Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-09-2013] Hiện nay, trong khi tại Trung Quốc cuộc bức hại vẫn đang diễn ra, nhiều thành viên trong gia đình và bạn bè tôi vẫn ủng hộ các học viên Pháp Luân Công. Bố tôi dù không tu luyện cũng nằm trong số đó.

Bị giam giữ trong một trại lao động cưỡng bức

Khi tôi bị bắt giữ phi pháp tại một trại lao động cưỡng bức bố mẹ đã đến thăm tôi. Mẹ tôi nói với tôi rằng: “Cha con vẫn luôn động viên mẹ rằng ‘Chúng ta vẫn ổn, đừng để con trai phải lo lắng cho chúng ta, chúng ta nên phải động viên con cho tốt!'”

Sau khi tôi được thả, mẹ tôi nói rằng công việc của cha khá vất vả nhưng cha tôi đã bảo mẹ tôi rằng: “Con trai của chúng ta đã bị bắt chỉ vì tu luyện Pháp Luân Công. Chúng ta không nên làm nó phải lo lắng. Tôi sẽ làm việc thật tốt. Và tôi sẽ tiếp tục làm việc thật tốt.”

Vào mùa hè, cha tôi làm việc không ngừng nghỉ bất chấp cái nóng trong xưởng làm việc lên đến gần 70 độ C.

Cha tôi đã từng bị một tai nạn trong một lần đạp xe đi làm. Chạc ba chân kết nối các bánh xe phía trước với ống đầu của xe đạp đã bị vỡ khiến cha tôi ngã nhào. Phần kim loại vỡ ra ở phía trước xe cắt vào khu vực giữa xương bả vai và cổ, khiến cha tôi bị chảy máu. Cẳng chân của ông cũng chảy máu. Tuy nhiên ông đã phục hồi chỉ trong vòng ba ngày.

Sau vụ tai nạn, cha tôi bắt đầu thích đọc tất cả các thông tin về Pháp Luân Công. Đôi lúc mẹ tôi còn đùa ông rằng: “Ông có hiểu các bài chia sẻ kinh nghiệm không vậy?” Ông trả lời: “Ồ, cho dù tôi vẫn chưa tu luyện Pháp Luân Công, nhưng tôi biết Pháp Luân Công là tốt và Đại Pháp thật là kỳ diệu biết bao. Tôi thực lòng ủng hộ các học viên. Mọi việc họ làm đều là vì người khác chứ không phải cho bản thân họ.”

Chứng kiến những lợi ích của Pháp Luân Công

Mẹ tôi, bà ngoại tôi và tôi bắt đầu tu luyện từ năm 1996. Vào thời điểm đó, mẹ tôi đang phải chịu những cơn đau đau đầu thường xuyên và bị viêm gan nên bà làm các công việc đồng áng rất khó khăn. Bệnh của mẹ tôi đã biến mất nhanh chóng sau khi bà tu luyện Pháp Luân Công.

Bà ngoại tôi bị bệnh phình động mạch và đã từng phải chịu đau đớn rất nhiều. Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, bà trở nên khỏe mạnh và không phải dùng đến thuốc trong hơn mười năm nay.

Cha tôi đã chứng kiến tất cả những thay đổi tích cực kể cả về thể chất và tinh thần này. Ông biết rằng chi phí thuốc thang của gia đình sẽ cao hơn rất nhiều nếu mẹ và bà tôi không tu luyện Pháp Luân Công.

Bên cạnh việc cải thiện sức khỏe tốt hơn, tính tình của bà và mẹ tôi cũng thay đổi sau khi tu luyện Pháp Luân Công. Mẹ tôi trở nên ân cần với cha tôi hơn và chăm sóc toàn bộ gia đình. Bà ngoại không còn đứng về phía mẹ tôi mỗi khi cha tôi không bằng lòng với điều gì đó. Bà đã có lập trường riêng của mình. Gia đình tôi trở nên hạnh phúc và hài hòa hơn nhiều.

Hiểu rõ hoàn cảnh của các học viên

Khi cuộc bức hại bắt đầu vào ngày 20 tháng 07 năm 1999, gia đình tôi – giống như hàng trăm nghìn học viên và gia đình có người tu luyện khác phải chịu cảnh tống tiền, giam giữ, thẩm vấn, giam giữ trong các trại lao động cưỡng bức, và các hình thức bức hại khác.

Cha tôi là một người đàn ông chất phác và ông sợ phải dính vào các rắc rối. Ông nói với mẹ và tôi là nên dừng việc tu luyện để tránh bị bức hại. Cả mẹ và tôi đều nói: “Cha đã chứng kiến những lợi ích sức khỏe mà mọi người thu được nhờ tu luyện Pháp Luân Công. Tâm tính của chúng con đã được đề cao là nhờ có luyện Pháp Luân Công. Pháp Luân Công đã mang lại nhiều lợi ích cả về thể chất và tinh thần cho chúng con. Làm sao chúng con có thể ngừng không tu luyện nữa?”

Chúng tôi tiếp tục: “Cổ nhân Trung Quốc có câu ‘Nhất nhật vi Sư, chung sinh vi Phụ’ (một ngày là Thầy, cả đời là Cha) Chúng con đã thụ ích rất nhiều từ việc tu luyện. Khi Đại Pháp bị hàm oan thì lại giấu giếm tu luyện ở nhà, nếu vậy cha nghĩ xem chúng con là loại người gì vậy? Như vậy chẳng phải là kẻ tiểu nhân đầu cơ thủ xảo làm ra cái chuyện “ném đá vào người dưới giếng” hay sao?”

Cha tôi trầm mặc không nói gì cả.

Sau đó, mỗi khi cảnh sát đến quấy rối chúng tôi cha tôi đều nói: “Tôi đã tận mắt chứng kiến vợ và con trai tôi đã trở nên khỏe mạnh hơn rất nhiều sau khi tu luyện Pháp Luân Công. Vậy mà các anh không cho phép họ tu luyện. Nếu họ lại ngã bệnh các anh có trả hóa đơn tiền thuốc cho tôi không?” Cảnh sát không nói được gì.

Tôi rất hạnh phúc khi nhìn thấy cha tôi đã thay đổi. Tôi hiểu rằng cha tôi là một trong số rất nhiều người ở Trung Quốc đã hiểu và ủng hộ các học viên Pháp Luân Công.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/9/27/父亲的理解-280374.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/11/6/143042.html

Đăng ngày 17-11-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share