[MINH HUỆ 16-09-2013] Hàng năm có rất nhiều du khách từ Trung Quốc tham quan châu Âu. Trong khi chính quyền Trung Cộng đã tiêu tốn nhiều tiền bạc để bôi nhọ và ngăn chặn phổ biến sự thật về Pháp Luân Công, thì các thông tin đó, bằng nhiều cách khác nhau, đã được truyền vào xã hội Trung Quốc.

Sau vụ truy tố gần đây đối với Bạc Hy Lai, một quan chức cấp cao bị kết tội tham nhũng trong một phiên toà ở Trung Quốc, nhiều du khách Trung Quốc đều hỏi các học viên Pháp Luân Công ở châu Âu rằng: “Có đúng là Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) mổ cướp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công đang còn sống hay không?”

Trong khi Bạc bị kết tội tham nhũng, những người có thể vượt qua Vạn lý tường lửa (Great Wall) vốn được tạo ra bởi chính quyền, đã đọc những thông tin khách quan trên mạng và nhanh chóng nhận ra tội ác lớn hơn nhiều của ông, mà không bị toà án Trung Quốc nhắc đến, là sự liên quan đến việc cưỡng bức mổ cướp nội tạng.

“Trung Cộng rất tà ác”

Năm người thanh niên đến từ Đông Bắc Trung Quốc muốn biết có phải Trung Cộng đã mổ cướp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống không. Một người nói: “Chúng tôi có nghe về nó nhưng không chắc đó có phải là sự thật hay không.”

Một tình nguyện viên ở Trung tâm Hỗ trợ Thoái ĐCSTQ hỏi: “Chắc bạn cũng biết thông qua mạng Internet rằng tội ác nghiêm trọng nhất của Bạc là mổ cướp nội tạng từ người còn sống đúng không?”  “Tuy nhiên, trong phiên toà của Bạc tội ác này đã không được nhắc đến. ĐCSTQ không dám đề cập đến nó.”

“Khi cuộc đàn áp Pháp Luân Công bắt đầu ở Trung Quốc vào năm 1999, thành phố đầu tiên mổ cướp nội tạng từ học viên Pháp Luân Công còn sống là Đại Liên, nơi Bạc nắm giữ quyền lực. Không lâu sau đó, tội ác này đã lan ra khắp cả nước.”

Một nam thanh niên nói: “Như vậy cũng không phải là một mình Bạc Hy Lai có thể làm được điều đó.”

Người tình nguyện viên nói: “Đúng vậy, đây là tội ác của cả ĐCSTQ.”

Anh ấy cũng nói thêm: “Tháng 09 năm 2006, Bạc đã thừa nhận trên điện thoại rằng chính Giang Trạch Dân đã yêu cầu cưỡng bức mổ cướp nội tạng từ những học viên Pháp Luân Công còn sống. Cuộc nói chuyện qua điện thoại đã được ghi âm và sau đó được đưa lên mạng.”

Nhóm thanh niên đã rất chấn động khi biết thông tin này. Một trong số họ thốt lên: “Đây là bằng chứng không thể chối cãi! Không thể phủ nhận được.” Vậy Bạc đã thừa nhận rằng Giang Trạch Dân là người đứng sau việc mổ cướp nội tạng sống này.

Một người khác nói: “Trung Cộng thật tàn ác. Thay vì phục vụ nhân dân và tổ quốc, nó lại sử dụng mọi biện pháp có thể để tranh quyền đoạt lợi.”

“Mặc dù chúng tôi là người dân Trung Quốc nhưng chúng tôi không hề muốn sống ở Trung Quốc chút nào. Điều đó không có nghĩa chúng tôi không yêu nước, mà vì chúng tôi không thể chịu đựng nỗi những quan chức Trung Quốc tham nhũng và nền chính trị hắc ám. Đó là chưa kể đến tình trạng ô nhiễm môi trường ở khắp mọi nơi!”

Người tình nguyện viên nói: “Trung Cộng đã phạm phải tội lớn này. Trời chắc chắn sẽ tiêu diệt nó.” Nhóm thanh niên đều đồng ý nói: “Đúng vậy!”

Người tình nguyện viên nói: “Nếu bạn muốn có một cuộc sống bình an và hạnh phúc, tốt nhất hãy thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới.”

Một người thốt lên: “Bạn nói đúng! Chúng tôi đều sẽ thoái khỏi ĐCSTQ để đảm bảo một tương lai tươi sáng.”

“Chúng tôi đều biết việc đàn áp Pháp Luân Công là chủ ý của Giang Trạch Dân”

Nhiều khách du lịch hỏi: “Vụ việc mổ cướp nội tạng rốt cục là như thế nào rồi?” Một số khác thì muốn biết: “Tại sao tội ác này lại không được đưa ra trong phiên xử Bạc Hy Lai?”

Một số người khác nói: “Thật ra trường hợp đầu tiên bị mổ cướp nội tạng diễn ra ở thành phố Đại Liên, nơi Bạc Hy Lai từng nắm quyền ở đó đã được nhiều người biết tới.”

“Có nhiều việc mà không ai dám nói ra trong suốt phiên toà của Bạc, như việc mổ cướp nội tạng sống, bán xác người để kiếm lời, và nhiều tội ác được phép hoành hành trong các trại lao động cưỡng bức, nhà tù…”

“Lý do không ai muốn nói về những điều này là vì hầu như cả bộ máy ĐCSTQ đều có liên can đến những tội ác đó, bao gồm cả Vương Lập Quân, Cốc Khai Lai và Bạc Hy Lai, đó là những kẻ làm theo mệnh lệnh của La Cán và Chu Vĩnh Khang, hai vị bí thư cấp cao của Bộ Chính trị. Tiếp đó, ở cao nhất là Giang Trạch Dân, người cầm đầu tội ác!”

Một du khách khác nói: “Họ tranh đấu với nhau như chó với mèo. Tình trạng này chắc chắn sẽ tồi tệ hơn trong tương lai. Chúng tôi đều biết việc đàn áp Pháp Luân Công chính là chủ ý của Giang Trạch Dân. Làm sao có thể để ông ta thoát được?”

Tất cả du khách tham gia bàn luận đều lên án ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

“Cháu sẽ trở thành bảng thông tin di động biết nói!”

Nhiều du khách hỏi liệu có an toàn hay không khi họ trở về Trung Quốc với những tờ rơi mà các tình nguyện viên đưa họ.

Một tình nguyện viên cung cấp thông tin về một phần mềm dùng để vượt qua Vạn lý tường lửa do chính quyền Trung Quốc tạo ra để kiểm duyệt việc truy cập thông tin mạng: “Khi trở về nhà, các bạn có thể truy cập vào những trang web Pháp Luân Công bằng cách sử dụng phần mềm đặc biệt này. Sau đó bạn sẽ đọc được bất cứ điều gì bạn muốn. Như vậy rất an toàn.”

Một du khách nói thêm: “Đừng lo lắng, mọi chuyện sẽ ổn thôi. Trước khi đi châu Âu, một người bạn của tôi kể rằng anh ấy đã đem tờ Thời báo Đại Kỷ Nguyên về Trung Quốc an toàn.”

Một học sinh cấp ba nói rằng: “Vì cháu có trí nhớ tốt nên cháu sẽ không cần đem theo tài liệu gì cả.”

Tình nguyện viên hỏi cậu ấy rằng: “Cháu có biết rằng Bạc Hy Lai và tổ chức của ông ta đã phạm tội ác mổ cướp nội tạng và buôn bán các bộ phận thi thể người không?”

Cậu bé trả lời: “Vâng, cháu biết. Cháu nhớ hết nội dung của tờ rơi. Khi trở về Trung Quốc, cháu sẽ nói cho mọi người biết tất cả những điều này.”

Tình nguyện viên nói: “Truyền rộng chân tướng, cháu sẽ có công đức vô lượng. Cháu sẽ trở thành bảng thông tin di động biết nói!” Đứa bé cảm thấy rất vui sướng khi nghe người tình nguyện nói như vậy. Ba mẹ cậu bé cười rất tươi với em.

“Hôm nay mong ước thoái xuất khỏi ĐCSTQ của anh đã trở thành sự thật”

Một tình nguyện viên đã tiếp cận với các du khách đang ngồi nghỉ xung quanh trưởng đoàn của họ. Vị trưởng đoàn trông có vẻ là một quan chức cấp cao hơn là một công dân bình thường. Tình nguyện viên hỏi đùa ông ta rằng: “Xem phong thái của anh không phải là thường, tôi đoán anh là giám đốc chứ không phải phó, đúng vậy không?”

Người đàn ông gật đầu và mỉm cười: “Có phải cậu đang định nói cho tôi nghe về Pháp Luân Công và khuyên tôi thoái xuất khỏi ĐCSTQ không? Nếu đúng như vậy thì tôi đã chờ đợi điều này từ rất lâu rồi. Tôi đã sớm nhìn thấu bọn họ rồi.”

Tình nguyện viên hỏi: “Anh có muốn tôi giúp anh thoái ĐCSTQ không?”

Người đàn ông trả lời: “Tất nhiên rồi”

Tình nguyện viên hỏi: “Sao anh phải chờ lâu như vậy để thoái đảng?”

Người đàn ông trả lời: “Tôi đã từng do dự vì mình làm việc cho ĐCSTQ. Làm sao tôi sống được nếu bỏ việc?”

“Thật ra, thoái đảng không ảnh hưởng gì đến cuộc sống hiện tại của anh. Anh có thể dùng một biệt danh thay vì tên thật. Và anh không cần làm nghi lễ thoái xuất tại tổ chức đảng ở địa phương.”

“Quyết định thoái xuất khỏi ĐCSTQ một cách tượng trưng là đủ để anh thoái xuất khỏi nó và xoá sạch những dấu ấn tà ác của nó trên người. Tôi sẽ viết vào một mảnh giấy rằng anh đã đồng ý thoái đảng và đăng lời tuyên bố của anh trên trang web Thời báo Đại Kỷ Nguyên bằng biệt danh thay vì tên thật của anh. Hoặc anh có thể tự mình làm điều đó nếu anh có thể truy cập vào trang web này.

“Hôm nay, mong ước thoái xuất khỏi ĐCSTQ của anh đã trở thành hiện thực. Tôi thật sự hạnh phúc vì bây giờ anh đã có thể tránh khỏi bất kỳ tai ương nào giáng xuống ĐCSTQ trong tương lai.”

Vị quan chức đó cảm khái gật đầu. Sau đó ông xin thêm một số tờ rơi để đem về Trung Quốc. Vài phút sau, ông ta giới thiệu cấp phó của mình cho người tình nguyện, sau đó người tình nguyện đã nói với cô ấy cách thức ĐCSTQ dùng để bao che tội ác của họ trong suốt phiên toà của Bạc Hy Lai.

Tình nguyện viên giải thích: “Sự bao che này cho thấy đặc tính của ĐCSTQ là lừa dối và chuyên chính bạo lực chống lại nhân loại.”

Một người phụ nữ đã hỏi sau khi lắng nghe thông tin trên: “Cô có thể giúp tôi thoái xuất khỏi ĐCSTQ không?” Cô ấy rất vui khi được người tình nguyện giúp đỡ.

Sau khi chứng kiến hai vị quan chức thoái xuất khỏi ĐCSTQ, những người trong hai nhóm này ngay lập tức cũng làm theo. Chỉ trong vài phút, tất cả những tờ rơi của các tình nguyện viên đều được phát hết.

Mặc dù đã hết mùa du lịch ở châu Âu nhưng lượng du khách từ Trung Quốc muốn biết rõ chân tướng và thoái xuất khỏi chính quyền ĐCSTQ vẫn gia tăng đều đặn.

Có ngày cả ba thế hệ trong một gia đình Trung Quốc đã cùng nhau thoái ĐCSTQ. Sau khi trịnh trọng tuyên bố thoái xuất, họ vẫn nhiều lần nói “cảm ơn bạn” hết lần này đến lần khác.

Một vài khách du lịch trung Quốc khác nói rằng họ muốn đọc sách Chuyển Pháp Luân, quyển sách chính của Pháp Luân Công. Một số khác muốn học các bài tập của Pháp Luân Công tại chỗ ngay lập tức.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/9/16/大陆游客-想听法轮功怎么说-279614.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/10/7/142572.html

Đăng ngày 16-11-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share