Bài viết của một học viên ở châu Âu

[MINH HUỆ 06-11-2013] Một trong những chủ đề nóng nhất giữa các du khách Trung Quốc ở châu Âu năm nay là Trung Quốc có khói bụi và sương mù khắp nơi. Những du khách này thường nói về việc không khí ở châu Âu sạch và trong lành như thế nào khi so sánh với ở Trung Quốc Đại lục.

Một du khách người Trung Quốc đã thốt lên: “Khói bụi và sương mù chưa từng thấy này dường như chỉ có ở Trung Quốc!” Một người khác trong đoàn của anh ấy nói rằng: “Không khí ở chỗ chúng tôi rất độc hại khiến cho chúng tôi không muốn quay trở lại Trung Quốc!”

Một du khách đến từ Bắc Kinh than thở: “Ngay khi chúng tôi rời khỏi Đại lục, chúng tôi cảm thấy như thể chúng tôi vừa bước ra khỏi địa ngục.” Anh ấy cùng với những thành viên khác trong đoàn của mình đã nguyền rủa Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và đổ lỗi cho nó vì ô nhiễm không khí đang đe doạ tính mạng người dân.

Một vài du khách đã xin lời khuyên từ tình nguyện viên của Trung tâm Hỗ trợ Thoái ĐCSTQ. Trung tâm này được thành lập để giúp những người Trung Quốc có cơ hội tách mình ra khỏi ĐCSTQ và những tội ác bạo ngược chống lại nhân loại của nó, như tội ác đàn áp và cưỡng bức mổ cướp tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống.

Sau khi người tình nguyện viên giảng rõ sự thật về việc chính quyền Trung Quốc vẫn đang tiếp tục đàn áp Pháp Luân Công, cả đoàn du khách đã thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản và các tổ chức liên đới của nó. Họ nói rằng họ muốn tự cứu mình khi Trời trừng phạt ĐCSTQ và tất cả những ai thuộc về hàng ngũ của nó xuống địa ngục.

Một người đàn ông Trung Quốc đã thốt lên rằng: “Tôi tin vào điều bạn nói!” Một số người Trung Quốc lớn tuổi cũng nói rằng: “Tôi sẽ khấn Phật và cầu xin phúc lành”. “Đây là giải pháp mà chúng tôi đang tìm kiếm! Cảm ơn các bạn, Pháp Luân Công đã cứu chúng tôi!”

Trong hai giờ đồng hồ, đã có 76 người thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tất cả họ đều không ngừng cảm ơn các tình nguyện viên của Trung tâm Hỗ trợ Thoái ĐCSTQ.

Một giám đốc ở Bắc Kinh: “Đã có lối thoát, tại sao không nhận lấy?”

Một nhóm du khách đến từ Bắc Kinh phàn nàn về việc sương mù bao phủ Bắc Kinh gần đây. Càng nói nhiều về nó, họ càng cảm thấy tức giận hơn. Cuối cùng, họ đã đổ lỗi cho ĐCSTQ vì mang thiên tai này đến cho đất nước và người dân.

Một người đàn ông khoảng 60 tuổi đã nói với một tình nguyện viên rằng ông ấy là giám đốc của một doanh nghiệp nhà nước.

Ông giải thích: “Không chỉ có không khí ở Bắc Kinh là bị ô nhiễm nặng”, “khí quản của người dân bị tắc và cổ họng của họ cũng cảm thấy không được thoải mái. Chất lượng cuộc sống ở đó rất tệ, tuy nhiên chúng tôi không thể làm được gì!”

“Tất cả chúng tôi đều muốn rời khỏi Bắc Kinh, nhưng lựa chọn duy nhất mở ra cho chúng tôi là chuyển đến các vùng nông thôn. Tuy nhiên, theo thời gian thì vùng nông thôn cũng sẽ trở thành nạn nhân của vấn đề ô nhiễm môi trường đang diễn ra ở Trung Quốc.”

“Chúng tôi đã rất mệt mỏi với cuộc sống sinh hoạt như thế này! ĐCSTQ chỉ cho phép bạn làm việc cho họ, là nô lệ của họ; nó không cho phép bạn nói ra những suy nghĩ của bạn. Nếu bạn nói ra, nó sẽ thật sự gây khó khăn cho bạn!”

“Vì chế độ ép bạn phải làm ngơ với những bất công; họ ép bạn không được quan tâm về bất cứ thứ gì ngoại trừ những lợi ích cá nhân của chính bạn. Đó là lý do tại sao con người chỉ quan tâm tới bản thân mình, và tới đời sống cá nhân của họ.”

Một du khách lớn tuổi người Trung Quốc nói thêm rằng: “Chúng tôi đang ở trong một tình huống tồi tệ đến như vậy”. “Điều chúng tôi muốn làm hiện nay là tìm một nơi có chất lượng không khí tốt để sống. Chúng tôi muốn rời khỏi Bắc Kinh, nơi mà không khí có mùi giống như mùi cá thối rữa. Nó rất khó chịu, và cũng cực kỳ khó thở!”

Một du khách khác nói: “Tôi đã chuyển đến nhà của con trai mình ở quận Thuận Nghĩa, cách Bắc Kinh khoảng 18 dặm. Tôi không dám sống trong thành phố! Tuy nhiên, không khí mà chúng tôi thở vẫn không được tốt lắm. Chúng tôi có một ít tiền tiết kiệm, nhưng có nhiều người không được may mắn. Hàng triệu người đang bị kẹt ở Bắc Kinh. Đó không phải là đang sống trong địa ngục sao?”

Người tình nguyện viên đáp lại rằng: “Cư dân Bắc Kinh đang thực sự khổ sở.”

Người đàn ông khác nói thêm: “Đúng vậy”.  “Thực phẩm thì không an toàn để ăn, nguồn nước thì không an toàn để uống, và không khí thì không an toàn để thở. Tôi thật sự không muốn sống như thế này nữa! Chúng tôi đã bị bọc kín trong một đám mây mù và càng ngày nó càng trở nên tệ hơn. Có lẽ nó sẽ không bao giờ biến mất!”

Một du khách lớn tuổi thở dài: “Không chỉ những người dân thường ở Trung Quốc sống cuộc sống khổ sở, mà họ còn không thể lên tiếng về những điều bất công chống lại họ từ phía chính quyền. Khi bạn nghe những tin tức mà nhà nước đưa tin, bạn tự hỏi rằng liệu những gì họ đang nói là đúng hay sai!

“Vì thế, lựa chọn duy nhất mà chúng tôi có là xem các tin tức như là một làn gió thổi qua. Chúng tôi không nói bất cứ điều gì, cũng như không quan tâm đến bất cứ điều gì. Chúng tôi không còn hy vọng về việc mọi thứ sẽ trở nên tốt hơn.”

“Chúng tôi biết rằng những gì chúng tôi đang ăn và uống là độc hại đối với cơ thể, và có ảnh hưởng trực tiếp đến chất lượng cuộc sống của chúng tôi. Đó là lý do tại sao chúng tôi chỉ tập trung vào việc làm sao để sống qua ngày. Chúng tôi không có tiền, không có quyền lực, và không có lối thoát! Kết quả là, tất cả chúng tôi chỉ đang chờ chết!”

Người tình nguyện viên hỏi: “Đó không phải là kết quả của những người cầm quyền sao?  “Tất cả đều liên quan đến những hành động tà ác của ĐCSTQ. Khi nào Đảng mới quan tâm xem người dân của họ cảm thấy như thế nào? Không bao giờ.”

Một du khách khác hỏi: “Tại sao những quốc gia khác không giống như Trung Quốc?” “Không phải các thành viên của Đảng cũng phải thở cùng loại không khí mà người dân thường chúng tôi đang hít thở sao? Họ có thể mua không khí sạch và không bị ô nhiễm ở đâu? Đó là lý do tại sao tất cả họ lũ lượt rời khỏi Trung Quốc!”

Người tình nguyện viên nói rằng: “Ngày nay, thật khó mà có thể hy vọng vào việc chính quyền sẽ chăm lo cho nhu cầu của bạn hoặc bảo vệ đời sống và tài sản của bạn. Thực tế là tất cả những thảm hoạ đều bắt nguồn từ ĐCSTQ, vì nó thực sự là nguồn gốc của mọi tội ác.”

“Tuy nhiên, bạn có thể bảo vệ bản thân bằng cách thoái xuất khỏi Đảng. Nếu bạn tin vào Thần Phật và cầu xin phúc lành từ ông, thì nguồn nước, không khí, và thức ăn độc hại sẽ không ảnh hưởng đến bạn, và sẽ không có bất kỳ thảm họa nào.”

Khi người tình nguyện viên hỏi: “Bây giờ, tôi sẽ cho tất cả các bạn mỗi người một bí danh để thoái xuất khỏi Đảng được không?”, cả đoàn đồng thanh trả lời: “Đồng ý!”

Vị giám đốc của một doanh nghiệp nhà nước nói rằng: “Đã có lối thoát, tại sao không nhận lấy? Chúng tôi tin bạn, vì thế chúng tôi sẽ nghe theo lời khuyên của bạn.”

Một người khác bước tới người tình nguyện viên và nói rằng: “Cảm ơn các bạn và cảm ơn Pháp Luân Công! Các bạn vừa cứu chúng tôi!”

Du khách Đại Liên: “Hôm nay, chúng tôi đã gặp được người tốt!”

Một tình nguyện viên đã nói chuyện với ba vị khách du lịch đến từ thành phố Đại Liên về trường hợp của Bạc Hy Lai, một quan chức cấp cao của ĐCSTQ, người đã không ngừng đàn áp các học viên Pháp Luân Công và mới bị kết tội tham nhũng trong một phiên tòa xét xử gần đây ở Trung Quốc.

Một thanh niên trẻ nói rằng: “Tôi nghĩ Bạc là một người khá tốt.” Người tình nguyện viên hỏi lại anh ấy rằng: “Khía cạnh nào trong tính cách của ông ta là tốt? Anh có biết gì về hành động tội ác của ông ta trong việc mổ cướp tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống không?”

Người tình nguyện viên tiếp tục: “Khi Bạc còn tại chức, ông ta đã xây dựng rất nhiều trại cưỡng bức lao động để đàn áp các học viên Pháp Luân Công. Hơn nữa, ông ta và vợ của mình là Cốc Khai Lai đã tham gia vào việc buôn bán nội tạng và kiếm được cả tỷ đô la lợi nhuận bất hợp pháp và chuyển chúng ra nước ngoài. Bạn có biết về những điều này không?”

Người thanh niên trẻ nhận ra rằng anh không hề biết Bạc thật sự là ai và những điều mà ông ta đã làm.

Người tình nguyện viên tiếp tục: “Hãy nhớ rằng, mỗi hành động của chúng ta đều được trời đất chứng giám. Mặc dù ĐCSTQ đã che giấu những tội ác ghê tởm nhất của Bạc trong phiên xét xử, bởi vì họ sợ rằng họ cũng sẽ bị liên đới, cuối cùng thì họ cũng không tránh khỏi ‘thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo’.

“Hãy nghĩ về điều này, làm sao một chế độ tà ác có thể thoát khỏi quả báo? Chỉ bằng cách thoái xuất khỏi Đảng thì bạn mới có thể bảo vệ được chính mình. Khi ngày phán xét đến, ngay cả khi bạn muốn thoái xuất, thì cũng đã quá muộn. Có thể bạn chưa nhận ra được rằng tội ác lớn nhất chống lại loài người đang diễn ra ngay trước mắt bạn, tại chính quê hương của bạn!”

“ĐCSTQ hại người mỗi ngày và nỗ lực không ngừng để che đậy tội ác của nó. Nó lừa dối những người tin vào ĐCSTQ giống như bạn. Cuối cùng, các thành viên của nó sẽ bị đào thải cùng với nó khi trời diệt nó. Khi ấy, nếu bạn là thành viên của nó, không phải là bạn sẽ cảm thấy rằng mình đã bị lừa sao?”

Một du khách trong đoàn nói: “Nếu tất cả những điều này đều là sự thật, chúng tôi sẽ thoái xuất khỏi ĐCSTQ ngay lập tức!” Hai người đàn ông khác cũng đồng ý thoái xuất. Cả ba người họ đều bày tỏ lòng biết ơn đối với người tình nguyện viên và Pháp Luân Công. Một người trong số họ nói rằng: “Hôm nay, chúng tôi đã gặp được người tốt!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/11/6/大陆游客-是法轮功在救我们–282303.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/11/17/143283.html

Đăng ngày 27-11-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share