệu Đại Pháp. Khi tôi gặp khó khăn trong việc Đại Pháp, cô ấy an ủi và động viên tôi, nói rằng tôi cần phải có niềm tin. Hiện giờ cô ấy đã thay đổi rất nhiều.
Công việc của vợ tôi rất áp lực. Cô ấy luôn kiệt sức mỗi khi trở về nhà. Tuy nhiên, trong những ngày nghỉ, cô ấy không nghỉ ngơi. Thay vào đó, cô ấy giúp tôi phân phát tài liệu giảng chân tướng và làm nhiều việc khác. Cô ấy nói rằng tôi cần được giúp đỡ nhiều hơn. Cô ấy cũng không bao giờ than phiền về việc tôi dành tiền để sản xuất tài liệu nữa. Tháng 03 năm nay, tôi đã làm thêm và kiếm được 10.000 nhân dân tệ chỉ trong vài ngày. Khi tôi đưa tiền cho cô ấy, cô ấy nói rằng tôi nên dành nửa số tiền đó để làm thêm nhiều tài liệu. Vợ tôi cũng giúp tôi hướng dẫn chị gái và anh rể cô ấy thoái ĐCSTQ.
Những thay đổi ấn tượng trong thái độ của gia đình tôi và hoàn cảnh của tôi không thể xảy ra nếu không có sự giúp đỡ của Sư phụ. Không có Sư phụ, tôi vẫn còn là một người thường và không có được vinh dự bước đi trên con đường thần thánh này. Sư phụ giảng:
“Độ một người rất khó, cải biến tư tưởng của chư vị rất khó, điều chỉnh thân thể chư vị cũng rất khó.” ( Chuyển Pháp Luân)
Sư phụ đã giúp gia đình tôi rất nhiều. Bây giờ mọi người trong gia đình tôi đều rất kính trọng và biết ơn Ngài.
Tất cả những gì Sư phụ muốn là vì sự tu luyện của chúng ta. Ngài đã thấy được tôi vẫn còn muốn tu luyện từ nhiều năm trước và đó là lý do Ngài âm thầm bảo hộ tôi. Dù tôi đã làm gì sai, Ngài vẫn không để tâm, Ngài muốn tôi thành công trong tu luyện và muốn chúng ta có vinh dự cao nhất và những gì tốt nhất trong vũ trụ. Không có lý do gì để chúng ta không có niềm tin.
Tôi vẫn còn có nhiều chấp trước chưa từ bỏ được.
“Khi rơi rớt xuống thế giới bên dưới và, nếu so sánh, là dơ bẩn nhất này, chư vị không nhanh chóng tu trở về, lại còn bám cứng những thứ dơ bẩn trong thế giới dơ bẩn ấy mà không buông bỏ, thậm chí thiệt hại một chút đã thống khổ không chịu nổi. ” ( Chân tu, Tinh tấn yếu chỉ)
Dù cho chúng có khó từ bỏ thế nào, cuối cùng tôi sẽ từ bỏ chúng vì tôi tin vào Sư phụ và Pháp. Tôi muốn là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp và là một đệ tử Đại Pháp chân chính vị tha vô tư vô ngã.
Cảm ơn Sư phụ. Cảm ơn các bạn đồng tu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/11/11/明慧法会–掉队十年从新修-家庭环境大改观-282014.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/11/30/143446.html
Đăng ngày 23-01-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.