Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Liêu Ninh
[MINH HUỆ 27-10-2013] Thành phố Phủ Thuận, tỉnh Liêu Ninh đã bị ảnh hưởng nặng nề bởi những trận mưa xối xả đổ xuống vào ngày 16 tháng 08 năm nay, trong khi nhiều người dân địa phương đã phải chịu những tổn thất nặng nề do lũ lụt gây ra, thì những ai tin tưởng vào Pháp Luân Đại Pháp phải chịu ít tổn thất nhất. Dưới đây là hai câu chuyện như vậy.
Ngôi nhà và hoa màu của một học viên Đại Pháp đã bình yên trong trận đại hồng thủy
Tôi sống ở một ngôi làng hẻo lánh ở Phủ Thuận và ngôi nhà của gia đình tôi nằm ngay dưới chân một ngọn núi.
Vào ngày 16 tháng 08, tôi chỉ vừa kịp về đến nhà thì trời bắt đầu đổ mưa lớn. Không bao lâu sau, nước lũ hòa cùng với đất đá từ trên núi đã ầm ầm đổ xuống lao thẳng về hướng nhà chúng tôi.
Tôi không có chỗ nào để trốn, cũng như không có thời gian để tìm một chỗ trú ẩn bên ngoài.
Tôi đã đứng ở giữa phòng khách và cầu xin Sư phụ bảo hộ gia đình tôi. Chồng, con trai, con gái và con rể tôi cũng đều làm như vậy. Chúng tôi liên tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”.
Sấm chớp và những cơn mưa như trút nước đã kéo dài suốt đêm hôm đó, và tất cả năm người gia đình chúng tôi đã đứng như vậy suốt đêm. Mặc dù chúng tôi đang ở trong tình huống vô cùng nguy hiểm, nhưng tôi rất bình tĩnh vì tin tưởng rằng Sư phụ sẽ an bài mọi thứ tốt nhất cho gia đình chúng tôi.
Khi những cơn mưa chấm dứt, chúng tôi đi ra ngoài để kiểm tra xem có thiệt hại gì không. Tất cả chúng tôi đều vô cùng ngạc nhiên, dường như nước lũ đã không tấn công ngôi nhà của chúng tôi trực diện mà đã chạy xung quanh và nó đã để lại hai cái mương sâu hoắm ở hai bên nhà.
Con đường ở phía trước mặt ngôi nhà tôi đã biến thành cái rãnh và không thể đi qua được. Có một cái hầm để chứa rau ở phía Tây của ngôi nhà chúng tôi mới xây năm ngoái. Cánh cửa của hầm đã bị nước lũ phá tung và một đống lớn những mảnh vỡ đã tụ thành đống xung quanh khung cửa, nhưng không có bùn, đá, hay nước tràn vào trong hầm.
Cái giếng ở phía Đông của ngôi nhà cũng không bị hư hại, không có nước lũ hay bùn đất tràn xuống giếng. Bên trái của cái giếng có một đống bùn, nhưng nó không bị chảy nhão ra.
Một cái cây cao khoảng 3 mét trên núi đã bị bật gốc nhưng không hiểu bằng cách nào mà nó đã hạ thẳng đứng xuống sân nhà tôi như thể nó được mọc lên từ đó vậy.
Khi chúng tôi đi ra cánh đồng ngô để kiểm tra thiệt hại, một lần nữa chúng tôi lại vô cùng cảm kích bởi tất cả ruộng ngô vẫn đứng vững và dường như không có thiệt hại gì đáng kể, trong khi ngô ở ruộng những nhà hàng xóm xung quanh đã đổ rạp xuống đất, điều đó có nghĩa là năm nay họ sẽ không thu hoạch được gì cả.
Tất cả mọi người trong gia đình tôi đều nước mắt lưng tròng và cùng chắp tay trước ngực cảm tạ Sư phụ, cảm tạ Đại Pháp.
Những người hàng xóm đã tụ tập ở nhà tôi để chứng kiến những phép lạ này. Tất cả họ đều bị thuyết phục bởi sức mạnh của Đại Pháp: “Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thật là tốt, lúc nguy nan đều được Sư phụ bảo hộ. Đại Pháp quả thực là siêu thường.”
Khi một vài đồng tu đến thăm, chồng tôi đã thể hiện cho họ thấy quyết tâm sẽ tinh tấn tu luyện, tín Sư tín Pháp và cố gắng làm tốt ba việc sau sự việc này. Cả chồng và con gái tôi đều là những học viên, nhưng chưa bao giờ họ tu luyện tinh tấn cả. Những phép màu mà chúng tôi đã chứng kiến trong trận hồng thủy này thực sự là một động lực mạnh mẽ thúc đẩy họ tu luyện tinh tấn hơn.
Hai bà cháu đã được cứu sống nhờ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”
Tôi là một học viên Đại Pháp, nhưng bà thông gia (mẹ chồng của con gái tôi) thì không. Vào ngày 16 tháng 08, khi bị trận lũ tấn công, bà ấy đã đến trú ẩn ở căn hộ chung cư của con gái bà ở thị trấn Nam Tạp Mộc. Bà đã bắt taxi đưa đứa cháu gái nội đi cùng.
Tuy nhiên, ngay sau khi họ vừa tới thị trấn Nam Tạp Mộc, chiếc xe taxi đã bị mắc kẹt trong nước lũ, do đó họ phải đi bộ đến nhà cô con gái.
Bà ấy và cô cháu gái đã phải lội trong nước lũ đang ngày một dâng cao, nhưng nó trở nên càng lúc càng khó di chuyển. Khi nhìn thấy một cái máy gầu xúc ở gần đó, họ quyết định dừng lại đó để nghỉ một lúc. Người lái xe đã để cô cháu gái đứng trên vô-lăng, và bà thông gia đứng bên cạnh giữ cô bé thật chặt. Tuy nhiên, sau đó người lái xe nói rằng, nước lũ quá lớn, chiếc xe đó không đủ đảm bảo an toàn nên đã tạm biệt hai bà cháu và đi khỏi đó để tìm chỗ trú ẩn.
Nước lũ đã dâng lên đến cổ. Cháu bé mới 10 tuổi nói: “Cháu không dám chắc lắm về việc này, liệu cháu có thể nói được không? Bà Dương (ý nói là tôi) nói với cháu rằng khi gặp nguy hiểm thì phải nhớ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Liệu chúng ta có thể niệm câu này bây giờ được không?”
Bà thông gia của tôi bắt đầu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” cùng với cô cháu gái. Trong khi niệm, họ có thể nhìn thấy nước lũ đã dần dần rút xuống, họ đã xúc động đến phát khóc.
Bà và cô cháu gái đã niệm câu đó suốt cả đêm. Khi các nhân viên cứu hộ tiếp cận được đến nơi vào sáng ngày hôm sau, họ đã rất ngạc nhiên khi thấy cả hai bà cháu vẫn còn sống. Họ nói: “Có vài chục cái máy gầu xúc giống như thế này đã bị nước cuốn trôi, cái này là cái duy nhất còn sót lại. Chúng tôi khẳng định chắc chắn rằng chính cái máy này đã cứu mạng hai bà cháu đó.”
Khi về nhà, bà ấy phát hiện thấy nhà của mình đã bị ngập, nhưng mọi thiết bị điện tử bên trong nhà không bị ảnh hưởng, khi cắm điện vào, chúng vẫn hoạt động tốt.
Sau này khi gặp tôi, bà ấy nói: “Pháp Luân Đại Pháp quả thực siêu thường! Thực sự là quá tốt!” Bà ấy đã cảm ơn tôi vì đã nói cho bà biết “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Tôi nói bà không cần phải cảm ơn tôi mà nên cảm tạ Sư phụ của tôi. Bà thông gia đã cao hứng nói rằng: “Tôi cũng muốn học Pháp Luân Công!”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/10/27/抚顺八月大洪水中的故事-281816.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/11/13/143160.html
Đăng ngày 25-11-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.